Chí Tôn
Chương 625 : Vô Song Vương, cuối cùng là lúc gặp Ly Sơn
Ngày đăng: 23:36 20/04/20
- Một khi giết chết được Sở Vân, các ngươi liền thừa cơ giết hết cao tầng Thư Gia. Cho đến lúc đó, ta cũng sẽ dẫn theo Âm Bức đại quân, từ trên trời giáng xuống, phối hợp với các ngươi.
Lúc này ở phía sau bọn họ, trên mười nghìn quân Tinh Binh Bộ Đội, mỗi người đều cưỡi một con Âm Bức cấp số Đại yêu. Bọn họ bay trong không trung, mây dày che đậy hành tung của bọn họ, tiếng gió che dấu động tĩnh của bọn họ.
Cũng không ai biết trong bầu trời Hỏa Đức Thành còn tồn tại một đội hùng mạnh đến như vậy, đủ để thay đổi bố cục sức mạnh.
- Không thể tưởng tượng được. Cuối cùng Lục Kình Vương bất ngờ chết trong Lôi Kiếp.
Cường giả ở khắp nơi trong Hỏa Đức Thành, đều đang than thở.
- Sở Vân không chỉ giết Lục Kình Vương, còn nhờ vậy tấn chức tới Vương cấp. Thiên hạ này, phải đổi!
Mông Phi nhìn thân ảnh Sở Vân trong Lôi Kiếp, than thở nói.
Sắc mặt người đi cùng hắn, rất khó nhìn. Sớm biết như thế, không nên ngăn cản Tiểu vương tử ra tay giúp đỡ. Hiện nay Mông Nguyên quốc và Thư Gia, một chút tình cảm cũng chưa có, chỉ còn lại minh ước mỏng manh.
Sở Vân lấy thực lực Hầu cấp, giết chết Tham Lang Vương, Lục Kình Vương. Chiến tích như vậy, ở trên lịch sử Tinh Châu cũng là duy nhất. Sau trận chiến này, trên Đằng bảng nhất định có tên hắn!
- Quan trọng hơn, hắn không chỉ có là có tu vi chiến lực như vậy, hơn nữa còn có một thân phận khác - Vô Song! Hắn là đại sư bảy hạng mục, đối với lĩnh vực khác cũng nghiên cứu sâu sắc. Thật khó có thể tưởng tượng được. Thành tích đó thật không thể tưởng tượng được. Dù thế nào, hắn nhất định sẽ được hậu nhân truyền kỳ ca tụng.
- Vô Song? Không sai. Tên này thật sự rất thích hợp! Hắn chính là Vô Song Vương, một ngôi sao sáng độc nhất trong dòng sông lịch sử Tinh Châu, Vô Song Vương!
Cái tên Vô Song Vương, một khi được gọi ra, lập tức truyền khắp toàn bộ yến hội.
Món ngon tinh mỹ, mọi người đã sớm thấy vô vị. Hiện nay đều nhớ kỹ cái tên Vô Song Vương này. Mỗi người gọi đều có rất nhiều hương vị, nhưng cảm xúc chung là rối loạn.
Bối rối nhất chính là đại biểu Giang Hán quốc.
- Không ngờ Sở Vân thành Vương! Vậy nên làm thế nào cho phải? Một Vương giả, đã có thể ảnh hưởng đến cạnh tranh trong đại quốc. Tuy nhiên hiện tại hắn vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt, đã là thời điểm yếu nhất. Ta nên gởi thư báo hiệu, hay không nên gởi thư báo hiệu đây?
Nếu gởi thư báo hiệu, Giang Hán quốc sẽ điều động hạm đội, phát động công kích xâm lược.
Nếu không gởi thư báo hiệu, bỏ qua cơ hội này, sau này chỉ sợ Sở Vân càng ngày càng mạnh.
- Tử Tiêu Đáng giận! Thời điểm mấu chốt nhất, không ngờ hắn phản loạn. Không chỉ có không ám sát Sở Vân, ngược lại còn trợ giúp Thư Gia, giết Phá Quân Hầu!
Đại biểu Giang Hán quốc nghiến răng nghiến lợi, hận không làm gì được.
- Làm sao bây giờ? Khi ta ở thế giới Long Môn đã từng gây khó dễ với Sở Vân. Trên tiệc rượu càng không coi hắn ra gì. Hiện tại hắn tấn chức thành Vương giả, tương lai quay lại tìm ta gây phiền phức, ta nên làm thế nào cho phải?
Sắc mặt Hắc Sơn Man Quân xanh mét.
Không chỉ hắn, vẻ mặt Thiện Quân, Cửu Mệnh Yêu Quân, Phi Vũ Kiếm Quân cũng nghiêm trọng và do dự.
- Hiện tại không thể nghi ngờ đây chính là thời điểm Sở Vân yếu ớt nhất. Đến tột cùng ta có nên động thủ, diệt trừ hắn hay không?
- Ha ha, thật ra không nhất định phải giết chết hắn. Hắn là đối tượng tốt nhất để làm nô lệ. Năm đó ở Dạ Đế thành cũng có nghìn vạn nô lệ trung thành và tận tâm phục vụ cho chúng ta.
- Quên đi, sống lại là chuyện đại sự. Số một có cảm giác cực kỳ bất an, muốn chúng ta phải giết người này.
Lãnh Kiếm Vương nói.
- Hừ, sợ cái gì. Bên ta có bốn vị Vương giả, một vị Toán sư Hầu cấp. Xem thử Tinh Châu, ai có thể ngăn cản?
Quỷ Vương cười ngạo nghễ.
- Sao? Không tốt, trong Kiếp Vân sao có thể có một ngọn núi!
Âm Dương Vương phát ra một tiếng kêu kinh nghi.
Tam Vương đang đuổi giết lập tức dừng lại, nhìn về phía trên.
Trong kiếp vân cuồn cuộn dày đặc, mưa to mưa tầm tã, lộ ra một ngọn núi sặc sỡ, lờ mờ lộ ra một góc.
- Đây là Ly Sơn! Thì ra đây là Kiếp yêu kiếp của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.
Lãnh Kiếm Vương giật mình. Sở Vân lấy ra Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, đã bị mất một nửa trong cuộc chiến đấu vừa rồi, còn bị cháy đen một mảnh. Điều này Tam Vương đều không nhận biết.
- Thằng nhãi kia bay vào Ly Sơn. Như vậy khó làm rồi.
Giọng nói của Âm Dương Vương trầm xuống. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Ly Sơn dễ vào khó ra, bao nhiêu Hào Kiệt chết ở thân núi này. Ba trăm vạn năm trước, có một vị Vương trong Vương, có địa vị ngang hàng với Sở Bá Vương là Cuồng Long Vương. Chính vì xâm nhập vào Ly Sơn, muốn ngắt lấy Long Tình Quả, kết quả có vào mà không có ra.
- Hừ! Sợ cái gì? Chúng ta là Tam Vương liên thủ, còn sợ mộ địa long tộc nho nhỏ này sao? Đi!
Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, xung phong đi trước, xông lên núi.
Ly Sơn, nó treo giữa trời cao, ở sâu trong Kiếp Vân. Cao tới nghìn trượng, rộng tám trăm dặm.
Ánh sáng mờ ảo, cuồn cuộn mênh mông, bao phủ toàn bộ ngọn núi.
"Sở Vân, công tử phải nhớ kỹ, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi trong tay công tử, một khi vượt Kiếp yêu kiếp, rất có khả năng đi tới Ly Sơn. Ly Sơn chính là mộ địa long tộc thời Thượng cổ. Mỗi một con Yêu thú thuộc loài rồng, một khi thấy được đại nạn của mình đến gần, sẽ lao tới Ly Sơn, vùi xương ở đó. Bởi vậy Ly Sơn chính là một trong những thiên hạ Thần tàng. Tuy nhiên đến nay cũng không ai có thể từ trong Ly Sơn an toàn trở về."
Trong đầu Sở Vân không khỏi hiện ra lời cảnh báo của một vị Cực Nhạc Tiên Phi đã nói với hắn lúc còn ở Đôn Hoàng quốc.
Hiện nay các Cực Nhạc Tiên Phi đều trọng thương, lâm vào ngủ say. Trong tay hắn chỉ có một mình Túy Tuyết Đao bên người. Phía sau có ba vị cường giả Vương cấp như giòi trong xương, theo đuổi không bỏ.
Mặc dù là trong Kiếp Vân âm u, thò tay không thấy năm ngón tay, cũng không thể thoát khỏi sự truy sát của bọn họ.