Chí Tôn
Chương 373 : Vân Sí Hổ của khu rừng vô tận
Ngày đăng: 23:34 20/04/20
- Nhưng đây chính là mộng tưởng…
Sở Vân đưa tay bắt, ánh trăng như nước, chiếu rọi qua kẽ tay lên mặt hắn. Mặc dù lần thứ hai gặp lại mối tình đầu, nhưng trong lòng hắn vẫn rất bình yên, gió êm sóng lặng.
Nếu có thể, hắn cũng không ngại cùng Dịch Yên sớm chiều bên nhau. Nhưng hắn tuyệt đối không thể cưỡng ép.
Duyên phận giống như cuốn sách, chỉ cần lơ đãng lật qua là sẽ đánh mất, khi đọc sách phải chân thật đến mức rơi lệ, thích ứng trong mọi tình cảnh, không thể cưỡng cầu.
Dùng hai chữ khái quát là --- Tùy duyên.
Nhưng chuyện tình cảm có thể tùy duyên. Còn mộng tưởng lại phải dốc hết toàn lực. Nếu như nói phụ trợ phụ thân, mở rộng thế lực, là bước đầu tiên để thực hiện mộng tưởng, truyền thừa Vạn Thú Vương chính là bước thứ hai.
Đây là truyền thừa của cường giả Vương Cấp, nói không hề khoa trương, có thể khiến phàm nhân một bước lên trời!
Mặc dù Sở Vân trước sau có được tài bảo của Hải Long Vương, Hỏa Đức Vương, thế nhưng người trước bị Sở Bá Vương đánh bại, tài phú lưu lại rất ít. Tài phú của Hỏa Đức Vương, phần lớn bị Thổ Hành Thần Sưu âm thầm chiếm đoạt, bị hủy trong hang động biển lửa.
Thế nhưng truyền thừa của Vạn Thú Vương lại hoàn toàn khác, đây là một đạo truyền thừa được bảo tồn hoàn chỉnh. Trở thành người thừa kế, chính là kế thừa toàn bộ tài sản của Vạn Thú Vương. Kiếp trước, chính truyền thừa này giúp môn phái tam lưu như Yên Chi
Môn phát triển thành thế lực nhất lưu, càng không ngừng phát triển.
Tầm quan trọng của truyền thừa Vạn Thú Vương đối với Sở Vân, không cần nói cũng biết!
Nhất định phải giành được!
…
Thời gian trôi qua, sương trắng nồng đậm trong khu rừng vô tận bắt đầu dần dần giảm bớt, nhất là hai ngày cuối cùng, loại hiện tượng này càng ít xảy ra.
Sau hai ngày, trong sương mù dày đặc trắng xóa, đã hiển hiện ra bóng đen cao to của cây cối. Nếu muốn sương mù hoàn toàn tiêu tán, tuyệt đối không có khả năng. Hiện giờ sương mù đã giảm tới mức thấp nhất, có thể thâm nhập thám hiểm.
- Xuất phát!
- Truyền thừa Vạn Thú Vương nhất định là của chúng ta!
- Chỉ mong thu hoạch lần này có thể lớn hơn tổn thất...
Nhìn thấy mọi người đều đang đưa mắt nhìn mình, Sở Vân vội vã lắc đầu:
- Không phải ta không muốn bốc quẻ, mà là môn phái của ta không giống với những người khác, thật sự có nỗi khổ trong lòng. Tối qua ta đã giải thích với Dịch Yên cô nương rồi.
- Sở Vân công tử không có linh cảm sao?
Hai mắt Dịch Yên sáng ngời, nhìn thẳng Sở Vân, ngữ khí mơ hồ bức người.
Hoa Mai nhìn Sở Vân, rồi lại nhìn Dịch Yên, đột nhiên tiến lên trước một bước, chắn giữa hai người, nói với Dịch Yên:
- Sở Vân công tử là ân nhân cứu mạng của Phi Yến, chúng ta lẽ ra phải lấy lễ tương đãi, hắn có nỗi khổ trong lòng, Dịch Yên nếu ngươi đã biết, tại sao không nói sớm?
- Ngay cả ta là người ngoài cũng biết toán sư rất thần bí. Dịch Yên tỷ tỷ, tỷ không thể khi dễ Sở Vân ca ca.
Tiểu Phi Yến cũng từ bên cạnh xông ra, bênh vực Sở Vân.
- Được rồi, trận chiến này chủ yếu làm nóng người. Các tỷ muội chuẩn bị chiến đấu!
Hoa Mai xoay người, không muốn dây dưa chuyện này. Nàng ra lệnh một tiếng, toàn bộ nữ tử Yên Chi Môn nhất thời hưởng ứng, hai mắt các nàng sáng ngời, chiến ý bốc lên.
Theo con đường trinh sát đã do thám, tiến về phía trước.
Khoảng chừng đi được nửa khắc, đội ngũ cuối cùng đã tiếp xúc với Vân Sí Hổ.
Đầu tiên là thành viên thân thủ nhanh nhẹn, khống chế yêu thú của mình, tiến hành quấy rầy, thu hút Vân Sí Hổ.
- Đội một, tiến lên.
Theo tiếng ra lệnh của môn chủ Yên Chi Môn, ba vị môn nhân cầm tấm chắn Đại Yêu binh, tiến về phía trước ngăn cản công kích của Vân Sí Hổ.
- Đội hai, tiến hành công kích đạo pháp thổ hệ.
Vân hành chính là biến loại của thủy hành, vẫn chịu sự khắc chế của hành thổ. Các loại đạo pháp hành thổ đập tới, khiến Vân Sí Hổ đau đớn gào khóc trong cơn giận dữ.
Mãnh hổ phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, quả thực thôi động đạo pháp "Hổ khiếu sơn lâm" của nó. Toàn bộ đoàn đội đều bị trùng kích, rất nhiều người cảm thấy cháng váng hoa mắt.
- Đội một ổn định, đội ba cấp tốc trị liệu.
Hoa Mai tiếp tục hạ lệnh, nàng tọa trấn chính giữa, vô cùng bình tĩnh, giống như một cây thần châm giữ biển, chỉ cần có nàng, đoàn đội sẽ không bị kinh hãi rối loạn.