Chí Tôn
Chương 37 : Đoạn tí Thư Thiên Hào, yêu thú Võ Đạo Giải (hạ)
Ngày đăng: 23:31 20/04/20
Tính cách hắn ngay thẳng, là kẻ tứ chi phát triển, lúc này đã hoàn toàn bị lời nói của Thư phu nhân mê hoặc. Cũng quên luôn một câu lưu truyền từ xa xưa trong Chư Tinh Quần Đảo, không có lửa làm sao có khói.
- Sở Vân thiếu gia mời ngài vào!
Một lát sau, nô bộc quay trở lại dẫn Vũ Đại Đầu vào diễn võ trường. Diễn võ trường không lớn, nhưng đao, thương, búa, rìu... Mười tám loại binh khí đều đủ cả. Vũ Đại Đầu cũng đã từng tới nơi này, xung quanh diễn võ trường là một hòn non bộ bằng đá xanh, tuy tầm mắt bị cản trở, nhưng từ rất xa hắn đã nghe thấy tiếng nói của một vị thiếu niên.
- Tiểu Đan Hỏa, bắn!
- Hỏa liên hộ giáp, lên!
- Tung Dược Thuật, nhảy qua tảng đá bên trái.
...
Thanh âm thanh thúy vang dội khắp bốn phía, thần thanh khí sảng, giọng điệu mạnh mẽ rõ ràng, lại ẩn chứa một sự quyết đoán, trầm ổm. Vũ Đại Đầu vừa nghe, nội tâm đã xuất hiện cảm giác thoải mái. Thanh âm này khiến hắn nhớ tới đảo chủ Thư Thiên Hào, lập
tức quyết tâm lại càng thêm kiên định.
- Tuy rằng ta rất ít được tiếp xúc cùng Sở Vân thiếu gia, nhưng vì đảo chủ, ta phải làm những việc nên làm.
Nghĩ tới đây, vô thức cước bộ của hắn trở nên nhanh hơn, vừa đi qua một lối rẽ, hắn chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời.
- Một thiếu niên rất xuất xắc!
Chỉ thấy ở trung tâm diễn võ trường, một vị thiếu niên thanh tú, quần áo mộc mạc, mắt trắng môi đỏ, dáng người thẳng tắp. Khoanh tay trước ngực, hé miệng phát ra từng đạo mệnh lệnh. Trước mặt hắn là một con Hỏa Hồ trắng như tuyết. Đứng nguyên tại chỗ nhảy thẳng lên không trung phát động ba loại đạo pháp trụ cột Tiểu Đan Hỏa, Tung Dược Thuật, Hỏa Liên Hộ Giáp. Thanh tú cùng thần tuấn.
- Ai, Sở Vân thiếu gia trưởng thành rồi.
Vũ Đại Đầu cảm khái một tiếng, hắn lớn hơn Sở Vân mười tuổi, bình thường lại luôn tận tâm với công việc, cũng rất ít khi gặp Sở Vân. Hôm nay tận mắt chứng kiến Sở Vân xảy ra chuyển biến nghiêng trời lệch đất. Cùng với vị thiếu niên luôn trầm mặc, ít nói trong ấn tướng của hắn đã khác xa nhau một trời một vực.
- Đại Đầu, Thủy Đạn mười hơi thở phóng ra một lần. Đọc Truyện Online
Sở Vân dặn dò.
- Được!
Vũ Đại Đầu đáp ứng. Vốn lần này hắn tới, trên thân mang theo nhiệm vụ chỉ đạo Sở Vân.
Hiện tại, Sở Vân lại tự mình yêu cầu huấn luyện, hắn quyết định trước tiên lặng yên theo dõi kỳ biến. Nếu hiệu quả không tốt, có thể dùng theo phương pháp của mình cũng không muộn. Nhưng mà, tiến hành huấn luyện chưa đến một khắc đồng hồ, lo lắng trong lòng Vũ Đại Đầu đã lập tức sụp đổ!
Hắn bị ngộ tính cao tuyệt của Thiên Hồ dọa ngây người. Hắn chưa từng gặp qua một đầu yêu thú nào lại có tốc độ phát triển nhanh như vậy. Tần suất bắn ra Thủy Đạn cơ hồ mỗi giây mỗi phút đều đang không ngừng biến đổi. Từ mười tức một lần, xuống còn tám
hơi thở, năm hơi thở, rồi một hơi thở một lần. Vừa mới bắt đầu còn chưa quen thuộc loại phương thức huấn luyện này, bởi vậy trình độ đề cao còn chưa đủ lớn. Nhưng càng về sau, biên độ tăng lên càng lúc càng lớn, mà con Hỏa Hồ biến dị kia lại vẫn thành thạo như cũ!
Đây là tư chất dạng gì? Cơ hồ hoàn toàn có thể được ghi vào sử sách, nếu công bố ra sẽ khiến toàn thiên hạ chấn động.
Bất quá, cuối cùng nó vẫn chỉ là một đầu yêu thú biến dị.
Vũ Đại Đầu vừa thán phục, sợ hãi, vừa tiếc hận. Yêu thú biến dị, nhất định sẽ sống không lâu.
Nửa ngày sau, Sở Vân rốt cục cũng bảo ngừng lại. Thiên Hồ thở hồng hộc, hiển nhiên đã mệt mỏi. Bất quá nhìn thấy Sở Vân lấy ra vỏ trứng thơm ngào ngạt, tinh thần nó lập tức phấn trấn trở lại. Cái miệng nhỏ nhắn liên tục đóng mở, nuốt vào nuốt vào toàn bộ vỏ trứng.
Nhân cơ hội này, Vũ Đại Đầu lấy ra bình thuốc Cố Bản Đan để trong ngực. Cũng trình bày rõ ý đồ đến nơi này.
- Ah, Thư phu nhân tặng ta Cố Bản Đan?
Trong mắt Sở Vân chợt lóe sáng, tràn đầy vui vẻ không hiểu lý do.