Chí Tôn
Chương 522 : Thiên tài chân chính
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
Chuyện này rất không phù hợp với phong cách của Sở Vân.
Thu hồi chiến trận, Sở Vân lần thứ hai xuất hiện trong chiến trường. Chiến đấu kịch liệt lúc trước, cũng đã lấy thắng lợi của phương Đôn Hoàng vương thất thành kết thúc.
- Sau trận chiến này, Đôn Hoàng vương thất lần nữa nắm lấy quốc nội trong tay. Một thời đại mới của Đôn Hoàng nữ vương sẽ mở ra.
Sở Vân cảm khái nghìn vạn.
Trước khi trọng sinh, hắn chẳng bao giờ nghĩ tới có một khắc này, tham dự vào vòng quay của lịch sử.
Thạch Gia Minh chính là Kim Bích Hàm, chuyện này thật đến bây giờ còn làm hắn cảm thấy có chút không đúng.
Đây chính là vương giả của tương lai.
Trên thế gian này chung quy có một số thiên tài, tồn tại của bọn họ là để thường nhân nhụt chí. Con người và bọn họ đối lập, họ chính là thứ phủ định giá trị bản thân mình.
Sở Vân có kinh nghiệm của kiếp trước, hắn biết Kim Bích Hàm còn chưa đạt tới thời kỳ chân chính. Hơn nữa năm sau, nàng sẽ thành Đôn Hoàng nữ vương, là một trong bảy đại cường giả Vương Cấp của Tinh Châu. Đỉnh phong của Ngự Yêu Sư, ngạo thị trời cao, quan sát đại địa.
Loại thời kỳ Kỳ trưởng thành cực nhanh này, thường thường là do huyết mạch ưu tú trong cơ thể thức tỉnh, ở trong thời kỳ còn trẻ lại kịch liệt đề thăng. Mặc kệ là tố chất thân thể, hay hồn phách, hay là linh quang, mỗi một bước đều có thể tiến bộ nhảy vọt.
So ra mà nói, tư chất của Sở Vân còn rất bình thường. Sống lại chỉ làm hắn cô đọng hồn phách, nhưng tố chất thân thể, linh quang, đều là bước đi do hắn dựa vào bản thân không ngừng nỗ lực, ở trong sinh tử gian khổ dốc sức tu luyện thành.
"Nếu dựa theo lời lão đa, phụ mẫu ta đều là cường giả Vương Cấp, vì sao thiên tư ta lại bình thường như vậy? Trong chuyện này tất cả nhân duyên cổ quái, đáng tiếc lão đa thủ khẩu như bình, ta cũng không thể mạnh mẽ hỏi."
Vừa nghĩ đến phụ mẫu của mình, đầu lông mày Sở Vân lại nhăn lại. Theo đạo lý mà tính, trong thân thể của mình chảy xuôi huyết mạch của hai vị cường giả Vương Cấp, nhưng tư chất lại rất bình thường.
Cái gọi là kỳ trưởng thành cực nhanh căn bản không tồn tại. Hắn kiếp trước cũng ba mươi sáu tuổi, mà vẫn không gặp được chuyện này.
- Quên đi, mặc dù không có kỳ trưởng thành cực nhanh, thì có sao? Ta cho tới tình trạng bây giờ, nhờ dựa vào tổ tông che chở, ngoại nhân giúp đỡ sao?
Nghĩ tới đây, Sở Vân cười ngạo nghễ. Tạm thời bỏ đi sự hoang mang của thân thế, tiến vào trong doanh trướng, nhìn thấy Đôn Hoàng công chúa.
Nhưng mà sắc mặt của Kim Bích Hàm, lại rất trầm trọng, không có chút vui sướng của đại thắng.
- Tiếu Tiểu Hiền bị người đánh thương, ở thời điểm chúng ta chiến đấu, có người hoành tảo vương thành, tìm được nơi tù cấm của Phi Vũ Kiếm Quân.
Đây thực là một tin dữ.
Sở Vân hai mắt híp lại, lập tức hỏi:
- Tiếu Tiểu Hiền đâu? Bị thương nặng không?
Nhìn bóng lưng của Nhị Lang Thiên Quân, nàng cực kỳ bó tay.
Không biết nên tán thưởng sự tự tin của hắn, hay là chửi hắn bị bại não.
…
- Đại quân của Công chúa điện hạ chiến thắng trở về!
- Công chúa điện hạ, nữ giới còn hơn đấng tu mi. Trong chớp mắt đã thống nhất quốc nội. Thật sự là hào kiệt.
- Lão quốc chủ dưới suối vàng có biết, chắc cũng vui mừng mỉm cười?
...
Tinh lịch năm 755, dưới sự quấy nhiễu của Sở Vân, Đôn Hoàng công chúa Kim Bích Hàm thống nhất Đôn Hoàng quốc, quét sạch các thế lực cắt cứ, suất lĩnh đại quân chiến thắng trở về sớm hơn so với kiếp trước năm năm. Bên trong thành Đôn Hoàng, dân chúng từ các đường các ngõ đều hoan nghênh, hoa tươi cùng vỗ tay sôi nổi nhất vương thành từ trước tới nay.
- Bái kiến công chúa điện hạ!
Các võ tướng, thủ thành đều ào ào quỳ rạp xuống trước mặt Kim Bích Hàm. Vẻ mặt mỗi người bọn họ đều đầy kích động. Uy tín của Đôn Hoàng công chúa đã lên tới đỉnh điểm.
Trong cuộc sống trấn thủ một hậu phương, vương quân Đôn Hoàng một đường vượt mọi chông gai, tung hoành sa trường, tin chiến thắng liên tiếp báo về. Phong thái Kim Bích Hàm, Sở Vân cùng với thống lĩnh Bạch Toa Toa ở trên chiến trường, đều là nội dung bọn họ nói chuyện nhiều nhất mỗi ngày.
- Đều đứng lên đi.
Giọng điệu Kim Bích Hàm bình thản, biểu tình nghiêm túc. Nàng đang lo lắng về chuyện Nhị Lang Thiên Quân.
- Trong Vương thành, xuất hiện tình trạng gì khác lạ hay không?
Biểu tình này của nàng trong mắt tướng sĩ thủ thành cũng là tăng thêm một phần uy nghiêm, làm người ta không khỏi rùng mình. Lúc này, dù sao lúc này cũng chín bỏ làm mười đồng thanh nói:
- Khởi bẩm điện hạ, trong Vương thành toàn bộ đều ổn, không có phát sinh bất luận tình trạng nào khác lạ.
- Ừ, làm không tồi, tiếp tục bảo vệ thành trì.
Kim Bích Hàm không tỏ thái độ, nỗ lực hai câu. Thật ra trong lòng lại đang mắng to phế vật. Ngay cả một vị cường giả Quân cấp tiến vào, cũng không biết.
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Nhị Lang Thiên Quân thật sự không thể khinh thường.
- Sở Vân thật sự chiến đấu cùng với đối thủ như vậy sao?
Tuy rằng nàng rất tin tưởng đối với Sở Vân, nhưng mỗi khi nghĩ đến đây, vẫn không khỏi phiền lòng.