Chí Tôn
Chương 390 : Máu tưới Liêm Đao Thảo
Ngày đăng: 23:34 20/04/20
Hắn căn bản không cần tự mình xuất thủ, bản thân Linh Yêu kiếp của Cụ Phong Cung, đã có phong nhận rậm rạp bao phủ cắt chém tất cả, trong nháy mắt cắt hai người này thành vô số mảnh nhỏ, huyết nhục bay khắp nơi.
Lập tức, trong thoáng chốc, những huyết nhục bạch cốt này, lại một lần nữa bị chém nát, hóa thành tro bụi.
- Không…
Thụy Mộng tôn giả không thể tin được cảnh tượng trước mắt, đau xót tức giận kêu lêu:
- Sở Vân! Sao ngươi dám giết các chủ của chúng ta, ta nhất định phải chém ngươi thành tro bụi.
- Giết giết giết! Không giết chết hắn, khó có thể trở về ăn nói với bang chủ!
Sắc mặt Âm Lão âm trầm, nhưng trong lòng sát ý cuồn cuộn, liên miên không ngớt.
- Giết chết hai tên tiểu nhân đó rồi, giờ tới hai lão.
Sở Vân chiến ý sôi trào, không hề sợ hãi, cuốn sạch yêu tinh bị Thiên Kiếp đánh nát, đối chiến với đối phương.
Hắn có đạo pháp Hóa Phong, tựa hồ không coi trọng trận Linh Yêu phong kiếp này. Trái lại đối thủ của hắn, đang chịu áp chế và suy yếu.
- Trời ạ, Sở Vân lại giết chết Đường Tĩnh Hàn và Tiêu Tinh. Lá gan của hắn cũng quá lớn!
- Tiêu Tinh, là thiếu các chủ của Hồi Mông Các. Đường Tĩnh Hàn là con trai duy nhất của bang chủ Thiên Sát bang, đều là người nối nghiệp sau này, trở thành ngôi sao hi vọng đứng đầu môn phái, hiện giờ lại bị người ta giết chết.
- Quá độc ác, quả thực quá độc ác. Hắn thậm chí không thèm chớp mắt đã giết chết hai người. Tiểu Bá Vương, không sợ trời không sợ đất, ngay cả cường giả như Thụy Mộng tôn giả và Âm Lão cũng không làm gì được hắn.
Mọi người bóp cổ tay thở dài, trong lòng sóng triều dâng trào, chấn động ngạc nhiên. Bất kể trong lòng có tình tự như thế nào, hình tượng Sở Vân đã hoàn toàn khắc sâu trong tâm trí những người này!
- Mau đi theo ta!
Thừa dịp Sở Vân hấp dẫn phần lớn lực chú ý, Hoa Mai lẻn lên ngọn núi, hội hợp với đám người Dịch Yên.
- Mau nhìn xem, người của Yên Chi Môn muốn bí mật đột phá vòng vây ra ngoài!
Tựa hồ mới xuống tới sườn núi, Yên Chi Môn đã bị du hiệp phát hiện.
- Còn muốn chạy? Các ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi!
- Giết, giết người đoạt bảo!
Lập tức, có một đám người ở gần đấy, hai mắt đỏ ngầu, lao đến.
- Người chết vì tham tiền chim chết vì tham ăn, lực hấp dẫn của bảo vật Vạn Thú Vương thực sự đáng sợ!
Tiểu Phi Yến trợn tròn hai mắt, toát ra thần sắc kinh hoàng.
- Không cần sợ. Mạn Thiên Tinh!
Dịch Yên giơ ngón tay ngọc bắn ra, một nhóm phi tiêu năm cánh cấp số Đại Yêu, xẹt ra từng đường vòng cung trên không trung, bắn trúng đám du hiệp đang lao tới.
Bang bang bang...
Tất cả đều bị chém thành mảnh vụn, còn nhỏ hơn ngón tay, rơi vãi khắp nơi như một cơn mưa. Hình như là hạ một trận mưa. Loại tình cảnh này có lực công kích vào thị giác cực mạnh, khiến đám du hiệp bàng quan đều mất hồn, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảm giác tuyệt đại may mắn.
May mà chậm một bước, không trúng gian kế của Yên Chi Môn!
- Đây là chiến trận yêu thực, tựa hồ khó giải!
- Trói buộc yêu nguyên, không thể thôi phát đạo pháp, khiến những yêu thực cận chiến này, phát huy ra sức chiến đấu ngoài dự đoán của mọi người. Người chế tạo ra loại bẫy rập này, thực sự là tính toán sâu xa.
Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả đưa mắt nhìn nhau, bùi ngùi thở dài. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ đều phải kìm nén lửa giận trong lòng, biết lúc cấp thiết, căn bản không thể công kích lên.
- Được rồi, rốt cục tạm thời an toàn. Một bộ phận thủ vệ, một bộ phân nghỉ ngơi và hồi phục. Sau khi nghỉ ngơi, sẽ thổi kèn lệnh phản công!
Thấy trong thời gian ngắn, sẽ không có kẻ nào liều chết xông tới, Hoa Mai thầm thở dài nhẹ nhõm, căn dặn chúng nữ.
- Địch nhân lớn nhất, kỳ thực chính là Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả. Đến lúc đó ta và Hoa môn chủ liên thủ, các ngươi nhân cơ hội đột phá ra ngoài.
Sở Vân nhìn xuống phía dưới, vừa quan sát, vừa mở miệng nói.
Với chiến lực của hắn và Hoa Mai đủ để ứng phó Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả.
Hiện nay, đội ngũ du hiệp lại bị thương nặng, càng có lợi cho Yên Chi Môn đột phá vòng vây.
- Ài, đáng tiếc Yêu Binh Dịch Thiên Kinh của ta, chỉ thiếu một bước không tấn chức đến cấp số Linh Yêu. Bằng không, hợp lực chiến đấu của ba chúng ta, có thể chính diện giết chết hai người này.
Dịch Yên bỗng nhiên thở dài một tiếng nói.
- Sao?
Sở Vân sửng sốt:
- Hay chúng ta đánh cược một lần xem!
Hắn móc ra Kiếp Yêu tinh.
Yêu tinh này cô đọng trong suốt, hòa lẫn hai sắc xanh lam. Khí tức tuôn ra, kéo không dứt, bao phủ khắp nơi, kéo theo ánh mắt của tất cả mọi người.
- A, đây là một viên yêu tinh thiên nhiên Kiếp Yêu!
Dịch Yên không kìm được che miệng, phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Xem ra ngươi đã trải qua rất nhiều chuyện.
Hoa Mai đưa ánh mắt chăm chú nhìn Sở Vân.
- Hắn muốn làm gì?
Dưới gò núi, Âm Lão và Thụy Mộng tôn giả nhìn thấy viên Kiếp Yêu tinh này, trong lòng chấn động.