Chí Tôn
Chương 629 : Thời đại lớn đã đến
Ngày đăng: 23:36 20/04/20
- Ha ha, ngươi vội động thủ như vậy, xem ra trạng thái này khó có thể bảo trì. Lão bất tử ngươi, ngay cả thân thể cũng chưa có, còn muốn giết ta. Ta phải để bản đế ngươi xuống hoàng tuyền một lần nữa!
Long Đế rít gào một tiếng, đôi mắt Xích Kim Đế Long Đồng phát ra kim quang chói sáng trong bóng đêm. Hắn dậm mạnh chân. Ly Sơn dưới chân lại phát uy, bắn ra vô số đạo ánh sáng, dây dưa lần lượt thay đổi, sát nhập thành một luồng ánh sáng đầy mầu sắc, cọ rửa tất cả hắc ám.
Ầm!
Dạ Đế ra tay không tiếng động, bạo phát chỉ cách Long Đế có năm mươi trượng. Ly Sơn chấn động mãnh liệt. Vô số Hoa Chi bị càn quét, tạo thành trận mưa Long Tình Quả.
Sóng khí khổng lồ, nhanh chóng khuếch tán đến toàn bộ không gian chiến trận. Sở Vân không sợ sóng khí này, nhưng linh áp Đế Cấp lại không ngừng bạo phát, lại khiến thân hình hắn chấn động mãnh liệt, hết sức khó chịu.
- Hiện nay chiến lực của ta rơi vào mức thấp nhất, ngay cả tư cách xem chiến cũng chưa có. Cường giả Đế cấp thật sự là kinh khủng, vượt qua mức tưởng tượng. Ta không thể ở lại.
Không gian chiến trận bao vây khiến Sở Vân bay ngược trở lại. Ban đầu, trong lòng hắn còn cảm thấy có chút hy vọng. Dù muốn quan sát hai vị Đế Giả này đối chiến, nhưng khi bọn hắn bắt đầu giao thủ, Sở Vân lại phát hiện trạng thái mình thật sự quá kém, ngay cả dư ba của chiến đấu dư ba cũng không chịu được.
- Hóa không!
Hắn rút ra Túy Tuyết Đao ra, bổ vào không gian tạo thành một khe. Thân hình chợt lóe lên, đi ra ngoài.
Sở Vân không chút lưu luyến, một bước liền ra ngoài khe hở không gian, lại trở lại bầu trời Hỏa Đức Thành.
- Mau nhìn, Sở Vân còn sống!
Sở Vân vừa hiện thân, lập tức khiến các cường giả Hào Hùng kinh ngạc kêu lên.
- Vận khí của Sở Vân cũng quá cũng tốt. Không chỉ có thành Vương, gặp được song Đế đại chiến, cũng có thể thoát được.
Trong lòng đám người Cửu Mệnh Yêu Quân, Hắc Sơn Man Quân đều than vãn, vô cùng tiếc nuối.
- Giết!
Lúc này, một đội tinh binh Âm Bức tập kích về hướng Sở Vân, bị ý chí chiến đấu xông lên hôn mê, trạng thái như điên loạn.
- Hả?
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, đột nhiên phát ra linh áp Vương cấp.
Song Đế không ở đây, hắn chính là người đứng đầu hàng thật giá thật. Linh áp Vương cấp, ầm ầm phát tán, lấy Sở Vân làm trung tâm, phóng ra bốn phương tám hướng.
Tinh binh Âm Bức đang khí thế xông lên chợt dừng lại, như bị sét đánh. Quân lính còn chưa tiếp cận Sở Vân đã tan rã.
Sở Vân nhẹ nhàng chém ra một đao, chỉ là đao phong đã giống như cơn lốc mãnh liệt, giống như một con rồng màu xanh da trời, cuốn sạch qua, trong khoảng khắc cuốn lấy tinh binh Âm Bức.
Tê...
Tinh binh Âm Bức đi theo còn muốn chiếm tiện nghi, đều hít một hơi lạnh. Ngay cả can đảm nhìn phía Sở Vân cũng không có, lập tức quay đầu bỏ chạy.
- Song Đế tranh phong, chúng ta nên làm thế nào? Biến hóa này cũng quá bất ngờ.
Đại biểu Giang Hán quốc nhíu mày. Từ sau khi tinh binh Thiên Mã xuất hiện, hắn liền hoàn toàn đánh mất ý định tấn công Thư Gia. Hiện tại hai Đế xuất hiện, ngay cả mưu đồ thống nhất Chư Tinh Quần Đảo cũng không còn.
Trong lòng tất cả mọi người kích động, kinh nghi bất định. Phong vân biến hóa quá nhanh. Đây là thực sự là thời đại lớn. Ai cũng không dự đoán được kết quả của ngày mai. Hai Đế dấy lên phong trần, khiến tất cả đều có thể xảy ra.
- Không thể tưởng tượng được, vị trí của ta trong thời đại kiếp này, so với kiếp trước còn kích động phong vân!
Trong lòng Sở Vân cũng tràn ngập cảm khái.
Thấy hai Đế trọng thương bỏ chạy, trong lòng hắn cũng hiện ra kích động muốn "truy sát".
Nhưng rất nhanh, đã bị lý trí đánh tỉnh lại.
Cường giả Đế cấp đã vượt qua tưởng tượng của Sở Vân. Hắn khó có thể đánh giá cường giả Đế cấp đến tột cùng mạnh tới mức nào. Hơn nữa, hiện nay chiến lực của mình đã rơi vào mức thấp nhất, vô cùng thấp kém. Nếu đuổi theo, có khả năng rất lớn sẽ bị đại Đế quay
lại giết chết.
Quan trọng nhất chính là, Sở Vân chỉ có thể truy sát một người. Hắn không biết mình nên lựa chọn thế nào, đuổi theo giết ai thì tốt hơn.
Long Đế nhìn trúng tư chất của Sở Vân, muốn Sở Vân quỳ xuống, nhận thức hắn. Với tính cách Sở Vân hoàn toàn không chấp nhận khom lưng, sao có thể đồng ý?
Về phần Dạ Đế, chủ động tập kích giết Sở Vân, ân oán với Sở Vân sâu đậm. Sở Vân không chỉ có trở ngại đại kế của hắn, lại từng xâm nhập Dạ Đế thành, mượn gió bẻ măng lấy đi di sản của hắn. Mẫu thuẫn giữa hai bên, căn bản là không thể hòa giải.
- Nói như vậy, tuy rằng ta tấn chức thành Vương, nhưng lại đồng thời bị hai vị đại Đế chú ý?
Hiểu rõ tình cảnh của mình, Sở Vân chỉ có thể cười khổ.
- Tuy nhiên, họa này cũng phúc. Nếu chỉ riêng Dạ Đế hoặc là Long Đế, ta tuyệt đối không phải đối thủ, tất nhiên phải nuốt hận. Nhưng hiện nay hai Đế tranh phong, ta lại có thể ở giữa tìm được chỗ sinh tồn.
Sau khi cân nhắc cẩn thận về toàn bộ tình thế, Sở Vân hoàn toàn đánh mất ý định truy sát.
Mặc kệ kết quả truy sát như thế nào, đối với hắn đều không hề có lợi.
Hắn lại trở lại trấn giữ Hỏa Đức Thành, lập tức nghênh đón các cường giả trăm miệng một lời lên tiếng chúc mừng.
Trải qua một trận này, Thư Gia xem như lập quốc thành công.
Nhưng chợt, tất cả các cường giả lại chào từ biệt. Song Đế xuất thế, mặc kệ là ai cũng ngồi không yên, muốn chuyển tin tức này đến thế lực sau lưng, cố gắng cùng nghiên cứu lại một chút, làm sao để sinh tồn trong thời đại lớn.
Về phần đám người Cửu Mệnh Yêu Quân, Hắc Sơn Man Quân, Phi Vũ Kiếm Quân, ban đầu cũng nghĩ làm khó dễ Thư Gia một phen. Nhưng hiện nay Sở Vân tấn chức thành Vương, bọn họ sợ hãi còn không kịp, sao có thể ở lại chủ động đưa đến cửa?
Sở Vân ước gì bọn họ rời đi. Thư Gia trải qua một hồi đại chiến, cần tĩnh dưỡng và chỉnh đốn và sắp đặt. Một vài trường hợp khác nói sau. Yến hội vốn chật chội, trong nháy mắt liền trống rỗng.