Chí Tôn
Chương 547 : Một đao
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
Tiên Thiên Túy Tuyết Đao sắc bén vô song, trợ giúp Sở Vân chém giết đàn châu chấu dày đặc, đột phá ngăn cách, truy sát Đông Dâm Tất Diệu Xá.
Đông Dâm gấp đến độ đầu đầy mồ hôi lạnh, toát ra thần sắc kinh hoàng không thể che giấu.
Hắn trăm triệu lần không ngờ tới, thủ đoạn của đám người Sở Vân lại tầng tầng lớp lớp như vậy, ép hắn vào thế hạ phong, có hồ không có lực hoàn thủ.
- Ta không cam lòng! Tại sao ta có thể chết ở chỗ này? Chết trên tay loại tiểu bối này? Đem bảo tàng của Đa Tình Vương hai tay dâng cho ngươi?
Đông Dâm kêu to, vô cùng giận dữ. Hắn đã thua tất cả rồi, nhất định phải gỡ lại chút vốn, cắn chặt răng, lấy ra một viên đan dược.
- Long Tinh Hổ Mãnh Đan, thực sự đã tới lúc dùng đến ngươi rồi!
Trong mắt hắn hiện lên một tia lệ mang tuyệt vọng, không chút do dự, một ngụm nuốt luôn viên dan được này.
Vừa vào trong miệng, khỏa đan dược này giống như hóa thành một cỗ dược lưu nóng hổi như dung nham từ trong yết hầu hắn trút thẳng xuống. Thoáng chốc, liền chảy qua lục phủ ngũ tạng và các kinh mạch của hắn.
Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếng tim đập nhất thời như trống trận, bỗng nhiên nhanh hơn mấy lần. Đồng thời, máu huyết toàn thân hắn cũng điên cuồng vận chuyển với tốc độ trước nay chưa từng có.
Rất nhanh, thân thể Đông Dâm bành trướng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cuối cùng, hắn vươn người cao lên tới năm tấc. Đồng thời, cơ bắp cũng bạo phát, lông tóc dựng thẳng lên, làn da nóng hổi, hai mắt đỏ hồng như máu.
Oanh!
Ngay sau đó, một cỗ linh áp khổng lồ từ trong cơ thể Đông Đâm bộc phát ra, rung chuyển đất trời, khiến nhật nguyệt cũng ảm đạm vô quang. Trời đất nhất thời yên tĩnh một mảnh.
- Vì sao có thể? Hắn rõ ràng là cường giả Quân cấp, vì sao đột nhiên lại biến thành thực lực Hầu Cấp?
Tiếu Tiểu Hiền nhất thời biến sắc, chấn động cả thể xác và tinh thần.
- Hắn đã ăn đan dược gì? Không ngờ lại có thể trong thời gian ngắn vươn cao thân thể, linh quang hồn phách cũng đạt tới trình độ như vậy?
Kim Bích Hàm thì thào trong miệng, khó có thể tin.
Giữa cường giả Hầu Cấp và cường giả Quân cấp có khoảng cách chênh lệch thật lớn. Thế nhưng Đông Dâm lại chỉ dùng một viên đan dược đã đột phá khoảng chênh lệch rất lớn này, tấn cấp cường giả Hầu Cấp.
Hiệu quả của đan dược này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Ánh sáng của Vạn Lý Độc Hành Ngoa nhất thời ổn định lại. Linh quang Hầu Cấp quá cường đại, so với Quân cấp là hoàn toàn không cùng cấp bậc. Hơn nữa, Vạn Lý Độc Hành Ngoa chính là Kiếp Yêu, tu vi của Thông Linh Xà có vẻ kém hơn, rõ ràng rốt cuộc không thể ảnh hưởng đến liên hệ giữa bọn họ như lúc trước.
Không chỉ có Vạn Lý Độc Hành Ngoa, trong giờ khắc này, lực khống chế của Đông Dâm đối với các yêu vật khác cũng từ chỗ không thuận buồm xuôi gió mà bắt đầu cơ hồ đạt tới cực hạn đỉnh phong.
Đàn Bích Lạc Hoàng Trùng bay lượn đầy trời, linh động dị thường. Ngũ Sát Dứu vốn đang ở trong mộng, bị Đông Dâm thông qua linh quang mà thức tỉnh lại.
- Thì ra ngươi cũng có yêu thú thời gian, lại có thể cướp đi Bảo thạch mật môn của ra? Không! Điều này không có khả năng!
Hắn khiếp sợ tột đỉnh, phun ra một ngụm máu tươi, ngửa đầu ngã xuống. Cuối cùng, hắn không chịu nổi đả kích như như vậy, chết ngất đi.
Không còn hắn chỉ huy, chiến cuộc lập tức nghiêng về một bên. Trước tiên là Kim Bích Hàm và Tiếu Tiểu Hiền đột phá vòng vây, phối hợp với Sở Vân dọn dẹp chiến trường.
Ngũ Sát Dứu, Vạn Lý Độc Hành Ngoa, đàn Bích Lạc Hoàng Trùng đều bị bảo quang tầng tầng phong ấn tu vi, lại bị Trấn Yêu Tháp bắt đầu trấn áp.
Ba tiên nang tùy thân của Đông Dâm, chứa hai bình Long Tinh Hổ Mãnh Đan cũng đều bị tước đoạt mất.
Ngoài những thứ đó còn có số lượng lớn yêu tinh. Tuyệt đại đa số đều là do đàn Bích Lạc Hoàng Trùng đã chết tuôn ra. Còn có một khối yêu tinh màu đen như mực, chính là Kiếp Yêu tinh của Bạo Động Viên.
Những yêu tinh này xếp thành núi nhỏ, gần như toàn bộ đều thuộc về Túy Tuyết Đao. Trong trận chiến này, Túy Tuyết Đao công phạt vô song, phát huy ra lực công kích cường đại gần như kinh khủng nhất.
- Hấp thu cho ta!
Sở Vân ném Túy Tuyết Đao vào trong đống yêu tinh, bắt đầu hấp thu tinh hóa chứa trong những yêu tinh này.
Tu vi của Túy Tuyết Đao lại một lần nữa bắt đầu tăng lên.
Trong lúc luyện hóa, Túy Tuyết Đao mạnh mẽ đột phá, trở thành Kiếp Yêu binh mười hai vạn năm. Một thời gian ngắn sau, lại chậm rãi tăng lên thành mười tám vạn năm.
Trăm năm đã thành trên Đại Yêu, nghìn năm là trên Linh Yêu, mà vạn năm chính là trên Kiếp Yêu. Yêu vật tu vi càng đến cuối cùng, càng khó đề thăng. Đối với đại đa số mà nói, chiến đấu chính là đường tắt duy nhất.
Giết một đầu Kiếp Yêu tu vi một vạn năm, ngoài tinh hoa tu vi ngưng tụ thành yêu tinh, chí ít cũng có thể đề thăng tu vi lên tám ngàn năm.
So với việc yêu vật tự mình tu hành, hấp thu nguyên khí tới khi đủ thời gian tăng trưởng tu vi, loại phương pháp này quả thực là một bước lên trời.
Bất quá, đây cũng là đạo lý mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tép tôm, không ngoài như vậy.
Núi nhỏ do yêu tinh xếp thành dần dần giảm bớt. Sau một lát, Túy Tuyết Đao đã hấp thu toàn bộ yêu tinh, chỉ còn lại Kiếp Yêu tinh của Bạo Động Viên. Tu vi của nó từ mười tám vạn năm đã đề thăng tới mười chín vạn tám ngàn năm.
Đề thăng tròn một vạn tám ngàn năm! Cách hai mươi vạn năm chỉ còn lại một bước rất ngắn.
Sở Vân cũng không có vội vã hấp thu tu vi trong Kiếp Yêu tinh, mà tạm thời thu hồi nó, hủy bỏ không gian Bát Quái Chiến Trận.
Cùng với việc Túy Tuyết Đao đề thăng tu vi, linh quang của nó cũng tăng lên. Cho dù là Sở Vân đã cùng nó ký kết khế ước minh hữu cũng bị tạo thành áp lực không nhỏ.