Chí Tôn
Chương 416 : Thánh địa cây hoa cúc
Ngày đăng: 23:34 20/04/20
- Ta hiểu! Ta đã hiểu! Quá cứng rắn ắt dễ gày, quá mềm sẽ vô lực, chuyên sâu một mặt, nhất định diệt vong. Lời này quá đúng. Ta đây đã nổ lực bứt phá từ rất lâu rồi, nhưng cũng không chống đỡ được, cần có tiến có lui, đây mới là phong thái của vương đạo. Lão đại, lời lẽ của người rất sâu sắc. Còn sâu sắc hơn cả lão chủ nhân, trước đây ta không hiểu. Nhưng những năm gần đây may mắn đề thăng tới nghìn vạn năm tu vi, linh quang sung túc, nghe xong lời này của lão đạo, liền lĩnh ngộ được rất nhiều thứ.
Nhất thời Bạo Động Viên cảm thấy mơ hồ, vò đầu bứt tai suy nghĩ, sau cùng cũng nghĩ ra hàm ý bên trong câu nói của lão đại. Đột nhiên không kìm hàm được vui mừng mà thốt lên.
- Ngươi suy nghĩ miên man, vậy nghĩ như thế nào?
Sở Vân lắc đầu, không biết nói làm sao cho phải đối với con khi này.
- Lẽ nào ta có điểm chưa lĩnh ngộ được sao? Xin lão đại chỉ bảo ah!
Bạo Động Viên quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Sở Vân thỉnh giáo. Trong lòng hắn, Sở Vân chính là thần thánh. Thực lực mạnh mẽ, khiến hắn vô cùng kính phục.
- Ngươi...
Sở Vân cũng chỉ có thể thở dài.
- Được rồi, những yêu tinh vô chủ này, là của đám người chết trong yêu kiếp của chúng ta. Bây giờ xin kính tặng lão đại.
Cửu Sắc Lộc nói, sau đó đưa tới một túi yêu tính lớn.
Lại nói tới, mấy bang nhân Thiết Huyết Minh, Quy Mộng Các và Thiên Sát Bang, quả thực bọn chúng quá xui xẻo.
Không chỉ đụng phải 7 đầu Kiếp Yêu. Mà còn đụng phải thiên kiếp.
Đây chính là thiên kiếp của Kiếp Yêu ah.
Lập tức bọn chúng trở thành cá trong chậu, biến thành cát bụi. Nếu như đám yêu thú bọn họ không may mắn thoát khỏi, sau cùng cũng sẽ biến thành một khối yêu tinh vô chủ.
- Những khối yêu tinh này cũng khá chất lượng.
Sở Vân nhìn thoáng qua, rồi nhận lấy, hắn thầm nghĩ trong lòng.
- Hiện tại linh quang trong cơ thể ta đã đạt tới cực hận, không thể đề thăng tu vi của yêu vật. Bất quá, Hoa môn chủ muốn tạo dựng lực lượng nòng cốt của Yên Chi Môn, việc này cũng tương đối quan trọng. Những khối yêu tinh này, ta sẽ giao cho các nàng.
Trước khi đi, Sở Vân vỗ vỗ vai Bạo Động Viên. Sở Vân không muốn hắn aây tai họa tới các sinh vật khác, nhưng trừng phạt Bắc Quang Quang là đúng người đúng tội.
- Ta đã hiểu, ta sẽ làm theo. Tạ ơn lão đại, sống chung cùng lão đại càng lâu, càng cảm thấy người vĩ đại. Quả thực là cao thâm khó lường!
Trong tiếng hí vang của Bạo Động Viên, Sở Vân lắc đầu cùng đám chúng nữ Yên Chi Môn khởi hành rời khỏi Khu rừng vô tận.
- Khoảng thời gian hơn một tháng đã trôi qua. Khu rừng vô tận, ta sẽ quay
lại.
Sau cùng Sở Vân liếc mắt nhìn lại chỗ rừng rậm mênh mông, cổ mộc che trời. Hắn thở dài một tiếng, quay đầu lên đường trở về.
- Tuy rằng chỉ là hơn một tháng, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, giống như đã trải qua hơn một năm dài đằng đẵng vậy. Thiếu đảo chủ Sở Vân, sau này còn gặp lại.
Lại đi được khoảng nửa ngày đường, tới trước tòa thành trì đầu tiên, Hoa Mai cùng các chúng nữ cáo biệt Sở Vân.
- Được.
Ánh mắt Sở Vân liếc nhìn các chúng nữ, gật đầu nói.
- Ngày tháng còn dài. Xin các vị hãy bảo trọng, nếu có khó khăn, xin hãy liên hệ với Thư gia đảo ta.
- Uhm. Nếu gặp chuyện bất đắc dĩ, nhất định sẽ cầu viện Thư gia đảo.
Tính khí Hoa Mai rất cao, quả thực ba chữ "bất đắc dĩ" rất phù hợp.