Chí Tôn

Chương 738 : Hạo kiếp cửu châu

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




Linh áp hầu như khiến Sở Vân hít thở không thông, hắn lập tức thôi động Hà Quang Lược Ảnh, dốc hết toàn lực bay về phía đại địa Đan Châu. Loại hiểm cảnh này hắn nào dám ở lâu.



Còn lại, hai mươi hai vị đại Đế theo sát tại phía sau hắn.



Tuy rằng sớm muộn gì Sở Vân cũng phải e ngại áp lực từ cửu Thánh, phóng thích bọn họ, thế nhưng hiện tại tuyệt đối không thể. Nếu thực sự đáp ứng yêu cầu những cường giả Hoàng cấp này, đó mới là ngu ngốc.

Lực lượng trong tay càng mạnh, Sở Vân càng có nhiều vốn để thương lượng.



Thấy Sở Vân căn bản không thèm nhìn chính mình, chúng Hoàng giả truy kích tới đồng loạt hừ lạnh, sắc mặt càng thêm khó coi. Từ khi nào Hoàng cấp cư nhiên bị Đế cấp khinh thường?



Nhưng đúng lúc này, dị biến lại xảy ra.



Thanh âm chín vị Thánh nhân đồng loạt truyền ra trong lệnh bài:



- Nhanh chóng đình chiến, trở về các châu phòng ngự. Sau đó không lâu sẽ có đại quân Tiên Thiên thần ma tấn công cửu châu, đây là trường hạo kiếp trước nay chưa từng có! Cửu châu chính thức hình thành liên minh, an nguy của ức vạn sinh linh, đều phải dựa vào cách ngươi.



Toàn trường khiếp sợ.



Ngay sau đó, sáu vị Thánh nhân là Đà Thánh, Nữ Thánh, Quỷ Thánh, Binh Thánh, Đan Thánh và Hòa Thánh đồng loạt nhắm vào Sở Vân.



Thanh âm bọn họ liền thành một khối, vang vọng thiên địa:



- Linh Đế, thu hồi thần thông bản mạng của ngươi, phóng thích các đại Đế. Hiện các ngươi đều đang đối diện với sinh tử tồn vong, đây là trường hạo kiếp chưa từng có từ khi cửu châu sáng lập tới nay, phải biết đồng tâm hiệp lực, chân thành hợp tác!



Trong nháy mắt nảy, Sở Vân cảm thấy thiên địa đều nổ vang, áp lực kinh khủng trước nay chưa từng thấy, tựa như một dãy núi hung hăng nện vào ngực hắn.



Hắn trợn mắt trừng trừng, đầu váng mắt hoa, bên tai vang lên những tiếng ù ù liên tục.



Tựa như đang có nghìn vạn con ong đang lượn lờ bên tai hắn.



Uy năng của Thánh nhân, vượt xa tưởng tượng cực hạn của hắn, phảng phất như hắn biến thành còn thuyền trong bão biển, giữa những cơn sóng dữ, chỉ có thể mặc cho số phận.



Thật không thể tưởng tượng được.



Đây mới chỉ là Thánh nhân thông qua lệnh bài, tại khoảng cách xa hàng ức vạn dặm, tùy ý quát lên.



Phụt!



Sở Vân không chống đỡ được, phun ra một ngụm máu vàng. Trong lúc nhất thời, mặt trắng không còn huyết sắc, cảnh tượng trước mắt càng biến thành màu đen, hôn mê ngay tại trận.



Nhưng vào lúc này, tinh bài trên người hắn phát ra tinh quang lam đậm. Tinh quang tiến vào trong cơ thể sở Vân, nhất thời khiến tinh thần Sở Vân rung lên.



Tinh huy cuồn cuộn không ngừng, tựa như dòng suối mát chảy trong cơ thể Sở Vân. Truyện Sắc Hiệp



Cảm giác sảng khoái lạ thường khiến hắn vô cùng thư thái. Giờ khắc này, cảm giác tựa như vừa từ địa ngục thống khổ, trực tiếp phi thăng tới thiên đường.



Không hề nghi ngờ, đây là do Tinh Thánh xuất thủ bảo vệ Sở Vân.



Tinh quang cuộn trào mãnh liệt, ập đến rồi đi rất bất ngờ. Sở Vân phun ra một ngụm trọng khí, trong ánh mắt hiện lên một tia tinh quang sáng ngọc. Hắn mừng rỡ phát hiện, trong chớp mắt vừa rồi, tố chất thân thể chính mình cư nhiên chiếm được tăng phúc cường đại!



Trước kia da thịt trắng mịn, thuần khiết không kết cấu. Hiện tại đã có một loại cảm giác trong suốt như kim cương, nếu nhìn kỹ lại, toàn thân hắn lúc này đang tản mát ra tinh quang mờ nhạt.



Sở Vân có thể cảm giác được, cường độ thân thể hắn chí ít tăng lên gấp hai lần so với trước kia, mềm dẻo hơn gấp năm lần, năng lực khôi phục tăng vọt lên gấp ba lần.



Trước đó, nguyên bản hắn tưởng rằng thân thể Tiên Thiên đã là cực hạn tố chất thân thể. Thật không thể ngờ được, thân thể Tiên Thiên dĩ nhiên còn có không gian tấn chức lớn đến như vậy.



- Thân thể phát sáng, tinh quang xán lạn. Sao có thể được? Đây là biểu hiện chỉ Tiên Thiên đạo thể mới có được a!



Du Hoàng níu lưỡi, hoảng hốt không thôi.




Hôm nay đối mặt với đại quân mấy vạn Tiên Thiên Thần Ma, coi như là toàn bộ Đế Hoàng liên thủ với nhau, cũng dữ nhiều lành ít.



- Tu vi bình quân của những Tiên Thiên Thần Ma này đều đạt tới năm mươi ức năm. Đây là Tiên Thiên Thần Ma từ nơi nào đến? Đến cùng là xảy ra chuyện gì?



- Tiên Thiên Thần Ma đều có thuộc tính hỗn loạn, công kích hết thảy đối tượng có thể công kích. Năm sáu Tiên Thiên Thần Ma có thể yên ổn ở cùng với nhau đã là chuyện rất hiếm thấy. Không ngờ lại tồn tại một đại quân Tiên Thiên Thần Ma thế này!



Toàn bộ đám Tiên Thiên Thần Ma trên không trung, đều là đầu dê, thân đầy vẩy cá, sau lưng là một đôi cánh bạc cực lớn. Cánh chim màu bạc tản ra ánh kim nguy hiểm. Xa xa nhìn lại, cả bầu trời Đan Châu đều được bao phủ bởi một ánh sáng màu bạc chói lọi. Quy



mô cực lớn, khiến cho tất cả Đế Hoàng phải than thở.



Ầm ầm!



Tiếng nổ đinh tai nhức óc, trên không trung chợt xuất hiện một lỗ đen quy mô siêu lớn, bán kính đạt đến mười dặm. Một cỗ khí thế bàng đại không gì so sánh được, mênh mông bát ngát giống như là hải dương vạn dặm, thoáng chốc đã bao chùm toàn bộ Đan Châu.



Vạn vật Đan Châu cùng sợ hãi.



Coi như là tất cả Đế Hoàng, cũng không khỏi cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng khi mạt nhật hàng lâm.



- Con mẹ nó, đây là thứ quỷ quái gì?



- Đáng chết, là Tiên Thiên Thần Ma vương. Không ngờ lại thực sự tồn tại Tiên Thiên Thần Ma vương, con mẹ nó, thực đáng chết, bổn hoàng vẫn tưởng rằng đây là truyền thuyết!



Một vài vị Đế Hoàng nhịn không được chửi ầm lên.



Toàn bộ ánh mắt chúng nhân đều trở nên khẩn trương, nhìn chăm chăm vào hai bàn chân phủ đầy vẩy cá chậm rãi thò ra từ bên trong hắc động. Mười đầu ngón chân dữ tợn, mỗi ngón như một tòa núi nhỏ. Bàn chân cực lớn phủ đầy vẩy cá to lớn không khác gì một dãy sơn loan! Mỗi phiến vẩy cá lại tỏa ra ánh tử kim, tràn ra khí tức vừa cao quý lại vừa hung tàn khủng bố. Đối với bàn chân khổng lồ mà nói, những phiến vảy cá này rất hoa mỹ, tinh xảo. Nhưng đối với chúng ngự yêu sư mà nói, quả thực những phiến vảy cá này không khác gì một hồ nước diện tích cực lớn.



Sau bàn chân là cẳng chân không khác gì cột chống trời, sau đó là phần đùi so với bắp chân còn tráng kiện gấp đôi. Sau đó là bụng dưới, lồng ngực bả vai, cuối cùng là đầu lâu. Cứ như vậy, một đầu Tiên Thiên Thần Ma siêu lớn có tu vi khủng bố đạt tới ba nghìn ba trăm ức năm từ từ xuất hiện trước tầm mắt chúng nhân.



- Đây chính là Tiên Thiên Thần Ma vương sao?



Chúng Đế Hoàng trợn mắt há hốc mồm.



Yêu vật trận nhãn của Đan Châu, như Kỳ La Nha Vương Tượng, Phong Ma Thử đều đã có đến trăm ức năm tu vi. Nhưng so với đầu Tiên Thiên Thần Ma vương trước mặt, tu vi của chúng vẫn thua kém ba mươi mấy lần! Không hề nghi ngờ, nó chính là bá giả vô thượng trong Hỗn Độn Hải, bễ nghễ chúng sinh, là tồn tại vô địch tung hoành bốn phương tám hướng.



Ầm…



Tiên Thiên Thần Ma vương chậm rãi hạ chân xuống mặt đất Đan Châu.



Trọng lượng cực lớn, lập tức đè nát hai ngọn đại sơn dưới chân, khói bụi tuôn ra bao trùm thiên địa. Mặt đất rắn chắc như vậy dưới chân Tiên Thiên Thần Ma vương, lại biến thành yếu ớt như vậy. Bàn chân lún sâu xuống mặt đất hơn mười trượng, khó khăn lắm mới có thể ổn định lại được.



Tiếng nổ ran cuồn cuộn như lôi đình, khuếch tán khắp toàn bộ Đan Châu. Giờ phút này, tựa hồ đại địa Đan Châu đang run rẩy, rên rỉ.



Chúng Đế Hoàng miệng đắng lưỡi khô.



Tồn tại như vậy, bọn hắn không thể đối phó nổi. Chỉ có một ít tồn tại Hoàng cấp đỉnh phong mới có vốn liếng cùng nó giao thủ.



Về phần Đế cấp đỉnh phong như Sở Vân, có thể chạy trốn được trong tay Tiên Thiên Thần Ma vương đã là rất không tệ rồi. Mà mấy người như đã mất đi tiên nang thế giới như Hương đế, Hà đế... Tiên Thiên Thần Ma vương chỉ cần dùng hai ngón tay là đã đủ bóp chết bọn hắn.



Thực lực quá khác biệt như vậy, còn đánh đấm gì nữa?



Đôi mắt màu vàng lớn không khác gì một hải dương nhỏ chậm rãi mở ra, đôi ngân dực cực lớn rủ trên mặt đất. Xa xa nhìn lại phảng phất phía sau lưng Tiên Thiên Thần Ma vương được khoác lên một tấm áo choàng màu ngân bạch. Đôi mắt của nó quét một vòng, cho đến khi phát hiện chúng Đế Hoàng trên bầu trời, dùng ngữ điều tràn ngập ngạo mạn cùng chán ghét, chậm rãi mở miệng.



- Trật tự chi địa... Ngân Dực Thần Ma Vương chán ghét trật tự. Con sâu cái kiến, một đám con sâu cái kiến...



Quyển 8: Chí Tôn