Chí Tôn

Chương 764 : Thiên vận chi tử

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




Nàng hành tẩu trong hoang dã không có bất cứ mục đích nào, phiêu bạt khắp nơi, dưới áp bách sinh tử, rèn luyện bản thân, đề thăng chiến lực của yêu vật dưới trướng. Chính là như vậy, trước sau đụng phải hai bộ hài cốt. Đều là ngự yêu sư ngộ nạn trong Âm Hủ Hoang Địa. Từ trong đống xương khô, Tiêu Yến không cần tốn nhiều sức đã thu được hai tiên nang thượng đẳng này.



Đây chính là khí vận!



Đối với điều này, Sở Vân cũng âm thầm cảm khái. Nhớ ngày đó, bản thân lấy được vài chiếc thượng đẳng tiên nang, cơ hồ đều phải tốn sức chín trâu hai hổ. Mà Tiêu Yến chỉ cần đi đến nơi cần đến, cúi người là đã lấy được rồi. Toàn bộ thiên địa Quỷ Châu đều dõi theo nàng, âm thầm mang tài nguyên đến cho nàng.



- Gì? Có khí người!



- A! Là người sống.



- Chiếm lấy thân thể nàng, đoạt xá, đoạt xá.



Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, khí tức thanh xuân của Tiêu Yến thổi ra khắp bốn phương tám hướng, lập tức đưa tới vài trăm quỷ hồn. Những quỷ hồn này, một vài trong số đó là đến từ tám châu, đại đa số đều là nhân sĩ bản thổ. Bọn hắn gào thét, chen chúc xông về

phía thiếu nữ, âm phong rít gào, quỷ khiếu lang hào. Trong bóng tối, vô số nanh vuốt muốn tập kích Tiêu Yến. Thiếu nữ đối với điều này hoàn toàn thờ ơ, dưới nguy cơ sinh tử, không ngờ khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười.



Trong chớp mắt, Tinh Quỷ Hồn Giới chợt lóe lên.



Sở Vân từ bên trong lao ra. Mặc dù hồn lực không khổng lồ, nhưng vạn phần tinh thuần.



Hắn tạo lên một cơn cuồng phong. Cuốn theo mây đen

trên bầu trời.



Chúng quỷ bị uy thế như vậy dọa cho đến mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán!



- Đây là đại năng, hồn phách đại năng!



- Làm sao có thể. Có thể dẫn động thiên tượng chỉ có thể là Đế Hoàng chi hồn!



- Tha mạng…



Trong lúc nhất thời thanh âm gào thét vang vọng khắp bầu trời. Chỗ bất đồng chính là, lúc trước đó là thanh âm tràn đầy hung hăng cùng đắc ý, giờ phút này lại biến thành kinh hoàng cùng sợ hãi.



- Thực quá ầm ĩ.



Sở Vân ung dung.



Vù!
Càng tiếp cận đống lửa, chúng cao thủ ngự yêu sư không khỏi thúc Khủng Cụ Ngạc dưới háng giảm dần tốc độ.



Cảnh tượng trước mặt thực sự là quá cổ quái rồi. Trong Âm Lịch Hoang Địa chợt xuất hiện một đống lửa, bên cạnh đống lửa lại là một thiếu nữ hoạt bát xinh xắn. Nếu không phải ngọn lửa bập bùng, phản chiếu cái bóng chập chờn phía sau lưng xuống mặt đất, mọi người cơ hồ đều cho rằng đây là một nữ quỷ.



Đến tột cùng nàng là ai? Sao dám to gan như vậy, trong Âm Lịch Hoang Địa giữa đêm nổi lửa!



Nàng không sợ lọt vào vây công của đại quân du hồn hay sao?



Một tiếng rồng ngâm, Tào Hữu Đạo thu hồi Huyền Minh Quỷ Long, chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Yến, chắp tay nói:



- Hữu lễ, tại hạ Thiếu chủ Tào gia Tào Hữu Đạo, may mắn hạnh ngộ cô nương trong Âm Lịch Hoang Địa.



Hai mắt Tiêu Yến sáng ngời, đánh giá Tào Hữu Đạo từ trên xuống dưới một phen.



- Ngươi là chính thiên tài kia của Tào gia, Tào Hữu Đạo?



Nàng đã sớm được Sở Vân cảnh báo, bởi vậy đối với việc những người này xuất hiện, cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Nhưng khi nàng biết được thân phận của Tào Hữu Đạo, cũng không khỏi cảm thấy tò mò. Tên tuổi Tào Hữu Đạo nàng đã sớm nghe nói qua.



Phàm là người gặp gỡ Tào Hữu Đạo đều khen hắn là thiên tài tuấn kiệt. Đường Vô Tâm đã từng là vị hôn phu của Tiểu Yến cũng được coi như một thiên tài tuấn kiệt. Nhưng cùng Tào Hữu Đạo so sánh chẳng khác gì khổng tước cùng phượng hoàng.



- Chính là tại hạ.



Tào Hữu Đạo mỉm cười.



- Xin hỏi cao danh quý tính của cô nương.



- A.



Tiêu Yến đĩnh đạc nói.



- Ta họ Tiêu.



- Tiêu gia?



Khuôn mặt Tào Hữu Đạo không khỏi khẽ biến sắc. Tiêu gia từng là gia tộc nhất lưu, thậm chí mấy trăm năm trước, từng lẫy lừng, là cự phách trong nhất lưu gia tộc. Nhưng sau khi Tiêu gia thái tổ biến mất, đã chậm rãi suy tàn. Tuy rằng hôm nay chỉ là gia tộc nhị lưu, nhưng nội tình vẫn còn, nhất là tòa Phương Cốt Bảo, được xưng là Quỷ Châu bất hãm chi thành. Ý chỉ tòa thành không có khả năng rơi xuống.