Chí Tôn

Chương 510 : Chứng tỏ thân phận

Ngày đăng: 23:35 20/04/20


Sau khi bị tấn công, tất cả mọi người thất lạc trong thông đạo sa lưu. Hiện nay cát vàng khắp trời, đạo pháp điều tra cũng bị giới hạn. Những người khác đều thất lạc không rõ tung tích.



- Chí ít ta biết có một người đã trốn được.

Sở Vân cười cười, đã không có Hóa Đạo Thiên bích cản trở, hắn lập tức cảm nhận được sự tồn tại của Thương Không Hạc.



Điều này chứng minh Tiếu Tiểu Hiền vẫn còn sống lành mạnh.



Hắn trực tiếp triệu hoán Thương Không Hạc, đưa Tiếu Tiểu Hiền đến bên cạnh mình.



- Chưởng môn, người còn sống, thật sự là quá tốt!

Thấy cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, Tiếu Tiểu Hiền như lâm đại địch. Nhưng khi nhìn thấy Sở Vân, hắn nhất thời mừng rỡ. Lời reo hò phát ra từ tận đáy lòng.



Một chuyến đi vào Dạ Đế thành đã khiến hắn hiểu được Sở Vân. Đối với thân phận chưởng môn của Sở Vân, hắn cũng là tâm phục khẩu phục.



- Này, đây là?

Bỗng nhiên, hắn há hốc miệng, vẻ mặt khiếp sợ. Hắn thấy được Ly hợp thần quang đã bắt giữ Phi Vũ Kiếm Quân và Bạch Cốt Quỷ Quân.



- Nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta về điểm hẹn tụ họp trước đã.

Sở Vân nhíu đầu lông mày, nói. Hai vị Cường giả Quân Cấp là một phiền phức, phải xử lý thích đáng.



- Cũng chỉ có thể làm như vậy.



- Chưởng môn, từ nay về sau Tiếu Tiểu Hiền chính là người của chưởng môn.



Ba người hóa thành ba đạo hồng quang, rời xa bão cát, hướng về phía chân trời.



Bọn họ trở lại trạch viện bí mật ở Thành Hy Vọng, vừa nghĩ ngơi chờ hồi phục, vừa đợi những thành viên khác tụ tập lại đây.



- Chúng ta lạc đường trong bão cát. Những người khác đều thất tán. Ta dùng nỗ lực lớn nhất, đưa về mười ba vị.

Một ngày sau, Bạch Toa Toa trông thật thảm hại cũng đã trở về. Điều này khiến Thạch Gia Minh vẫn chờ đợi lo lắng, rốt cuộc cũng thở phào một hơi.



Để chống đỡ Ám Ảnh, Bạch thống lĩnh cũng tổn thất rất nhiều yêu vật. Thậm chí ngay cả Kiếp Yêu Sa Ma vương đều bị mất.



Chẳng qua, như là Thượng Quan Phong Dạ, Tể tướng Thiết Sơn, ngay cả mạng cũng không còn. Phi Vũ Kiếm Quân, Bạch Cốt Quỷ Quân càng sạch sẽ, toàn thân trơn bóng, không còn tới một yêu vật. Ngược lại bản thân còn trở thành tù nhân.



So sánh với tổn thất của Bạch Toa Toa, cũng không tính là gì.



- Hiện ở bên ngoài đang rất ầm ĩ. Khắp nơi đều là lời đồn đại về Sa Nhãn Đôn Hoàng. Thượng Quan Phong Dạ, Tể tướng Thiết Sơn cùng rất nhiều nhân vật lớn, đều chết ở bên trong. Rất nhiều đội ngũ trong môn phái du hiệp đều bị tiêu diệt. Rất ít người trốn được.

Tiếu Tiểu Hiền tìm hiểu tin tức, trở về hội báo.



- Lãnh Mạc Danh và Quỷ Lệ, bọn họ có trốn được không?
Trong đầu hắn, hình dáng của Thạch Gia Minh và Kim Bích Hàm lại trùng khít với nhau. Điều này khiến hắn hết sức giật mình.



- Thì ra là thế...

Giờ khắc này, tất cả mọi việc trước kia lại hiện lên. Hắn chợt hiểu ra mọi chuyện, đồng thời lại có cảm giác vô cùng sai lầm.



Thì ra Thạch Gia Minh, chính là Kim Bích Hàm đóng giả.



Trước đây, hắn cũng không phải không nhận thấy được những điều khác lạ, nhưng ấn tượng ban đầu ở kiếp trước vẫn giữ vai trò chủ đạo.



Trong ấn tượng của hắn, thời gian tới, Đôn Hoàng công chúa sẽ trở thành Cường giả Vương Cấp, nữ vương khiến Đôn Hoàng quốc trở nên cường thịnh. Kiếp trước, hắn từng kinh hãi thoáng nhìn thấy vẻ ung dung đẹp đẽ cao quý mỹ lệ không thể xâm phạm của Đôn Hoàng nữ vương. Ấn tượng đó đã khắc sâu trong đầu hắn.



Cho nên, vô ý thức hắn đã quên sạch những điều kỳ lạ đó. Vì sao Thạch Gia Minh có thể là Đôn Hoàng nữ vương chứ?



Thành cũng tại ký ức, bại cũng vì ký ức.



Từ điểm đó mà xem xét, ngược lại ký ức kiếp trước đã thành trở ngại khiến Sở Vân không thể nhận rõ chân tướng. Đây là bình cảnh tâm linh, dày lại yếu. Nếu không phải hôm nay, Kim Bích Hàm chủ động để lộ thân phận, Sở Vân cũng sẽ không liên tưởng đến phương diện này. Nhưng một khi nàng đã thẳng thắn như vậy, trước tiên Sở Vân cũng phải có phản ứng.



- Ngốc tử, đi theo ta.

Kim Bích Hàm hờn dỗi nở nụ cười, chủ động kéo tay Sở Vân, dẫn hắn đi sâu vào khóm hoa.



Hai người tới đình nhỏ trong hoa viên, phóng nhãn nhìn ra, ở đây muôn hồng nghìn tía, muôn hoa đua thắm khoe hồng. Đỏ như lửa, trắng như sương, vàng động lòng người, xanh đậm phụ trợ. Giống như là tiên cảnh trong nhân gian.



- Đây là bách hoa viên. Khi còn bé, mẫu thân thường đưa ta tới nơi này chơi đùa. Sau khi mẫu thân đi, ta cũng ít tới nơi này.

Kim Bích Hàm ngồi dựa vào lan can màu đỏ thẫm, nàng nghiêng người, đôi mắt đẹp chuyên chú nhìn ra vườn hoa ngoài đình. Áo nàng trắng như tiên, đẹp tới mức người nhìn thấy đều có cảm giác khó thở.



Sở Vân trầm mặc.



Tất cả đều không giống với những trải nghiệm hắn từng gặp.



Cho tới bây giờ, Đôn Hoàng nữ vương sau này vẫn chỉ là một nữ tử nhu mì. Người sau này nổi tiếng cứng rắn, đứng đầu một quốc gia, cũng có lúc mềm yếu và đau thương.



Hắn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ có lúc xuất hiện cùng lúc với Đôn Hoàng nữ vương.



Vậy mà hiện giờ bọn họ cùng ngồi bên đình, thậm chí đã từng sinh hoạt với nhau, cùng ở một phòng trong nhiều năm.



- Mấy năm nay, mỗi khi ta mệt mỏi vì chính sự, lại muốn tới nơi này, ngồi im lặng trong giây lát. Ta thật sự cảm thấy giống như có mẫu thân ở bên cạnh ta. Sau đó ta sẽ nghĩ, bầu không khí cũng dường như ấm áp hơn rất nhiều.

Giọng điệu Kim Bích Hàm yếu ớt. Đây là một nơi rất quan trọng trong lòng nàng, nhưng lúc này lại không hề giữ lại, chia sẻ với Sở Vân.