Chí Tôn

Chương 786 : Đà Âm Loa

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




Ác chiến diễn ra qua nhiều tháng, rốt cuộc từ trong trận truyền ra tiếng giống giận tuyệt vọng, không cam lòng.



Một đầu Lưu Thủy thần ma vương ngã xuống, thân thể vỡ tan, chỉ còn lại một khối hỗn độn yêu vương.



Đầu Lưu Thủy thần ma vương còn lại thấy mai yêu tinh này, nhất thời tham lam, điên cuồng nhào lên.



Nhưng giữa đường, liền bị phân thân Đan Thánh ngăn trở.



Quanh thân hắn bao phủ thánh quang, dưới đại trận gia trì, sức chiến đấu của hắn tăng mạnh, không còn là Á Thánh như trước, đã đạt tới trình tự càng cao hơn, chính là Ngụy Thánh.



Vừa phải chiến đấu kịch liệt, đầu Lưu Thủy thần ma vương thứ hai cũng ôm hận tiêu vong.



- Thần ma vương đều chết, mối họa lớn đã giải quyết xong, đại quân Lưu Thủy thần ma dù nhiều tới đâu đi nữa, cũng bị chém giết hầu như không còn.



- Kiên trì tác chiến lâu như vậy, rốt cục đã xoay chuyển được tình thế.



- Tất cả đều nhờ công sức Đan đại nhân, đầu nhập dưới chướng của người không hề nghi ngờ là lựa chọn chính xác.



Các Đế Hoàng đều vui mừng, đua nhau tới bái kiến phân thân Đan Thánh.



Phân thân Đan Thánh nhìn độ thiếu niên, lúc này cũng cười, nhìn về phía Du Hoàng, nói:



- So với trong dự liệu còn sớm hơn không ít, hoàn toàn là nhờ trên đường có các vị gia nhập.



Du Hoàng vội vã khen tặng, nói:



- Chúng ta bất quá chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Tất cả vẫn phải nhờ tới Đan đại nhân, chủ yếu là do Vạn Đan Đồng Tâm đại trận thực sự huyền diệu, có thể tập trung lực lượng của vạn ngự yêu sư, đổ dồn lại cho một người.



Cũng vì có đại trận này, mới giúp phân thân Đan Thánh ngưng kết toàn bộ lực lượng từ đông đảo ngự yêu sư, đổ dồn lên người mình, đẩy sức chiến đấu từ Á Hoàng lên tới cấp Ngụy Thánh.



- Ai, cũng là do ta gần đây mới lĩnh ngộ ra đại trận này, nếu sớm có thời gian, Đan Châu đã không bị hủy rồi.



Phân thân Đan Thánh có chút buồn bã, khẽ thở dài.



Thế nhưng ngay sau đó hắn lại thu hồi sắc mặt, nói:



- Chỉ là cũng theo đạo lý này, cực khổ là lễ vật số phận ban thưởng cho chúng ta, chính tại áp bách của đại kiếp thần ma, ta mới có thể đột phá, lĩnh ngộ ra Vạn Đan Đồng Tâm đại trận. Nguyên bản ở giữa cửu châu, Tinh Lan chiến trận của Tinh Thánh, Thập Tuyệt Kiếp Sát Trận của Man Thánh là hai ngôi sao tranh phách, nay có thêm Vạn Đan Đồng Tâm đại trận của ta, vừa đủ tạo thành thế chân vạc.



Đám người Du Hoàng không khỏi chấn động trong lòng.



Rất nhiều người, đều là lần đầu tiên nghe được thuyết pháp này.



- Nói như vậy, Sở Vân chấp chưởng Tinh Hải Oản, chiếm đoạt Tinh Châu, chẳng phải đã nắm giữ Tinh Lan chiến trận? Khó trách hắn có thể khu trục hầu như không còn Yển Nguyệt thần ma ra khỏi Tinh Châu.


Minh Đế ứng tiếng đáp:



- Đều đã thông tri thỏa đáng rồi, ta lấy lý do Thánh Hoàng hiệu triệu, các Đế Hoàng của Quỷ Châu cơ hồ đều sẽ tới.



Từ lần trước hiểm chết, tuy rằng không triệt để cắt đứt được liên hệ linh quang với Binh Thánh bị ma hóa, thế nhưng Minh Đế cũng nhân họa đắc phúc, từ cấp Đế tấn chức Hoàng cấp, được xưng là Minh Hoàng.



Tin tức này một khi được công bố ra ngoài, tự nhiên không phải chuyện đùa, lực hiệu triệu của Hoàng cấp rất kinh khủng.



Cho dù có một vài Đế Hoàng không đến, cũng chỉ là một bộ phận cực nhỏ, sẽ không ảnh hưởng tới đại kế chiếm đoạt của Sở Vân.



- Chỉ là muốn áp đảo bọn họ sợ rằng không dễ.



Minh Hoàng lựa chọn từ ngữ, cẩn thận nhắc nhở Sở Vân:



- Mấy ngày này từ Trung Châu truyền tới rất nhiều tin tức, cũng đã lan rộng tới các lục địa khác, rằng chúng ta phải cẩn thận đề phong Sở Vân ngươi xâm lược.



- Hiện tại bọn họ đều đã biết, mạnh mẽ chiếm đoạt lục địa sẽ khiến thánh vật công kích. Một khi chúng ta cưỡng bức bọn họ, động thủ với bọn họ, sẽ dẫn tới lục địa nhận định chúng ta là địch nhân, sẽ lọt vào vô tận công kích của lưới pháp tắc thiên kiếp, còn có thánh vật đánh trả. Bởi vậy bọn họ đều không sợ hãi, mạnh mẽ bức bách sợ rằng không còn thích hợp.



Sở Vân cười ha ha:



- Bởi vậy ta mới chọn Quỷ Châu.



- Ách, đây là ý gì?



- Tới lúc đó ngươi liền biết.



Sở Vân lại ra vẻ thần bí.



Ngày hôm sau.



Trong yến hội, Hủ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, đẩy đổ bàn trước mặt, đứng thẳng dậy chỉ mặt Minh Đế:



- Quả nhiên không phải hảo yến, Minh Đế ngươi vừa tấn chức Minh Hoàng liền phản bội Quỷ Châu, đầu phục người khác. Thực sự là đáng thẹn! Cư nhiên cũng muốn chúng ta đầu nhập Sở Vân? Lời này còn dám nói ra miệng!



Minh Hoàng chỉ cười nhạt, cũng không đáp lời, ánh mắt chuyển tới hướng Sở Vân ngồi tại ghế chủ vị.



Lúc này, Cốt Hoàng cũng đứng dậy, hướng Sở Vân nói:



- Sở Vân, người khác sợ ngươi nhưng ta không sợ. Mặc kệ tu vi ngươi làm sao, cũng đừng mơ ép buộc chúng ta đầu hàng. Hừ, ngươi có lòng lang dạ thú gì, cư nhiên

vọng tưởng chiếm đoạt Quỷ Châu. Quỷ Châu là chỗ ngươi muốn liền có thể chiếm đoạt được sao?



Nghe Cốt Hoàng quở trách, Sở Vân không chút nổi giận, hắn lẳng lặng thưởng thức rượu, đạm mạc nhìn Cốt Hoàng, trong ánh mắt toát ra một cỗ trào phúng nhàn nhạt.