Chí Tôn
Chương 773 : Tiếp dẫn
Ngày đăng: 23:37 20/04/20
Lúc ban đầu chỉ to bằng đầu móng tay, nhưng chỉ nháy mát sau đã bành trướng, mở rộng thành một cánh cổng ánh sáng hình tròn. So với cửa thành Thánh thành còn to lớn hơn. Cánh cổng ánh sáng tản ra thải quang chói mắt, tựa như ảo mộng, che chắn cảnh sắc ở sau cánh cửa. Khiến cho người ta không thể nhìn rõ ràng, chỉ loáng thoáng thấy được phía bên kia tựa hồ là một khu rừng xanh um tươi tốt, trăm hoa khoe sắc.
Trong lúc nhất thời mọi người quên đi cả bàn cãi. Trong đám người liên tiếp truyền ra tiếng thán phục, thế giới phía sau cánh cửa tựa như thế ngoại đào nguyên cùng Tinh Châu tàn khốc đẫm máu hình thành nên một bức tranh tương phản vô cùng rõ nét, khơi
dậy ham muốn hạnh phúc trong lòng con người. Thà làm thịnh thế khuyển không làm loạn thế nhân.
- Ta nguyện ý tín ngưỡng Linh Đế, thuần phục ngài, đầu nhập dưới trướng của ngài.
Một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên. Mọi người nhìn theo khuôn mặt hiện lên vẻ kinh dị. Người phát ra thanh âm này có thể nói là địa vị vô cùng cao, chính là đương kim trụ trì Khổ Đà Tự - Đại sư Bắc Quang Quang.
- Đại sư ngài có tu vi Vương cấp, cần gì phải quyết định vội vã như vậy?
Độc Tinh Vương biến sắc, thái độ của Bắc Quang Quang đại biểu cho toàn bộ Khổ Đà Tự. Độc Tinh Vương vốn là muốn dựa vào nhóm cường giả Vương cấp đàm phán điều kiện cùng Sở Vân. Nhưng hành động này của Bắc Quang Quang khiến cho vốn liếng của hắn giảm đi rất nhiều.
- Bản nhân vô cùng kính nể Linh Đế đại nhân, chư vị không cần nhiều lời.
Sắc mặt Bắc Quang Quang đau khổ, kỳ thật hắn có nỗi khổ tâm. Cơn ác mộng kia vẫn quanh quẩn trong trí nhớ của hắn, khiến cho hắn tuyệt đối không dám làm trái ý Sở Vân. Cho nên là người thứ nhất đứng ra tỏ thái độ.
Bắc Quang Quang chắp hai tay trước ngực, dưới ánh mắt của mọi người, từng bước đi về phía cánh cổng ánh sáng, thân ảnh từ từ biến mất. Sau đó là vài trăm tinh nhuệ Khổ Đà Tự tiếp bước lần lượt tiến vào cánh cổng ánh sáng.
- Ba năm qua, Dung Nham Bang tổn thất thảm trọng. Tinh Châu sắp xong đời. Nhiều Yển Nguyệt Thần Ma như vậy, sao có thể chống cự nổi? Chết ở Tinh Châu còn không bằng đầu nhập dưới trướng Linh Đế, tiếp nhận tiếp dẫn. Dựa vào hắn che trở, khôi phục lại Dung Nham Bang.
Tôn Viêm thở dài một tiếng, bước ra từ trong đám người, dẫn theo bang chúng Dung Nham Bang còn sót lại, tiến vào cánh cổng ánh sáng. Sắc mặt Độc Tinh Vương càng thêm khó coi, Tôn Viêm cùng Bắc Quang Quang là cường giả có lực hiệu triệu rất lớn trong Vương cấp, hai người bọn họ không thể nghi ngờ chính là tấm gương cho những người còn do dự. Tiếp theo lại có người lục tục tiến vào cánh cổng ánh sáng, chuyện này kéo dài suốt nửa canh giờ.
- Chúng ta cũng vào đi thôi, chẳng lẽ còn ở Tinh Châu chờ chết sao?
Hai mắt Độc Tinh Vương lập tức tỏa sáng, hắn hét lớn một tiếng.
- Vậy thì còn chần chờ gì nữa, chẳng lẽ các ngươi thực sự muốn đầu nhập vào Linh Đế? Đầu nhập vào hắn còn không bằng đầu nhập vào những tồn tại mạnh hơn. Đại
ca, chúng ta đi đầu nhập vào Du Hoàng!
- Đệ đệ, ngươi...
Dược Tinh Vương muốn nói lại thôi, nhìn Độc Tinh Vương đầy hưng phấn, lại quay đầu nhìn Bàn Thạch mặt không biểu tình.
Bàn Thạch nói.
- Ta đã nói rồi, sẽ không bắt buộc các ngươi thuần phục, các ngươi đều có tự do. Lựa chọn như thế nào là chuyện của các ngươi, ta tuyệt đối không ngăn cản.
- Đại ca! Ngươi còn chần chờ cái gì! Nhanh đi thôi.
Độc Tinh Vương vung tay lên, xoay người rời đi.
Dược Tinh Vương thở dài, ôm quyền tạ lỗi với Bàn Thạch, kêu lên hổ thẹn.
Bàn Thạch lại không có để ý tới hắn, mà xoay người nhìn đám đông đang ồn ào nói.
- Một canh giờ cánh cổng sẽ đóng lại, nếu các ngươi thực tâm muốn đầu nhập, thì nhanh chóng đi vào, thời gian không chờ con người.