Chí Tôn

Chương 567 : Lại liên thủ

Ngày đăng: 23:35 20/04/20




Chỉ có linh quang Đế cấp, mới có thể hoàn mỹ phát huy ra chiến lực Kiếp yêu nghìn vạn năm. Phần lớn Vương giả, cũng không có thể. Cho dù Vạn Thú Vương, có khế ước minh hữu, cũng chỉ có thể khiến một mình Kiếp Yêu chiến đấu, không thể có tác dụng chỉ huy.



"Nếu đổi là Bạo Động Viên Vương kia có thể làm đến mức nào đây?"

Sở Vân không khỏi lại suy nghĩ.



Bạo Động Viên Vương của Vạn Thú Vương, cũng là Kiếp Yêu mấy nghìn vạn năm.



Nếu dựa vào nó, có thể chống lại cường giả Vương cấp hay không?



Rất nhanh, Sở Vân liền lắc đầu, biết mình suy nghĩ quá nhiều.



So về tu vi cụ thể, Bạo Động Viên Vương không bằng lôi thú Chấn Tử Phi.



So về xuất thân, Viên Vương chỉ Yêu thú chủ chiến của Vạn Thú Vương, mà lôi thú Chấn Tử Phi thì được Du Hoàng bồi dưỡng, bản thân lại là dị thú hồng hoang.



So về đạo pháp, đạo pháp của lôi thú Chấn Tử Phi, quả thực là cuồn cuộn, có rất nhiều đạo pháp chính Sở Vân cũng mới nghe lần đầu, thấy những điều chưa hề thấy. Mặc dù hắn có đạo pháp cất chứa trong thành Dạ Đế, nhưng không thể nghi ngờ, trình độ của Du Hoàng so với Dạ Đế phải cao hơn một bậc.



Quan trọng nhất vẫn là Tứ Đại Vương giả cũng không dùng toàn lực.



Bọn họ còn phải đề phòng những người khác.



Sở Vân xem qua tình cảnh Tửu Hào Vương và Tham Lang Vương tận lực chém giết, đã hiểu rõ về điểm này.



Đây cũng lý do lôi thú Chấn Tử Phi có thể cân sức ngang tài với Tứ Vương. Tuy nhiên thế cục này cũng chỉ là tạm thời. Theo thời gian trôi qua, lôi thú Chấn Tử Phi dần dần lâm vào thế hạ phong, cuối cùng sẽ chết.



Mặc dù là tu vi nghìn vạn năm, nhưng đối mặt với sự liên thủ của Tứ Vương, kết cục nó đã được định sẵn.



Sau cuộc chiến tiêu hao hai ngày hai đêm.



Cuối cùng Lôi thú Chấn Tử Phi kiệt lực. Sau khi giãy chết một hồi, bị thương nặng không gắng gượng được nữa, ầm ầm ngã quỵ. Cuối cùng hóa thành một khối yêu tinh thật lớn màu lam.



Đã không có sự tồn tại của nó, vốn là Lôi Tích Vân, đã chuyển biến thành mây trắng như bông. Một Long Môn bằng ngọc trắng, đứng sừng sững ở sâu trong đám mây, tiên khí mờ ảo.



- Chưa từng thấy cái nào lớn như vậy, yêu tinh sánh ngang với cả một gian phòng!



- Đây chính là Kiếp Yêu tinh mấy nghìn vạn năm. Đáng tiếc, chúng ta đều không hấp thu được.



- Lôi thú Chấn Tử Phi là do Tứ Vương giết chết. Chỉ có thể do yêu vật trong tay bọn họ hấp thu. Chúng ta vẫn nên qua Long Môn, đi vào tầng thứ bảy nhìn xem sao.



- Ngươi muốn tìm cái chết à? Tứ Vương còn chưa khởi hành, ngươi muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích sao?



...



Mọi người thấy lôi thú Chấn Tử Phi hóa thành Kiếp Yêu tinh, truyền qua tay Tứ Vương, các ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.



Cuối cùng khối Kiếp Yêu tinh này, càng ngày càng nhỏ. Nó đã bị tất cả yêu vật của Tứ Vương hấp thu gần hết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp




- Cảm ơn sự ưu ái của tiền bối, tuy nhiên ta nghĩ vẫn thôi đi. Không làm chậm trễ thời gian của tiền bối.

Sở Vân khéo léo cự tuyệt.



- Hừ! Tiểu tử, ngươi đã đưa ra quyết định sai lầm. Lão thân còn có thể tới tìm ngươi. Về phần vị công chúa bên cạnh ngươi này, lão thân khuyên ngươi vẫn sớm dứt bỏ.

Vạn Độc Vương có chút không hài lòng, sau khi nói ra những lời này, đưa cháu gái mình vào trong tiên nang.



Ngay sau đó, nàng vèo một tiếng, thân hình giống như quỷ mị, đâm vào Long Môn, biến mất không thấy.



- Các ngươi ở lại tầng thứ sáu, đi săn nhiều Yêu thú một chút. Bản hầu đi một lát sẽ trở lại.

Tri Liễu Hầu thôi động linh quang trong cơ thể, thân thể vẽ lên một đạo kiếm hồng trong không trung, sau đó biến mất.



Vô Thường Hầu thoáng nhìn về phía đám người Sở Vân, trong lòng do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn tầng thứ bảy thế giới Long Môn. Hắn cũng tiến vào Long Môn.



- Ta không tin thứ này quỷ quái như vậy!

Hắc Sơn Man Quân phẫn uất không thôi, phát ra linh áp Quân Cấp, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì. Long Môn đối với hắn mà nói, giống như kính trong hoa, trăng trong nước, thấy được, sờ không được.



Rất nhiều người đều thử vài lần. Đám người Sở Vân cũng không ngoại lệ, nhưng đều vô ích.



- Ôi, thật sự là không cam lòng à. Sao tiêu chuẩn của Long Môn tầng thứ bảy sao lại cao như vậy?!



- Cũng không biết thế giới tầng thứ bảy, đến tột cùng có cái gì. Các đại nhân này đi vào thu hoạch được những gì đây?



- Đừng than thở. Ở trong này lãng phí thời gian, còn không bằng đi săn Yêu thú ở tầng thứ sáu, có lời hơn một chút.



...



Một khắc sau, phía trước của Long Môn đã vô cùng vắng vẻ. Phần lớn đã đi hết, chỉ còn lại có một vài Ngự yêu sư đặc biệt không cam lòng. Tốp năm tốp ba nhìn Long Môn, oán giận không biết làm thế nào.



- Mông Phi, Tôn Viêm, những người này đều đi rồi. Chúng ta cũng đi thôi. Ở tại chỗ này, không có lợi ích gì.

Kim Bích Hàm tiếc hận nói.



Sở Vân lại mỉm cười, nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân.



Nhị Lang Thiên Quân về hướng hắn gật đầu.



- Các ngươi làm gì bí hiểm vậy?

Kim Bích Hàm tò mò nhìn lại.



Ngay sau đó, thân thể nàng chấn động, môi khẽ nhếch lên. Trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ nghi ngờ kinh ngạc.



Chỉ thấy Sở Vân mở Thiên Nhãn, trên trán cũng có một chút ánh sáng lóng lánh. Con mắt thứ ba của Nhị Lang Thiên Quân, Trực Giác Chân Đồng tản mát ra ánh sáng ngọc lưu ly, hai mắt cũng biến đổi hư ảnh.



- Thấy được!

Trong mắt hai người bọn họ, tinh quang đại thịnh, đồng thời trong lòng rung lên.