Chí Tôn

Chương 646 : Bất đắc dĩ

Ngày đăng: 23:36 20/04/20




Ầm ầm ầm!



Ngay sau đó, Hỗn Độn Hải cuồng bạo trào tới tàn phá không gian này, bao phủ hoàn toàn khách sạn Long Môn.



Không gian sụp đổ.



Khách sạn Long Môn giống như phao trong nước, chỉ có thể không ngừng trôi theo hải lưu.



Mọi người ở trong khách sạn Long Môn, bị lắc lư đến mức thất điên bát đảo.



Điều tốt đẹp không tồn tại mãi. Mọi cửa sổ trong khách sạn Long Môn đều bắt đầu ngấm nước.



Dù sao Yêu binh Tiên Thiên này chỉ hơn mười vạn năm, đã dần dần không ngăn cản được sức mạnh của Hỗn Độn hải.



- Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh! Tiên Thiên Túy Tuyết Đao!



Sở Vân thấy tình hình không ổn, lập tức tung hai đại Yêu binh Tiên Thiên trong tay, cuối cùng tạm thời ổn định cục diện.



Nhưng chỉ có thể tạm thời.



Sức mạnh Hỗn Độn hải càng ngày càng mạnh, không ngừng xé rách, hao mòn. Giống như có ma quỷ vô hạn, không ngừng ở bên ngoài gặm cắn khách sạn Long Môn.



- Tiếp tục như vậy, tuyệt đối không ổn! Sức mạnh của Yêu binh Tiên Thiên vẫn yếu hơn Hỗn Độn hải. Sớm hay muộn, thành phòng tuyến sẽ sụp đổ.



Tửu Hào Vương tập trung quan sát một lát, giọng điệu trầm trọng nói.



Tinh Vũ tiên tử ở bên cạnh khẽ nhíu:



- Hiện tại chỉ có một biện pháp duy nhất, chính là tạo thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh. Những năm gần đây, ta không ngừng suy tính, mơ hồ cho ra một kết quả. Đó là hoàn chỉnh Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, một tổ hợp Yêu binh Tiên Thiên như thế nào. Bảy mươi hai tỷ muội chúng ta, chỉ cần vượt qua Lôi Kiếp, tất cả đều tấn chức lên Tiên Thiên.



- Suy tính của ngươi có đáng tin hay không?



Hạ Phàm tiên tử lập tức hỏi.



- Ước chừng nắm được sáu phần chắc chắn.



Tinh Vũ tiên tử đáp.



- Đáng tiếc mấy năm nay, chúng ta cũng chỉ tập được tất cả tỷ muội ở đây. Tính cả Tinh Vũ tiên tử nàng cũng chỉ có hơn năm mươi người. Hiện nay lại không ra được, căn bản không thể thu thập được yêu binh tiên phi khác. Sao có thể tạo thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh?



Có tiên tử nhụt chí nói.



- Điều này cũng không vấn đề gì.



Tinh Vũ tiên tử đắc ý giơ rướn mày.



- Những năm gần đây, ta vận dụng pháp môn suy tính, không ngừng thu thập yêu binh. Hiện nay số ta đang nắm trong tay, lại tính thêm phần Tiên Nang Vương đã giao cho Sở Vân hôm qua Sở Vân đã vừa đủ.



- Thật tốt quá, cứ như vậy, cuối cùng tỷ muội chúng ta có thể chân chính đoàn viên.



Lập tức, trong tiên phi dấy lên những tiếng hoan hô.



Sở Vân cũng không khỏi vui mừng, cao hứng thay cho các nàng.


- Chỉ có điều sau này, nên giải thích với Bích Hàm thế nào đây?



Trong lòng vô cùng buồn rầu, nhưng cuối cùng Sở Vân vẫn gật đầu, đáp ứng:



- Được rồi, để chúng ta cùng nhau tạo thành đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển!



Giờ phút này.



Sở Vân và bảy mươi hai vị Cực Nhạc Tiên Phi đều tiến vào trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.



Lấy Sở Vân làm tâm trận, bảy mươi hai vị tiên phi xếp thành hình tròn, phân tán ở xung quanh hắn. Ống tay áo các nàng phiêu phiêu, trên người đều tản mát ra một hào quang trong suốt, không ngừng lóe ra. Một cỗ khí tức thần thánh trang nghiêm, càng ngày càng nồng đậm.



Còn đây là đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển!

Tuy là dưới tình thế bắt buộc, các thiếu nữ không thể không thành lập đại trận này, tiến hành tự cứu. Nhưng rất nhiều tiên phi, cũng không phải không có thiện cảm đối với Sở Vân. Thậm chí có thể nói, các nàng một đường đi theo Sở Vân, rất nhiều người đều có tình ý với hắn.



Chỉ có điều vẫn che giấu những tình ý, không thể hiện ra ngoài. Trong đó đại biểu tốt nhất chính là Hồng Thường Tiên Tử.



Nàng biết Sở Vân sớm nhất, và cùng từng Sở Vân chống cường địch, tận mắt chứng kiến Sở Vân từng bước trưởng thành.



Lúc này.



Nàng mặc Hồng Thường, ngồi lơ lửng giữa trời, đối diện với Sở Vân. Toàn thân giống như là một ngọn lửa xinh đẹp thiêu đốt.



Đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển chuyển động. Hồng Thường Tiên Tử chính là người đứng đầu bảy mươi hai tiên phi, tất nhiên là vị đầu tiên bay về hướng Sở Vân.



Ngượng ngùng trước ánh mắt của các thiếu nữ khác, Hồng Thường Tiên Tử và Sở Vân ôm nhau.



Sở Vân tâm thần trong sáng, thân thể theo nhịp vận động của đại trận mà chuyển động, tất nhiên ôm lấy vòng eo của Hồng Thường Tiên Tử. Lập tức, một cảm giác mềm nhẵn nhẵn nhụi truyền đến, khiến tâm hắn không khỏi nhộn nhạo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Sở Vân cảm giác được, hắn đang ôm không phải nữ tử thế gian, mà là một trận gió, nhẹ nhàng mơ hồ, lại như một ráng đỏ, đẹp mắt ấm áp.



Hồng Thường Tiên Tử có sóng tóc suôn dài, xinh đẹp. Khuôn mặt trong suốt tuyết trắng. Ngũ quan tinh xảo quyến rũ động lòng người.



Giờ phút này, trên mặt nàng hiện lên những mảng đỏ ửng, sóng mắt lưu chuyển, chu môi khẽ cắn, ẩn tình nhìn thẳng vào hai mắt Sở Vân.



Ánh mắt Sở Vân trong suốt như nước, cánh tay phải của hắn nhẹ nhàng dùng sức, kéo Hồng Thường Tiên Tử vào trong lòng. Tay trái cầm lấy cánh tay như ngọc của nàng.



Tay Hồng Thường Tiên Tử, trong suốt trắng nõn, mềm mại như không có xương. Sở Vân cầm, thật giống như cầm chiếc lá non, thoải mái mà lại mềm mại.



Hắn ngửi được một mùi thơm. Đây là mùi thơm của cơ thể Hồng Thường Tiên Tử, giống như hoa hồng nồng đậm, tràn ngập nhiệt tình và mê hoặc.



Ngượng ngùng trước ánh mắt phần đông tiên phi, bọn họ nhẹ nhàng cởi áo của nhau, thẳng thắn thành khẩn sát lại.



Hồng Thường Tiên Tử đẹp đến mức rung động lòng người!



Cổ nàng tao nhã, giống như thiên nga tuyết trắng. Xương quai xanh tinh xảo, hai bầu ngực cao ngất, ba đào mãnh liệt. Eo nhỏ đầy đặn, hai chân thẳng, bày ra những đường cong mê hoặc... Tất cả đều khiến người ta lưu luyến không nỡ quay đi.



Toàn thân nàng giống như làm bằng ngọc vậy, trong sự mềm mại có trắng mịn như tuyết.



Các thiếu nữ thì phát ra một tiếng thở nhẹ. Các nàng thấy được lợi khí của Sở Vân.



Rất nhiều người mở mắt trừng trừng, lấy tay che miệng, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.