Chí Tôn

Chương 41 : Một kích chiến thắng! Tại sao lại như vậy? (hạ)

Ngày đăng: 23:31 20/04/20




Một tiếng nổ mạnh, Hải Bạo Ngạc ngửa đầu ngược lại phía sau, tứ chi run rẩy, mồm bốc lên khói đen. Hôn mê tại chỗ!



Toàn trường một mảnh tĩnh mịch.



Tất cả mọi người trợn tròn mắt.



Chỉ có Sở Vân vẫn vân đạm phong khinh, nhẹ nhàng kêu gọi. Thiên Hồ trở lại bên cạnh chân hắn, khẽ kêu lên tựa như đang kể công, đôi mắt đen láy như bảo thạch có một tia đắc ý.



- Làm tốt lắm.

Sở Vân cũng không keo kiệt khích lệ, sờ sờ đầu Thiên Hồ, khiến cho nó vui mừng híp cả hai mắt lại. Chiếc đuôi to màu tuyết trắng, khoan thai đong đưa ở phía sau lưng.



- Sao có thể như vậy được? Hải Bạo Ngạc, đứng lên cho lão tử!

Mặt mũi Thư Đại tràn đầy thần sắc khó tin, điên cuồng hét lên với Hải Bạo Ngạc đã ngã xuống. Hải Bạo Ngạc không có chút phản ứng nào, trong miệng vẫn bốc lên rất nhiều khói đen.



Đến lúc này đám đông xung quanh mới kịp phản ứng, lập tức vỡ òa.



- Ta, ta nhìn thấy cái gì thế này? Đầu Hỏa Hồ kia chỉ cần một kích đã đánh gục Hải Bạo Ngạc?

Có người phát ra một tiếng rống tràn đầy không thể tin tưởng được.



- Hải Bạo Ngạc quá sơ suất rồi, không ngờ lại dám ngưng tụ Thủy Đạn ngay trước mặt đối thủ. Kết quả, uy lực của Thủy Đạn cùng Tiểu Đan Hỏa bị dẫn nổ toàn bộ bên trong cơ thể nó.

Có người tỉnh táo phân tích. Rất nhiều người cũng gật đầu đồng ý. Cũng có người nghi hoặc.




Nàng âm thầm xiết chặt nắm tay, chờ đợi rồi chờ đợi, trông mong lại trông mong, nhẫn nhịn mấy chục năm rốt cục cơ hội xuất đầu cũng tới.



- Nếu như trận chiến này thắng lợi. Có thể kéo dài tới trận thứ ba rồi!

Thư phu nhân âm thầm động viên mình. Mà Thư Nhị đã trở thành hi vọng cuối cùng của nàng.



Thư Nhị cười lạnh không thôi.

- Tên nhát gan, chỉ dám né tránh như vậy thôi sao?



- Có gan thì xông lên, xem ta có độc chết ngươi không?

Hắn không che dấu chút địch ý nào của mình, xem ra hắn tưởng rằng bản thân đã hoàn toàn chế trụ được Sở Vân. Lục Nha Xà của hắn khiến cho Thiên Hồ phải né tránh túi bụi, căn bản là không có lực hoàn thủ.



- Ngươi quá non rồi, lại dám đấu cùng ta? Thi đấu Yêu thú, không chỉ phụ thuộc vào mỗi bản thân yêu thú, còn phải xem tài lực nữa! Ngươi có Thăng Nguyên Đan

không? Tặng ngươi một viên Cố Bản Đan ngươi đã vui mừng đến phát khóc rồi. Bốn thiếu gia ta dùng mười viên Thăng Nguyên Đan, mỗi viên Thăng Nguyên Đan so với Cố Bản Đan của ngươi còn đáng giá hơn gấp bội.



- Nhìn đi.

Hắn vỗ vỗ tiên nang, đắc ý nói.

- Ngươi có tiên nang sao? Ngay cả một cái tiên nang chuyển tải yêu thú ngươi cũng không có! Tên kiết xác, ngươi lấy cái gì đấu cùng ta?



- Đừng cố chống cự, nhanh đầu hàng đi. Bổn thiếu gia cũng không muốn lãng phí thời gian ở nơi này cùng ngươi.