Chí Tôn

Chương 602 : Bị cường thế vây xem

Ngày đăng: 23:36 20/04/20




Hắn hưng phấn đến mức toàn thân đều run rẩy, giọng nói cũng càng lúc càng lớn, thậm chí chói tai. Nói xong lời cuối cùng, gần như là tiếng rít, nhân viên Thư viện ở bên cạnh nghe được cũng nhíu mày.



- Ngươi nhanh câm miệng lại cho. Quả thực là làm cho phong ấn sư chúng ta mất mặt!

Mi Đao Đại Sư rốt cuộc không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, giống như một chậu nước đá, dội lên thể xác và tinh thần đang hưng phấn đến mức toàn thân khô nóng của Lý Nhị, dội đến mức toàn thân buốt lạnh.



- Đại, đại sư...

Trong phút chốc, Lý Nhị đang điên cuồng hét lên, chợt giống bị người bóp cổ họng, sắc mặt hoảng sợ, lắp bắp.



- Bản nhân và Mi Đao Đại Sư, chính mắt thấy tuyển thủ Vô Song động thủ, trong lúc đó giải trừ phong ấn. Chúng ta đối với tạo nghệ phong ấn của hắn, cam bái hạ phong. Chúng ta cũng chưa phát hiện hắn làm điều gì gian dối. Người trẻ tuổi, ánh mắt ngươi rất độc đáo a, tìm được chứng cớ gì sao? Nói ra, để ta nghe một chút xem.

Quỳ Hoa đại sư khẽ nói, lời nói nhỏ nhẹ, nhưng Lý Nhị nghe được những lời nói này, như sấm sét nổ vang.



- Thì ra hai vị đại sư, đặc biệt đến xem Vô Song!

Cuối cùng Lý Nhị hiểu ra chân tướng, toàn thân đều run run lên, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, một câu cũng nói không nên lời.



Chứng cớ? Đương nhiên, hắn chỉ là không tiếp nhận được kết quả như vậy, xấu hổ ảo não thuận miệng khiển trách, lấy đâu ra chứng cớ?!



- Thật ra muốn chứng minh điểm này, vẫn rất đơn giản. Phía bên Thư Viện chúng ta đã triệu tập một đám đại sư. Chỉ cần tuyển thủ Vô Song, có thể cùng những đại sư giao lưu ngôn ngữ một lát là có thể. Ngay biểu hiện thủ pháp chế luyện tại, cũng sẽ gây tổn hại rất lớn đối với lợi ích của tuyển thủ Vô Song. Về điểm này chúng ta đương nhiên hiểu.

Lúc này, đầu lĩnh nhân viên Thư viện lại nói.



Sở Vân gật đầu, hắn đã dự kiến được tình cảnh này. Hắn và Cực Nhạc Tiên Phi có linh quang khế ước, đáy lòng giao lưu vô cùng bí ẩn, nhanh và tiện. Khi giao lưu với đại sư khác, tất nhiên sẽ không lộ ra bất kỳ cá dấu vết gì.



Tuy nhiên, Sở Vân cũng không tính dễ dàng đồng ý, mà nói:

- Mình làm không được, liền nghĩ người khác làm không được. Đây là loại bụng dạ hẹp hòi, hẹp khí lượng. Ta rất tức giận, các ngươi hoài nghi, là một sự sỉ nhục.



- Mong tuyển thủ Vô Song rộng lòng tha thứ!

Nhân viên Thư viện đầu lĩnh vội vàng cúi đầu nói.

- Sau khi chứng minh tuyển thủ Vô Song trong sạch, phía Thư Viện nhất định sẽ có bồi thường trọng đại.



- Hả, bồi thường gì?

Hai mắt Sở Vân sáng ngời, nói nhiều như vậy, không phải là chờ điều này sao?



Đối phương bật người đáp:

- Có thể sớm tiến vào thần tàng thế giới, cũng có được quyền ba lượt trao đổi không ràng buộc.
Sau khi Sở Vân được xác nhận trong sạch, cùng ngày hôm đó, phía Thư Viện liền đưa ra điều chỉnh. Mở một sân luận bàn dành riêng cho hắn, lấy hắn làm trung tâm an bài mười tám hạng mục luận bàn.



Rốt cuộc Sở Vân không cần đi xung quanh, thường xuyên đến muộn.



Nhưng cứ như vậy, không thể nghi ngờ đã đẩy hắn từ trong đám người lên đứng trước sân khấu.



Tới buổi chiều, Lý Nhị mình trần, trên lưng mang cành mận gai, hai tay cầm lá thư nhận lỗi, đi đường cúi đầu hướng về phía Sở Vân chịu đòn nhận tội. Dọc đường đi, hắn lớn tiếng la lên, thừa nhận mình ngu dốt và ghen tị, khẩn cầu Sở Vân rộng lượng tha thứ.

Sở Vân vốn bắt đầu khiến người ta chú mục, hành động của Lý Nhị thoáng cái đã khiến danh tiếng của hắn lên tới đỉnh cao.



Mọi người đều bắt đầu tìm hiểu Vô Song là ai, vì sao hắn có được một sân luận bàn riêng. Vì sao Lý Nhị lại phải chịu đòn nhận tội.



Tin tức một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn.



Toàn bộ đại hội Thư viện đều sôi trào!



- Ta không có nghe lầm chứ? Không ngờ có người như vậy! Điều đó không có khả năng. Con người sao có thể đạt tới trình độ như vậy chứ?



Có người tỏ ra khó có thể tin được.



- Không sai đâu. Ngay cả đại hội Thư viện cũng đã thừa nhận. Có cái gì là không có khả năng! Ngươi không biết lúc ấy hơn mười vị đại sư vây quanh Vô Song, Vô Song quạt lông đầu chít khăn, chậm rãi nói, chỉ điểm giang sơn, phong thái đẹp đẽ phong lưu. Nói tới mức hơn mười vị đại sư xấu hổ không thốt ra được câu nào.



Có người lời thề son sắt, nói ra đạo lý rõ ràng, thật ra bản thân cũng chỉ được nghe người khác nói lại.



- Mười tám hạng mục, liên quan đến luyện đan, luyện binh, phong ấn, chế nang...



Người như vậy, triệu năm khó gặp. Và bản thân hắn lại cùng lứa tuổi với chúng ta.



Thật vinh hạnh, lại thật bi ai.



Có người than thở.