Chí Tôn

Chương 63 : Mỹ nhân kế nhằm vào Sở Vân (hạ)

Ngày đăng: 23:32 20/04/20


Trong Chư Tinh Quần Đảo, tài phú Trữ gia đảo đứng đầu, vũ dũng Thư gia đảo đệ nhất. Nhưng nếu bàn về tổng lực, Thiết gia đảo vẫn luôn chiếm vị trí đầu, binh hùng tướng mạnh, thành cao phủ sâu, kinh tế phồn thịnh.



Trữ gia chủ lại chậm rãi lắc đầu.



- Chư vị trưởng lão vẫn chưa rõ sao? Gả Trữ Y Y vào Thiết gia, Trữ gia ta nhiều nhất chỉ có thể đứng vững gót chân, trở thành nhất gia chi mẫu. Như Trữ Khi Sương giúp chúng ta mở ra thị trường của Thiết gia đảo. Nhưng nếu như gả cho Sở Vân, có sự giúp đỡ của Trữ Khi Sương. Nếu khiến Sở Vân quỳ lạy dưới váy nàng, toàn bộ Thư gia đảo đều sẽ là của chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta có tài lực, lại có vũ lực của Thư gia đảo, trong Chư Tinh Quần Đảo còn ai có thể ngăn cản được chúng ta?



Lời nói sâu sắc, nội dung vô cùng dễ hiểu. Mọi người im lặng, một lát sau, có người mở miệng.



- Đảo chủ anh minh.



Sau đó những người khác nhao nhao phụ họa. Nhìn về phía Trữ gia gia chủ, ánh mắt tràn đầy kính nể cùng ca ngợi. Dưới thất bại to lớn như vậy, chỉ có đảo chủ là vẫn còn giữ được tâm khí bình hòa, tỉnh táo phân tích, thi triển lương mưu. Không hổ là một trong vài vị nam nhân có thể chủ đạo thế cục!



Bạch Bái hỏi:



- Kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?



Trữ đảo chủ cười:



- Thư gia quân thắng thảm hải tặc Tàn Lang, thân là thông gia, Trữ gia đảo chủ đưa tặng đồ viện trợ, thuốc trị thương, tơ lụa, tửu thủy... Đồng thời ngưỡng mộ anh vũ tuyệt luân của Thư gia Thiếu thành chủ, mang theo thiện ý cầu thân.



...



Chậm rãi mở mắt, đập vào trong mắt là khung cảnh phòng ngủ quen thuộc.



- Đây không phải là phòng ngủ của ta sao, sao ta lại ở trong Thư gia thành?



Sở Vân nằm trên giường, ánh mắt có chút mê man. Nhưng chỉ giây lát sau, trí nhớ hiện về lại để cho hắn hiểu được hết thảy mọi chuyện đang phát sinh.


- Ha ha, kỳ lân nhi của nhà ta đến rồi.



Thấy Sở Vân, Thư Thiên Hào lập tức toát ra vẻ vui mừng, nở một nụ cười thỏa mãn.



- Nghĩa phụ.



Sở Vân há hốc mồm, trong lòng đủ loại tình cảm phức tạp đan xen vào nhau. Thiên ngôn vạn ngữ đến miệng chỉ có thể thốt lên được hai chữ này.



- Con đến rất đúng lúc, ta có một tin tức tốt muốn báo cho con. Bất quá trước đó, ta muốn con nhận một vật.



Thư Thiên Hào đứng lên, tự mình đi tới, lấy ra một hộp gỗ vừa dài vừa rộng.



- Bên trong là...



Hai mắt Sở Vân sáng ngời, trên mặt hiện lên vẻ tò mò.



Là vật gì? Sao lại có thể phát ra tiếng kêu gọi thân thiết cùng quen thuộc như vậy?



Mở nắp hộp ra, Sở Vân lập tức kinh hô.



- Ah, Túy Tuyết Đao!



Túy Tuyết Đao trong hộp gỗ khẽ chấn động, nhìn thấy Sở Vân, phát ra thanh âm hoan minh. Đao quang sáng như tuyết, thân đao ưu mỹ, kết hợp lại tỏa ra vẻ đẹp ưu nhã. Sở Vân nhíu mày.