Chí Tôn

Chương 466 : Đại Quyết chiến

Ngày đăng: 23:35 20/04/20




Tiếp đến nhìn vào trung quân bên mình, ở nơi đó đại kỳ Thư gia tung bay phấp phới.



Thư Thiên Hào đứng sừng sững trên mũi thuyền, dáng người thanh cao như chiến thần hạ phàm, khiến dũng khí của các sĩ tốt tăng lên vô hạn.



Liên quân chia làm tả quân, trung quân và hữu quân. Tả quân do Thiết Ngao thống lĩnh, trung quân do Thư Thiên Hào, Nhan Khuyết và Hoa Anh trấn giữ, hữu quân có Sở Vân thống lĩnh.



"Thật đáng tiếc, nếu như có thêm ba ngày nữa, cũng có thể xây dựng xong tòa thiên đàn thứ tám."



Sở Vân khẽ chau mày, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc.



Bảy đầu Kiếp Yêu tự tại trên núi, cộng thêm Nộ Hỏa Minh Vương, tổng cộng tám đầu Kiếp Yêu.



Chính là con bài chưa lật của Sở Vân trong trận đại chiến. Thế nhưng Kiếp Yêu di chuyển rất khó khăn, bởi tu vi càng cao lại càng như vậy.



Một khi bị thiên địa cảm ứng, đánh xuống thiên kiếp, đây chính là mầm tai họa rất đáng sợ. Thậm chí chưa giết được địch thì bản thân đã chết.



Nhưng thực ra Bát Thiên Thanh Sơn Bút của Cuồng Nho Tướng Quân, chẳng qua chỉ là Kiếp Yêu có mười vạn năm tu vi, so với tám đầu Kiếp Yêu trong tay Sở Vân, lại càng dễ dàng xuất thủ.



Tám đầu Kiếp Yêu của Sở Vân, một khi xuất thủ, sẽ lần lượt tạo ra các loại sét đánh xuống. Biện pháp duy nhất chính là kết thành Bát Quái Trận, lúc này phòng thủ tại không gian trận pháp mới có thể hạn chế thiên kiếp. Như vậy có thể che lấp yêu khí, khiến thiên địa khó có thể cảm ứng.



Du Nha Đại Sư liên hợp cùng đám người Phi Dương tiên tử, ngày đêm thúc đẩy tiến trình, hiện tại cũng chỉ xây dựng được bảy tòa thiên đàn. Nếu không có tám đầu Kiếp Yêu tạo thành Bát Quái Trận, vậy còn bài chưa lật của Sở Vân cũng chỉ có thể dùng làm lực lượng uy hiếp, căn bản không thể đánh ra được.



Một khi đánh ra, thiên kiếp sẽ giáng xuống, vượt qua cũng chỉ miễn cưỡng mà thôi.



Ngay cả khi vượt qua, chính mình cũng sẽ tổn thất thảm trọng, còn khiến cho kẻ khác chê cười.



Đương nhiên hắn cũng đã thử nghiệm, dùng Tiên Nang Tinh Hải Long Cung để lưu trữ. Bất quá tuy Tiên Nang Tinh Hải Long Cung nắm giữ Tiểu Tự Tại Vô Tướng Thuật, thế nhưng tu vi của nó đã từng bị Sở Vân làm giảm xuống, không thể dùng chuyên chở Kiếp Yêu. Một khi miễn cưỡng vận chuyển, chắc chắn bị kéo căng bùng nổ.



Nói cách khác, trận chiến ngày hôm này, Sở Vân nhất định phải dựa vào thực lực của chính mình.



- Ngày này, ta đã đợi rất lâu rồi! Ngày hôm nay, Thư gia, Thiết gia chắc chắn phải diệt vong! Truyền lệnh... Quân tiên phong phối hợp cùng hai cánh cách tả hữu, xông lên.

Đối với trận chiến này, Cuồng Nho Tướng Quân vô cùng tự tin, hắn ra lệnh một tiếng, nhất thời trống trận, kèn hiệu vang lên.



Ồ ồ ồ...



Tiếng kèn mênh mông cuồn cuồn, kéo dài không dứt, mở màn cho trận đại quyết chiến.


Máu tươi bắn ra tung tóe, tiếng kêu rên rỉ, tiếng kêu thảm thiết liên miên không ngớt.



Những đợt công kích nối tiếp nhau không ngớt, hỏa lực đan xen vào nhau che kín không trung. Lúc này, trận chiến vừa mới diễn ra, trong chốc lạt trên mặt biển đã biến thành một mảnh màu đỏ.



Hỏa lực bắn xuống, ba hạm đội của thủy gia đột kích mà tới, trong đó có một hạm đội trên đường công kích đã bị tiêu diệt. Mặt khác, hai hạm đội kia cũng dựa vào hỏa lực yểm trợ, vọt tới trước trận liên quân.



- Viêm Cơ Ti tướng quân, Vương Trạch Long tướng quân! Không thể để chúng phá hỏng trận hình của ta.

Hai mắt Hoàng Hiếu lóe ra tinh mang khiếp người, nhưng cũng không lên tiếng, mà chỉ dựa vào Vương Sư Trung Nguyên Kỳ truyền mệnh lệnh.



- Cuối cùng Vương Trạch Long ta đã được xông trận.



- Hãy để thế nhân biết một chút vũ dũng bất diệt của Viêm gia ta!



Hai viên dũng tướng cùng gào thét, mỗi người thống lĩnh một hạm đội, trực diện đánh vào quân địch.



Trên biển mặt biển rộng, đao quang kiếm ảnh trùng trùng điệp, tiễn bay như mưa, hỏa diễm tận trời, xen vào đó là tiếng người la hét huyên náo.



Đây là một trận quyết chiến trên biển, từ xưa tới nay chưa từng có. Hơn mười vạn tướng sĩ, dưới sự chỉ huy tài tình của thống lĩnh hai bên đều kết thành một thể thống nhất.



Thật giống như hai gã khổng lồ đang giao đấu, mỗi một sĩ tốt, mỗi một chiến hạm đều chỉ là một phần tử nhỏ bé không đáng nói. Mà tinh binh là cánh tay của người không lồ, mỗi một đội ngũ tinh binh đều có hiệu quả siêu việt, không gì sánh bằng.



Còn võ tướng chính là nanh vuốt của người không lồ. Nanh vuốt sắc bén này, đều có thể tạo ra một lực công kích mãnh liệt, khóe léo phá vỡ lớp phòng thủ kiên cố của quân địch. Thế nhưng cũng cần phải sử dụng cẩn thận, một khi hãm sâu vào trận địa của địch, dù nanh vuốt có sắc bén đến đâu cũng sẽ bị gãy vụn.



Còn hai người Hoàng Hiếu và Cuồng Nho Tướng Quân chính là hai người khổng lồ. Trong lúc này, tất cả mọi người đều dưới sự chỉ huy của hai người bọn họ, ngay cả Sở Vân và Thư Thiên Hào cũng không phải ngoài lệ.



- Ủa? Tên Hoàng Hiếu này, quả thực cũng có chút tài cán, rõ ràng có thể chống đỡ được đợt công kích của ta, nhìn thấu chiến thuật của ta.

Sau nửa canh giờ chiến đấu kịch liệt, rốt cục Cuồng Nho Tướng Quân phải thừa nhận, tài năng chỉ huy trên chiến trường của Hoàng Hiếu ngang ngửa với hắn.



- Bất quá, chiến tranh không chỉ có chỉ huy lâm trận, mà có nhiều mặt quyết đấu khác. Sợ hãi a, ta sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt, biết thế nào là sức mạnh của Nộ Lôi lâu thuyền!

Để trấn áp cục diện, Cuồng Nho Tướng Quân lấy ra con bài chưa lật đầu tiên. Một hạm đội gồm có chín lâu thuyền từ trong trận xông ra.



Lâu thuyền bình thường chỉ có ba tầng mà thôi, thế nhưng những lâu thuyền này đều có tới năm tầng. Đồng thời đều được cấu tạo bởi vật liệu đặc biệt, toàn thân thuyền phát ra một loại kim khí, hình như là lục quang. Đồng thời trên thân thuyền được khắc vô số hoa văn, toàn bộ lâu thuyền hiện ra vẻ thần bí mà rất oai hùng. Tại trên chiến trường, rõ ràng lớn gấp đôi những đội thuyền xung quanh! Quả thực vô cùng to lớn.