Chí Tôn

Chương 421 : Bắt giữ Ngọc Thư Sinh

Ngày đăng: 23:34 20/04/20


Ngữ khí hắn cao ngạo hơn người, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Vân toát lên vẻ coi thương. Xem ra, hắn cho rằng Sở Vân chính là một người dân trên núi. Tại Dao Sơn Quốc, loại thanh niên như này có rất nhiều. Bọn họ đều thích lên núi khổ tu. Việc này được thình hành từ thời Vạn Thú Vương.

- Con đường tu hành của Vạn Thú Vương, có thể học được sao? Ngay cả cường giả Vương cấp cũng chẳng học được. Những người các ngươi sùng bái, giả bộ làm theo, có được lợi ích gì? Trừ phi Vạn Thú Vương, đích thân chỉ điểm cho ngươi, bằng không cũng vô ích thôi. Ta đã thấy nhiều kẻ như ngươi rồi.

Ngọc Thư Sinh khép cây quạt lại. Dùng cây quạt chỉ thẳng vào Sở Vân, dùng lời lẽ giáo huấn nói.

- A.

Sở Vân khẽ cười, thanh âm trầm ổn, không hề nổi giận. Nói:

- Ta mô tả làm theo có liên quan gì tới ngươi? Ngươi là hoàng tử hay không, có liên quan gì tới ta? Ngươi không muốn nói, vậy hãy quên đi...

- Tại sao ta phải quên!

Giọng nói Ngọc Thư Sinh giương lên, như muốn nuốt chửng Sở Vân. Trong mắt hắn lóe ra âm quang, nhìn chằm chằm Sở Vân.

- Ta thấy ngươi đi nhầm đường, có ý tốt chỉ điểm cho ngươi, rõ ràng ngươi không cảm kích? Ngươi ở trong núi không biết rõ chuyện tình, ngươi hãy ra ngoài dò hỏi danh tiếng của Ngọc Thư Sinh ta. Kinh nghiệm của ta tuyệt đối không có sai. Được rồi, để báo đáp, ngươi hãy giao Thông Linh Xà cho ta. Loại yêu thú tuyệt phẩm này ở trong tay ngươi, quả thực quá làng phí!

- Nếu như ta không giao cho ngươi?

Ngữ khí của Sở Vân rất lạnh lùng.

- Đúng là không biết phân biệt phải trái. Chủ nhân nhà ta có ý tốt, ngươi còn không biết cảm kích?

Một vị nữ tử Linh Yêu đứng bên cạnh Ngọc Thư Sinh phát ra tiếng châm biếm rất sắc bén.

- Hừ! Ánh mắt của ngươi thực sự quá kém. Ngay cả thân phận của hai chúng ta còn chưa nhận ra. Tỷ muội chúng ta không phải nhân loại, mà là Linh Yêu. Linh Yêu, ngươi biết chứ?

Một nữ tử Linh Yêu khác, dùng ánh mắt coi thường nhìn về phía Sở Vân.

- Không cần phải nhiều lời, tính kiên nhẫn của bản công tử đã hết. Hai người các ngươi hãy nhất tề xuất thủ giết tiểu tử này, đoạt lấy Thông Linh Xa!
Trong bức họa, có vẽ một đầu Bôn Đằng Đáo Hải đứng giữa biển lớn. Lúc này trên bức họa hình thành con sóng gió động trời, quét sạch tất cả.

- Tuyền Phong Phiến!

Ngọc Thư Sinh hét lớn, vỗ mạnh cây quạt trong tay.

Trên quạt vẽ một dãy núi trùng trùng điệp điệp. Lúc này nổi lên một trận cuồng phong, hình thành thực thể, trên mặt đất xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Ấm một tiếng vang trời, đánh về phía Sở Vân.

- Thực ra ngươi cũng rất khá.

Sở Vân không chút sợ hãi, lấy ra Bích Hải Triều Sinh Tiêu. Tiêu này, hiện tại cũng đã có hơn 900 năm tu vi, chỉ thiếu chút nữa đạt tới cấp Linh Yêu.

Hắn đặt trên miệng thổi. Lập tức 6 đầu Linh Yêu kết hợp thành một thể thống nhất, hình thành chiến trận. 6 yêu vật liên thủ, nhất thời bộc phát hỏa lực công kích cường đại.

Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi bạo phát tình mang, Thiên Hồ liên tục xuất ra tám loại đạo pháp, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ bay lượn vòng quanh, đao phong Túy Tuyết Đao lạnh tới tận xương tủy, Cụ Phong Cung bắn tiễn như mưa, Hồng Yêu không màu phát ra chiêu số bí ẩn khiến người ta khó lòng phòng bị.

Ầm ầm ầm!

Hỏa lực cuộn trào mãnh liệt, Ngọc Phiêu Thiên Văn Học đánh ra quang huy chói mắt, bay thẳng tận trời xanh, gắt gao ngăn cản Ngọc Thư Sinh.

- Tiền bối, vãn bối sai rồi, thực sự sai rồi. Thỉnh người nhìn mặt mũi Giang Hán Quốc, mà tha cho vãn bối!

Ngọc Thư Sinh dốc sức chống đối, ngọc tỷ trên đầu hắn vô cùng phi thường, bắn ra vô số quang hoa, bích khí mù mịt.