Chí Tôn

Chương 754 : Di sản phụ mẫu

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




- Ba năm trước, hai lão tặc kia đã có dự cảm bất tường, đã thiết lập di sản, chuẩn bị lưu lại cho Tiêu Yến. Hai người giao một nửa ngọc bội cho phụ thân ta bảo quản, hơn nữa còn thiết hạ cơ quan, cần đích thân Tiêu Yến mới có thể mở ra được. Những người khác bất luận là kẻ nào liều lĩnh xông vào, đều sẽ dẫn phát cơ quan, dã tràng xe cát biển đông.



- Thì ra là thế!



Lúc này hai mắt tâm phúc mới sáng ngời.



- Dù sao giữ lại nửa khối ngọc bội cũng không có tác dụng. Cho nên công tử mới chủ động trả lại nửa khối ngọc bội này, đổi lấy sự tín nhiệm của Tiêu Yến.



Đường Vô Tâm ngạo nghễ cười.



- Nàng lấy được nửa khối ngọc bội, không chừng có thể tìm ra manh mối của di sản, sau đó chạy tới nhận di sản. Nếu không tìm được manh mối, ta sẽ tiếp cận nàng, lấy được sự tín nhiệm của nàng. Sau đó âm thầm đứng ở phía sau ám chỉ cho nàng, chỉ dẫn cho nàng, đến cuối cùng, sau khi nàng nhận được di sản, ta sẽ ra tay cướp đoạt. Ngươi ngẫm lại mà xem, tu vi của hai lão tặc kia đều là Hào Hùng cấp, lại từng là gia chủ Tiêu gia. Tiêu Yến được hai người sủng ái như vậy, thứ mà bọn họ lưu lại cho nàng tuyệt đối là bảo vật quý hiếm.



Tâm phúc lập tức phụ họa.



- Bảo vật chỉ về tay người có đức. Bảo vật quý hiếm như vậy nên thuộc về công tử, thiên phú của tiểu nha đầu kia kém như vậy, căn bản là không xứng cạnh tranh cùng công tử.



- Thiên phú… Hắc hắc.



Đường Vô Tâm nở một nụ cười âm trầm, ý vị thâm trường nói.



- Ta sẽ tuyệt đối không để cho nàng quật khởi, phần di sản này ta nhất định phải đoạt được. Ngươi đừng nhìn thái độ nàng cường ngạnh, kỳ thực nội tâm vô cùng yếu đuối. Trong phòng nàng, vò rượu rỗng vứt lăn lóc khắp nơi. Hiển nhiên là ngày hôm qua mượn rượu tiêu sầu. Đợi đến lúc nàng không còn bất cứ chút giá trị lợi dụng nàng, ta sẽ ra tay, từ từ thu thập nàng, khiến cho nàng rên rỉ dưới háng của ta mà cầu xin tha thứ. Để xem đến lúc đó nàng lấy gì ra mà ngạo mạn!



Trong phòng, Tiêu Yến đối với âm mưu của Đường Vô Tâm vẫn hoàn toàn không hề hay biết, lấy nửa khối ngọc bội từ trên cổ xuống, hợp nhất cùng nửa khối ngọc bội ở trên tay. Lỗ hổng trên hai mảnh ngọc bội vừa khít nhau, hợp nhất thành một mảnh ngọc bội hoàn chỉnh. Nhưng giờ phút này sau khi hai mảnh ngọc bội hợp nhất với nhau vẫn không có dị tượng nào phát sinh.



- Tiền bối, ngài cảm thấy thế nào?


- Tiểu Yến, khi con nghe được những lời này chắc hẳn ta cùng mẫu thân con đã ra đi. Con phải sống thực tốt, dũng cảm kiên cường lên mà sống. Chúng ta lưu lại một phần di sản cho con, nhớ kỹ đừng nên dễ dàng tin tưởng những người khác, cho dù là Đường gia cũng phải cẩn thận, đề phòng...



Đoạn tin tức này không chỉ nhắc đến vị trí cất giấu di sản, hơn nữa còn tràn đầy tình yêu thương của phụ mẫu đối với nhi nữ. Thật sự là đáng thương thay cho tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ.



Lau khuôn mặt đẫm lệ, Tiêu Yến nhếch môi, trầm mặc một lát, chợt nói.



- Tiền bối, ta muốn mở ra di sản mà phụ mẫu lưu lại.



- Không có vấn đề. Không cần lo ngại tên Đường Vô Tâm kia, có ta ở đây, đảm bảo ngươi sẽ bình an.



Sở Vân đáp ứng, nhưng trong lòng đang suy ngẫm, xem ra vận khí cường đại của Tiêu Yến bắt đầu phát huy tác dụng rồi.



...



Trong đại sảnh, đèn lồng đỏ treo cao, các tân khách ăn uống linh đình, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.



Trên ghế chủ tịch, Tiêu Lệ ngồi ngay ngắn, vừa ăn vừa dùng ánh mắt rực lửa ngó sang Đường Vô Tâm đang ngồi ở đối diện.



Thiếu nữ nào lại không thích điển trai?



Tiêu Lệ mười tám tuổi, đúng là thời điểm thiếu nữ hoài xuân.