Chí Tôn

Chương 577 : Muộn một bước

Ngày đăng: 23:35 20/04/20


Đám người đờ đẫn. Mặt Hoang Ngô, Lực Long Địa Quân đột nhiên biến sắc.



- Nói nhiều như vậy làm gì vô nghĩa? Cho các ngươi ba phút để suy xét, giao ra bồi thường khiến chúng ta hài lòng. Nếu không chính là cái chết. Ai dám cãi lời, giết người đó. Toàn thành cãi lời, tàn sát toàn bộ dân trong thành.

Giọng nói của Sở Vân, rất bình thản.



Lúc trước, Sở Vân dùng Hồng Yêu không màu, tiềm hành tiến đến Thạch Chuy Thành.



Sau đó chia làm hai đường. Một đường do Tiếu Tiểu Hiền chủ động khiêu khích, thu hút sự chú ý. Một đường còn lại kiểm tra tìm bảo thạch mật môn, cũng khống chế trong tay.



Hiện nay bọn họ đã tìm được bảo thạch mật môn, nắm cục diện trong tay.



Lúc này, Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân mới lần lượt xuất hiện.



- Còn dám uy hiếp chúng ta Hoang Long Hội...

Hoang Ngô cắn răng, sắc mặt rất dữ tợn.



- Túy Tuyết Hồ Quân, ngươi như vậy không phải quá đáng sao. Lại chạy đến cứ điểm quan trọng trong Hoang Long Hội chúng ta, uy hiếp chúng ta trước mặt mọi người. Ngươi thật sự là rất dọa người.

Thấy Nhị Lang Thiên Quân và Sở Vân lần lượt xuất hiện, Lực Long Địa Quân đã chống lại không được. Hắn rất muốn thỏa hiệp. Nhưng sự tình đã huyên náo tới mức toàn thành đều biết, khiến hắn căn bản không bước xuống được.



Sau khi hắn nói ra này lời nói, nhìn chăm chú vào hai người Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân, lấy mắt ra hiệu, lộ ra ý nguyện "không ngại ngồi xuống trao đổi".



- Quá đáng?

Sở Vân sờ sờ cằm, cười lạnh một tiếng, không hề che giấu linh áp của bản thân đang tản mát ra.



Ầm!



Nháy mắt, một cơn lốc vô hình, phát động lên.



Cường đại hơn so với linh áp của tất cả mọi người, xung thiên triệt địa, trấn áp bốn phương tám hướng.



Tường thành chắc chắn của Thạch Chuy Thành, dường như cũng bị ép tới mức rung động.



Trong ánh mắt mọi người nhìn hắn lộ ra vẻ hoảng sợ.

Giờ phút này, thân ảnh Sở Vân, giống như trở nên cực kỳ lớn, khiến bọn họ không thể không ngưỡng mộ.



Cảm nhận được linh áp này, Hoang Ngô hoàn toàn nói không ra lời, miệng mở lớn, con ngươi mạnh mẽ nheo lại, nhìn về phía Sở Vân, thật giống như nhìn thấy một quái vật.



Trên mặt Lực Long Địa Quân xám như tro.



Nếu nói linh áp của Nhị Lang Thiên Quân, giống như trăng sáng, vậy linh áp của Sở Vân, liền giống như là mặt trời mới mọc, chiếu xạ Trường Giang và Hoàng Hà.

Hắn thật giống như là hổ mạnh mẽ xâm nhập vào bầy sói, một tiếng hổ gầm, núi non yên tĩnh, vạn vật không một tiếng động!



Trong Thạch Chuy Thành yên lặng giống như đã chết.

Sau một lúc lâu, mới có một người khẽ thì thầm một câu:

- Hầu, linh áp Hầu cấp...



Những lời này giống cơn lốc, quét qua lòng mọi người.

Không sai, linh áp Hầu cấp!



Sở Vân, đã thành một vị cường giả Hầu cấp!
- Thì ra Thạch Gia Minh chính là Kim Bích Hàm. Kim Bích Hàm chính là Thạch Gia Minh!



Mọi người kinh ngạc không nói lên lời.



Nhan Khuyết, Hoa Anh, Trữ Y Y đều khiếp sợ nói không ra lời. Lại nói tiếp, bọn họ và Kim Bích Hàm cũng cùng học một trường.



Ánh mắt ba lão tướng hướng về Kim Bích Hàm đầy cảm kích. Lúc trước Thư gia đảo khó khăn, cùng thế lực khắp nơi hải chiến, Thạch Gia Minh đã xuất lực nhiều nhất.



- Thì ra là người một nhà.

Thư Thiên Hào gật đầu, cười rất ôn hòa. Sau đó một câu hai nghĩa nói với Đôn Hoàng công chúa.

- Hoan nghênh về nhà.



Đêm đó, vì Sở Vân và Kim Bích Hàm an toàn trở về, Thư gia đảo tổ chức yến tiệc chào mừng rất long trọng.

Cảnh tượng ca múa mừng cảnh thái bình, phồn vinh an bình.



Sở Vân đem tình hình thám hiểm, kể lại tỉ mỉ cho mọi người nghe. Mọi người nghe xong, tâm thần dao động, khi thì sợ hãi, khi thì hít khí.



Đương nhiên, Sở Vân cũng có phần giấu diếm. Về chuyện giết chết Tham Lang Vương, hắn cũng không tính nói ra.



Trên đường trở về, bốn người bọn họ đã bàn bạc kỹ về chuyện này.



Tham Lang Vương cũng không phải là người cô độc, phía sau hắn còn cả thế lực hùng hậu.



Nếu lộ ra, sẽ đưa tới một đống phiền phức lớn.



Đương nhiên, Sở Vân không giấu diếm về thực lực Hầu cấp của bản thân.



Khi ở Thạch Chuy Thành cũng đã để lộ, hiện tại không cần thiết phải giấu diếm.



- Sở Vân con ta, con tấn chức thành cường giả Hầu cấp? Nghĩa phụ ta không có nghe nhầm chứ?

Lần đầu tiên nghe Sở Vân nói vậy, Thư Thiên Hào cũng có chút không tin tưởng được, đừng nói những người khác.



Để chứng minh chuyện này, Sở Vân phát ra linh áp.



Linh áp Hầu cấp, hoàn toàn thật, không giả được.



- Tốt, tốt, tốt.

Thư Thiên Hào lệ nóng lưng tròng, thật lòng tự hào trước thành tích Sở Vân có thể đạt được.



- Các vị, Thiếu chủ đã có thực lực Hầu cấp, lại có giao hảo với Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương. Lại có Đôn Hoàng quốc làm minh hữu. Quả thực là mọi chuyện đã được chuẩn bị. Mọi người cảm thấy thế nào về đề nghị ta đưa ra trong hội nghị lần trước?

Bỗng nhiên Nhan Khuyết đứng dậy, vẻ mặt kích động.



Mọi người ngẩn ra, sau đó vẻ mặt tất cả đều hưng phấn, châu đầu ghé tai.



- Lão đa, Nhan Khuyết đã đề nghị gì?



- À, là về chuyện chính thức lập quốc sau khi thống nhất Chư Tinh Quần Đảo.