Chí Tôn

Chương 776 : Rút lui

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




- Các ngươi có phát hiện ra không, tài liệu tạo thành quần thể cung điện này thực quá xa xỉ. Coi như là dùng toàn bộ tích lũy của ta cũng chỉ có thể kiến tạo một vài tòa trong đó mà thôi. Sở Vân hắn đào đâu ra nhiều tài nguyên như vậy?



Trong lúc chúng Đế Hoàng còn đang chần chờ, tiếng cười dài của Sở Vân lại phiêu đãng đến, thân thể tựa như mặt trời giữa trưa, trước ánh mắt của chúng nhân bay thẳng vào bên trong Âm Dương Đại Hậu Cung.



- Có đạo lý cô âm bất sinh, cô dương bất trường. Âm dương tương hợp mới là cân bằng, mới là tự nhiên! Các ngươi đã đến, vậy thì cứ thưởng thức một chút sự lợi hại của Âm Dương Đại Hậu Cung.



Sở Vân vừa dứt lời, Âm Dương Đại Hậu Cung đã phát sinh biến hóa.



Trong chốc lát, sắc mặt tam hoàng tứ đế kịch biến, toát ra thần sắc cực độ khiếp sợ.



Nếu trước đó Âm Dương Đại Hậu Cung tựa như một cổ thần đang say ngủ. Như vậy, hiện tại cung điện lại mang đến cho người ta một cảm giác Cổ thần đã thức tỉnh, muốn tẩy rửa thiên địa, giáo hóa muôn dân trăm họ. Trải qua vài năm tích lũy, trong Âm Dương Đại Hậu Cung đã có tới hơn năm trăm vị phi tần, bao gồm cả yêu binh, yêu thực, yêu vật, cùng với ngự yêu sư. Bởi vì Sở Vân không ngại cực khổ quán thâu, những vị nữ tử

này đều có có thân thể tiên thiên, thuần âm chi thân.

Sở Vân vừa tiến vào Âm Dương Đại Hậu Cung. Bởi vì hắn có tiên thiên thuần dương chi thân. Cùng với vài trăm vị nữ tử thuần âm chi thân xảy ra một loại phản ứng vi diệu.



Âm dương tương hợp, lập tức khiến cho Âm Dương Đại Hậu Cung phóng ra hào quang vô tận, thải mang trùng thiên. Đám mây cực lớn cuồn cuồn bốc lên, tạo thành từng đóa hai khí âm dương. Đám mây màu trắng xanh không ngừng phân giải hình thành đồ án Âm Dương Thái Cực.



Phân giải, tạo thành. Đám mây lớn dưới tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng bành trướng. Chỉ vài hơi thở sau, dường như đã có uy thế che phủ bầu trời.



- Điều này sao có thể!



Chứng kiến kỳ cảnh này, Vũ Đế cả kinh hét lớn.



- Không xong, nhanh liên thủ phòng ngự!



Sắc mặt Du Hoàng tái nhợt, hắn nhạy bén phát giác ra. Giờ phút này, toàn bộ binh khí, mộc khí, nhân khí, thú khí, âm khí, dương khí tụ vào một chỗ, dưới sự dẫn dắt của Âm Dương Thái Cực Đồ, dùng hợp vào nhau một cách hoàn mỹ.



Vì vậy kỳ tích đã xảy ra.



Trong quá trình khí tức giao hòa, không ngờ sinh ra một tia thánh khí áp đảo vạn vật!



Mới đầu cỗ thánh khí này chỉ là một chút, Nhưng rất nhanh đã bành trướng ra, tựa như một dòng suối lớn. Chuyện này, những Đế Hoàng khác cũng dần cảm nhận được. Ánh mắt vốn đã tràn ngập khiếp sợ, lúc này lại xuất hiện thêm hoảng sợ mãnh liệt.



- Thánh khí, đây là khí tức Thánh nhân, làm sao có thể?



- Đây là khí tức chỉ Thánh nhân mới có, tại sao Sở Vân lại có được?



- Chạy mau, có được cỗ thánh khí này, Âm Dương Đại Hậu Cung tuyệt đối có được uy năng của Thánh vật. Rút lui, mau rút lui!


- Thánh vật, Sở Vân ngươi làm sao có thể nắm giữ thánh vật? Tuy rằng mấy năm nay tốc độ tăng trưởng tu vi của người vô cùng khủng bố, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt quá Hoàng cấp trung đoạn!



Du Hoàng kêu lớn, ngữ khí tràn ngập không tin. Rốt cục hắn vẫn là Hoàng cấp đỉnh phong, tu vi thâm hậu nhất, là người thứ nhất từ dưới mặt đất bay lên. Sau đó là Thư Hoàng, Nhân Hoàng cũng lục tục đi theo Du Hoàng, bay lên không trung, giằng co cùng Sở Vân.



Trước đó bọn hắn hùng hổ hưng sư vấn tội Sở Vân. Nhưng hiện tại lại thất bại thảm hại, không chỉ hình tượng mười phần chật vật, hơn nữa, sắc mặt đều trắng bệch, thần sắc tràn ngập khiếp sợ cùng nghi hoặc.



- Ha ha, ai nói ta có tu vi Hoàng cấp trung đoạn thì không thể chưởng quản thánh vật? Tiền vô cổ nhân chưa chắc đã đại biểu cho hậu vô lai giả. Bất cứ kỳ tích gì đều là do con người sáng tạo, không phải sao? Ta dùng thân phận Hoàng cấp, chưởng quản thánh vật, từ nay về sau cứ gọi là Thánh Hoàng đi!



Sở Vân ngồi ở chủ vị trong đại điện Âm Dương Đại Hậu Cung, thanh âm như hoàng chung đại lữ, vang vọng khắp thiên địa.



- Thánh Hoàng!



Tam hoàng tứ đế nghe được danh xưng này, ánh mắt ngưng tụ, thần sắc tràn đầy phức tạp.. Danh xưng bất quá chỉ là một biểu tượng, một cách xưng hô, nhưng chưa từng có người nào cuồng vọng dùng "Thánh" làm danh xưng. Trong quan điểm của tất cả ngự yêu sư, chữ thánh này đại biểu cho tu hành đỉnh phong, đại biểu cho cực hạn cường đại, đại biểu cho tính mạng thăng hoa.



Cửu châu to lớn như vậy, chỉ có chín vị tồn tại đỉnh phong, dùng thánh làm tên. Đó chính là chín đại Thánh nhân!



Trừ những người đó ra, không một ai dám tự xưng là "Thánh". Coi như là ngự yêu sư Hoàng cấp đỉnh phong cũng không dám xưng hô như vậy.



Nhưng hôm nay, lại có một vị Hoàng giả, hơn nữa mới chỉ là ngự yêu sư gần kề Hoàng cấp trung đoạn, lại công khai tuyên bố như vậy.



Thánh Hoàng!



Ý tứ của danh hiệu này tức là Hoàng cấp, đã có được năng lực Thánh cấp.



Đây là danh xưng cuồng vọng cỡ nào, tự đại cùng kiêu ngạo cỡ nào. Trong cửu châu từng xuất hiện rất nhiều cường giả Hoàng cấp, nhưng chưa từng có một người nào dám tự xưng như vậy. Cho dù thực sự có người làm như vậy, chắc chắc sẽ dẫn tới sự cười nhạo, khinh thường của các vị Đế Hoàng.



Nhưng hôm nay, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, tam hoàng tứ đế lại không có chút tâm tình cười nhạo nào. Bọn hắn nhìn Âm Dương Đại Hậu Cung, nghe dư âm không ngừng quanh quẩn bên tai, không ai mở miệng nghi vấn.



Bởi vì sự thực luôn chiến thắng bất cứ lời hùng biện nào.



Ngay tại vừa rồi, cho dù bảy người bọn hắn liên thủ nhưng cũng không đỡ nổi một chiêu của Sở Vân.



Đây chính là lực lượng hoàng trung chi hoàng!



Nương theo Âm Dương Đại Hậu Cung, giờ phút này, Sở Vân đã đánh vỡ ghi chép của cửu châu. Tạo thành một truyền kỳ bên trong cường giả Đế Hoàng. Hắn áp đảo hết thảy Đế Hoàng, bất kể là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai. Hắn là Đế Hoàng đệ nhất nhân, không ai tranh luận!