Chí Tôn
Chương 98 : Tập thủ ấn luyện đan cơ bản, khiêu chiến sắp tới
Ngày đăng: 23:32 20/04/20
Thời điểm rời khỏi chỗ ngồi, Mã Hữu Hài bước tới trước mặt Sở Vân, nhìn vào hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lần này không phải là ta không phải là ta thua, chỉ tạm thời cho ngươi kiêu ngạo một chút. Có gan thì tiếp thụ khiêu chiến của ta ngày hôm nay! Ta muốn cho ngươi hiểu thế nào mới là lợi hại chân chính!
Ngày hôm nay hắn rốt cuộc đánh mất hết mặt mũi rồi, muốn tìm lại một chút.
Sở Vân nhàn nhạt nở nụ cười:
- Dựa vào cái gì ngươi muốn đặc thù hóa, người muốn khiêu chiến ta có rất nhiều. Chỉ là ngươi yên tâm, ta sẽ công bằng rút thăm, so với phép khích tướng ngu xuẩn nông cạn này, không bằng ngươi cẩu khẩn còn hiệu quả hơn nhiều.
- Ngươi!
Mã Hữu Tài nghiến răng nghiến lợi, trong mắt toát ra vẻ phẫn hận và xấu hổ cực đoan. Nhìn vào nụ cười nhạt nhạt của Sở Vân, hắn hận không thể xé tên Sở Vân trước mặt thành hai nửa tại chỗ.
- Còn không đi? Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn nuốt huyết khí đan tại chỗ?
Sở Vân đề cao âm lượng, trực tiếp đưa một viên huyết khí đan do chính mình luyện chế về phía Mã Hữu Tài.
Các thư sinh vừa mới rời khỏi chỗ ngồi của chính mình đều nghe được động tĩnh, không khỏi dừng lại bước chân. Bọn họ khe khẽ nói nhỏ với nhau, chỉ chỉ trỏ trỏ đối với hai người Sở Vân và Mã Hữu Tài.
Mã Hữu Tài phi thường xấu hổ, cảm giác được cái nhìn của mọi người xung quanh giống như kim châm cắm thẳng vào mặt chính mình. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, tàn bạo trừng mắt liếc nhìn Sở Vân. Mang theo thần tình tức giận, mạnh mẽ đẩy đoàn người ra, rời khỏi hiện trường.
Xung quanh cười quang.
Sở Vân cũng không rời đi, mà bước tới trước mặt Bạch Mi Đan Sư, ngồi xuống.
Sở Vân rời khỏi học đường, trong lòng đã âm thầm quyết định chủ ý: Tinh thông? Tuy rằng mục tiêu Bạch Mi Đan Sư hạ đạt không phải là mục tiêu của chính mình. Không thể nắm giữ được thủ ấn luyện đan cơ bản tới trình độ "hóa thành bản năng" thì quả thực quá mức xin lỗi chính mình kiếp tước.
Khổ luyện luyện đan ấn cơ bản.
Trước tiên bắt đầu từ bảy thủ ấn cơ bản, Sở Vân nắm thủ ấn bất động, mỗi một thủ ấn thay phiên nhau tu luyện một canh giờ, ý đồ dùng thân thể lưu giữ ký ức về bảy thủ ấn này.
Khóa học luyện đan kết thúc, lúc hắn trở về phòng ở, trước tiên bắt đầu khổ tu hai canh giờ.
Thẳng cho tới khi chính ngọ, lúc này mới bước ra khỏi phòng, một mặt kháp thủ ấn, đi về phía thực đường. Thời điểm ăn cơm, một mặt dùng thủ ấn cầm đũ, liên tục rèn luyện thủ ấn, hai bàn tay thay phiên nhau chuyển hoán.
Trong thực đường thỉnh thoảng có người dùng nhãn thần kỳ dị nhìn sang, Sở Vân không hề để ý, chỉ làm theo ý mình.
- Sở huynh, nghe nói trên khóa học luyện đan huynh lại làm náo động, ngay cả Mã Hữu Tài cũng bị dắt mũi. Di? Huynh kháp động thủ ấn làm gì?
Kim Bích Hàm vừa mới tan học, bước tới thực đường liền gặp được Sở Vân.
Sở Vân trả lời như thực chất.
- Ông trời của ta, huynh thực sự không biết cả luyện đan ấn cơ bản sao?
Kim Bích Hàm nghe xong, rất không nói gì, nhịn không được trợn mắt nhìn Sở Vân.