Chí Tôn
Chương 471 : Thật lớn! Cuồng Nho Tướng Quân
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
- Đây chính là yêu binh quyển trục?
Trong khi Cuồng Nho Tướng Quân đứng sững sờ, Bạch Tiểu Thánh binh khí phổ liền nổ mạnh, bạo phát ra đạo pháp Kiếm Bộc!
Sở Vân có được môn đạo pháp thần thông này, đương nhiên sẽ sử dụng nó. Lần đầu tiên hắn sử dụng, dựa vào một số ít yêu kiếm thu thập trên chiến trường, nhưng cũng đã bị Kiếp Yêu bút đánh hao tổn.
Sau khi hắn quay lại đại bản doanh, lập tức điều động toàn bộ yêu kiếm tốt nhất đã được thu thập từ trước. Trong kho vũ khí của Thư gia, nắm giữ yêu binh của Hải
Long Vương, Hỏa Đức Vương, Vạn Thú Vương, Viêm gia, Trữ gia... Cho nên bây giờ rất sung túc. Mấy năm nay lại có Du Nha Đại Sư dốc sức luyện chế yêu binh. Cộng thêm việc Sở Vân đưa ra yêu cầu với Mông Nguyên Quốc, cũng chiếm được một lượng lớn yêu kiếm
cấp Linh Yêu. Rốt cục hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, lại trao đổi điều kiện với Thiết gia, yêu cầu một lượng yêu kiếm khác. Đọc Truyện Online
Hơn nữa dựa vào thu thập trên chiến trường, cuối cùng tạo thành Bạch Tiểu Thánh binh khí phổ này. Trong đó có bốn mươi lăm yêu kiếm cấp Linh Yêu và sáu mươi ba yêu kiếm cấp Đại Yêu.
Bất cứ ngôn từ nào cũng không thể diễn tả được sự bạo phát của kiếm khí.
Tiếng nổ vang lên khiến trời đất rung chuyển.
Kiếm khí bay lên trời cao, sóng biển cuồn cuộn cao tới mười trượng. Một phần chiến trường nhanh chóng bị tiêu diệt, trong đó có tinh binh Băng Oa, Trinh Hữu Tài. Hầu như bên trong hải vực của Cuồng Nho Tướng Quân cũng bị cuốn sạch.
Toàn bộ chiến hạm, cùng với hơn một ngàn tinh binh Băng Oa, các tướng sĩ và Trịnh Hữu Tài... Đều bị cắn nát. Chỉ còn có Cuồng Nho Tướng Quân đứng trơ trọi giữa không trung. Nước biển bốc hơi lên, khiến cảm giác nóng rát.
Ầm một tiếng, nước biển bắn tung tóe, Cuồng Nho Tướng Quân đứng ngây dại nhìn về phía Kiếp Yêu bút.
Toàn Bộ thân bút đầy vết rạn nứt, nguyên bản tu vi của Kiếp Yêu suy giảm nghiêm trọng, rất nhanh tụt xuống cấp Linh Yêu.
Trong khi hắn trông thấy Sở Vân bổ tới, hắn vẫn chưa hồi phục bởi tác động thật lớn như vậy.
- Cuồng Nho Tướng Quân, đây chính là ngày tận thế của ngươi. Linh Yêu xuất hiện, giết!
Sở Vân vung đao chém xuống, Bát Thiên Thanh Sơn Bút liền bay ra ngoài, toàn bộ chín đầu Linh Yêu xuất thủ đều có thương thế, Cuồng Nho Tướng Quân bị bắt sống!
…
Mặt trời hạ xuống, mây tàn như lửa. Khi đó trên mặt biển là một cảnh tượng vô cùng hỗn độn.
Trên mặt biển, vô số thi thể đang trôi nổi, có thể dễ dàng trông thấy được những chiến hạm vỡ nát, có chiến hạm đang từ từ chìm xuống, có chiếc không còn bất cứ thuyền viên nào, trở thành chiến thuyền lẻ loi tự động di chuyển trên biển.
Cờ xí bị thiêu đốt, tung bay trong gió. Lúc này, một vài chú hải âu mới dám bay vào phiến hải vực này, phát ra tiếng kêu cạc cạc.
Nhưng tràng cảnh chiến trường cũng không hoàn toàn tĩnh mịch, trên mấy trăm chiến thuyền có hơn ba ngàn binh sĩ đang thu dọn chiến trường. Nếu như trông thấy tướng sĩ quân mình bị thương vẫn có thể cứu chữa được liên cứu đi, về phần binh sĩ quân địch, thì thẳng thắn bổ xuống một đao, đưa bọn chúng xuống hoàng tuyền.
- Khá lắm. Linh quang mà Kiếp Yêu đòi hỏi, rõ ràng rất nhiều. So với Linh Yêu còn gấp hơn trăm lần! Thật quá kinh khủng. Bất quá, ta hấp thụ hết linh quang trong cơ thể hắn, cũng có thể nắm giữ một đầu Kiếp Yêu! Đây đều nhờ vào công lao của Thông Linh Xà...
- Hử? Linh quang trong cơ thể của ta không thể tăng thêm? Rõ ràng chỉ có thể hấp thụ một nửa linh quang của đối phương... Hóa ra, là cơ thể ta đã đạt tới bình cảnh tồn trữ linh quang!
Cuồng Nho Tướng Quân đứng trên Kỳ Nhân bảng nhiều năm, nếu như trận chiến vừa rồi hắn chiến thắng, chỉ dựa vào chiến tích này, hắn có thể leo lên Hào Hùng bảng!
Quả thực linh quang trong cơ thể hắn quá nhiều, Sở Vân lấy nhỏ nuốt lớn, tốc độ hấp thụ cũng rất chậm.
Sau hai canh giờ, Sở Vân mới hấp thụ được một nửa. Nhưng một nửa này, cơ thể hắn cũng đã đạt tới cực hạn.
- Không sao, ta đã có Long Tình Quả. Tạm thời có thể buông tha ngươi!
Sở Vân rời khỏi nhà tù, trong lòng đầy lưu luyến. Hắn đang định về phòng chính mình, sử dụng Long Tình Quang, đột nhiên Thư Thiên Hào cho ngươi tới gọi.
- Chiến trường đã thu dọn hết, chiến lợi phẩm và thương binh đều được Bạch Miễn hộ tống về Thư gia đảo. Gọi con qua đây, là vì hai vị quân sư có đối sách cần bàn thảo.
Thư Thiên Hào nói với Sở Vân.
- Hả? Là kế sách gì vậy?
Nhan Khuyết nói:
- Chúng ta dự định chinh phạt các đảo của Thủy gia trước, để phát triển thực lực của chính mình. Thế nhưng cũng muốn thể hiện mối quan hệ thân thiết với Thiết gia.
- Vừa hay, trên chiến trường thiếu đảo chủ cũng từng nói với Thiết Ngao, sau khi thắng lợi sẽ uống rượu cùng hắn. Không bằng, chúng ta mượn việc này để thăm dò ý tứ của hắn.
Ngay sau đó, Hoa Anh liền nói:
- Chinh phạt các đảo của Thủy gia, có lộ trình được tối ưu. Đường thứ nhất, có thể nối thẳng tới Thủy gia chủ đảo. Đường thứ hai, nối thẳng tới Sơn gia chủ đảo. Đường thứ ba, sẽ thông tới Sâm gia chủ đảo. Thiếu đảo chủ hãy mượn tiệc rượu, để dò xét ý tứ của hắn.
Sở Vân chau mày nói:
- Trong ba tuyến đường này, còn có huyền cơ gì?
Hoa Anh liền cười đáp:
- Trên Thủy gia chủ đảo có Thủy Đức Văn Thư. Nếu như Thiết Ngao muốn chọn con đường này, chính là muốn sánh ngang cùng Thư gia. Như vậy, chứng minh hắn
vẫn chưa rõ đại cục, cũng không cần quá lo lắng.
- Sâm gia chủ đảo, tài nguyên phong phú, phồn vinh hưng thịnh. Vẫn luôn được Chư Tinh Đào Nguyên khen ngợi, hàng năm thu thập được một lượng lớn từ thuế. Nếu như Thiết Ngao chọn con đường này, sẽ khẳng định trong mắt hắn chỉ có lợi ích về tiền tài, càng không cần phải lo lắng.