Chí Tôn
Chương 543 : Thanh Ngưu đại hạp cốc (hạ)
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
Chức nghiệp Ngự yêu sư này vô cùng đặc thù. Đối với tài nguyên, tính phụ thuộc tương đối lớn. Bồi dưỡng yêu thú, mỗi ngày đều phải tiêu hao đồ ăn, thạch tệ. Ngự yêu sư muốn đột phá bình cảnh, phải dùng đan dược, tăng cường tố chất thân thể. Có đôi khi, yêu thú trong tay bất hạnh chết trận, phải đào tạo lại một lần nữa, mọi nỗ lực lúc trước đều biến thành hư không.
Trong kiếp trước, Yên Chi Môn dựa vào tài phú vô tận trong Khu rừng vô tận làm vốn quật khởi. Hiện nay không chỉ có riêng tài phú tại Khu rừng vô tận, còn có Thư gia thống nhất Chư Tinh Quần Đảo ở sau lưng chống đỡ.
Hơn nữa, trên dưới Yên Chi Môn đồng lòng nỗ lực, thực lực chỉnh thể đều không ngừng đề thăng, so với tốc độ phát triển của kiếp trước còn mạnh hơn rất nhiều.
Hiện nay Hoa Mai đã là cao thủ cấp Kỳ Nhân lâu năm, trong tay có gần mười đầu Linh Yêu. Dịch Yên và Phi Yến chỉ kém một chút, cũng là cấp bậc Dị Sĩ, trong tay
mỗi người đều có hơn ba đầu Linh Yêu.
- Tam Môn chủ, Thiếu Đảo chủ, đây là chiếc nhẫn mà Vân Sí Hổ trông coi.
Lúc này, các thành viên Yên Chi Môn đã thăm dò động quật trở về, trong tay cầm theo một chiếc nhẫn chưởng môn.
Đây là chiếc nhẫn chưa nhận chủ, bên trong có một đoạn tin tức, ghi lại một phần bảo tàng chôn giấu dưới đáy biển.
Phần bảo tàng này có quy mô nhất định, là lượng tài chính vừa đủ cho việc khởi đầu xây dựng một môn phái du hiệp. Không nhiều quá, cũng không ít quá.
Sở Vân kiểm tra một chút liền mất đi hứng thú, giao luôn nó cho Phi Yến.
- Đã là cái thứ hai mươi ba rồi.
Phi Yến mừng rỡ bỏ chiếc nhẫn vào trong túi.
- Bây giờ mới chỉ hai canh giờ, đoạn đường này chúng ta đã thu được hai mươi ba chiếc nhẫn. Hiệu suất như vậy là rất cao, ít nhiều đúng với dự đoán của Dịch Yên. Đi thôi, đã tới lúc tụ họp lại rồi.
- Còn thỉnh Thiếu đảo chủ cũng ký kết khế ước, trở thành trưởng lão thứ nhất của Yên Chi Môn.
Đây là lệ cũ của Tinh Châu. Bất kỳ thế lực du hiệp đại diện cho quốc đảo nào, vị trí trưởng lão thứ nhất đều không phải là người trong bản phái du hiệp, mà là một người do Quốc đảo sắp xếp vào.
Sở Vân gật đầu, ký kết khế ước.
- Thành viên nam nhân duy nhất của Yên Chi môn, chưởng môn thực sự là quá hạnh phúc rồi. Nếu là ta thì thật tốt biết bao…
Tiếu Tiểu Hiền híp mắt, đã trở nên mơ màng nói.
- Cứ như vậy, mục đích chuyến đi này của Yên Chi môn đã đạt được rồi. Tuy nhiên, chiếc nhẫn chưởng môn là thứ tốt, ta dự định trước tiên nên ở lại, tiếp tục thu thập
nhẫn chưởng môn. Đợi tới khi vào tầng cao hơn, bắt được yêu vật hoang dại.
Hoa Mai lại nói.
Tuy rằng Yên Chi môn đã có chiếc nhẫn chưởng môn, thế nhưng những chiếc nhẫn chưởng môn còn lại cũng có chỗ trọng dụng.
Một bộ phận có thể dùng bán đấu giá, một bộ phận khác có thể dùng để kết giao với các thế lực du hiệp khác, còn có một bộ phận, lưu giữ lại trong kho. Chắt lọc ra các tin tức bên trong nhẫn, biến thành nhiệm vụ của môn phái, giao cho môn nhân hoàn thành, cũng
chính là rèn đúc môn nhân, về phương diện khác, cũng là tăng thêm thu nhập.
- Vậy các nàng cẩn thận một chút.
Sở Vân gật đầu. Sắp xếp của Hoa Mai rất hợp lý. Các thế lực du hiệp khác cũng đều làm như vậy. Hơn nữa hắn cũng không muốn can thiệp vào nội vụ của Yên Chi Môn.