Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù

Chương 30 :

Ngày đăng: 21:17 18/04/20


Edit: Sokute_112k

Beta: Hương Kyomi



Mấy người Nhậm San San ở nhà mới của Bùi Anh ăn lẩu xong thì trở về phòng làm việc bắt đầu công việc buổi chiều. Bùi Anh thì tự mình thu dọn đồ, lại đem cả gian phòng quét dọn một lượt, mệt mỏi nằm xuống ghế sofa.



Cô tiện tay với lấy di động, mở danh sách bạn bè ra.



Tống Nam Xuyên trước sau như một không đăng tải gì lên nhóm bạn bè, cả tin tức Wechat cũng không có. Bùi Anh vốn cho rằng, xảy ra sự kiện theo dõi kia Tống Nam Xuyên sẽ nhắn tin ân cần thăm hỏi cô, như vậy cô sẽ thuận theo đề tài này mà nói tiếp, hai người chỉ trò chuyện một lát tự nhiên sẽ hòa hảo trở lại.



Nhưng căn bản là Tống Nam Xuyên không có liên lạc với cô, lông mày xinh đẹp của Bùi Anh nhăn lên, ngẩn người nhìn chằm chằm ba chữ “Tống cẩu đản”.



Anh định chiến tranh lạnh cùng cô đến cùng sao? Anh là một người đàn ông chẳng lẽ không thể mở miệng bày tỏ trước sao? Không nói chuyện này vốn là do anh không đúng, chẳng lẽ còn muốn cô đến làm lành với anh trước?



Bùi Anh nhăn mũi, ném điện thoại sang một bên. Lúc cô đi không chỉ không cầm theo cái gì, ngay đến mấy con mèo đều để lại nhà anh, cũng không biết anh có chăm sóc tốt cho chúng hay không nữa.



Cô nhắm mắt vẫn còn phiền não trong chốc lát, lại đứng lên mò lấy di động, chụp một góc nhà mới. Sau khi chỉnh sửa ảnh một lúc, Bùi Anh đăng lên nhóm bạn bè: “Chuyển nhà mới. ^_^” 



Chẳng bao lâu liền có không ít người thích và bình luận nhưng vẫn không có Tống Nam Xuyên. 



Buổi trưa Tống Nam Xuyên ăn cơm cùng khách hàng, gần hai giờ mới từ nhà hàng khách sạn đi ra. 



Thời điểm đi tới đại sảnh thì gặp Tạ Hàm. Cô ta hôm nay mặc một bộ váy jumpsuit dài màu trắng, nhìn qua trông thuần khiết hơn rất nhiều.



“Tống tổng, trùng hợp như vậy?” Tạ Hàm cười duyên, tiến lên chào hỏi Tống Nam Xuyên.



Tống Nam Xuyên gật đầu với cô, hỏi: “Tạ tiểu thư cũng tới đây ăn cơm sao?”



“Đúng vậy.”



“Vậy tôi không làm phiền nữa.”



Tạ Hàm: “...”



“Tôi đã ăn rồi.” Cô thấy Tống Nam Xuyên làm bộ muốn đi, vội vàng tiến sát vào anh: “Tống tổng, nếu đã gặp nhau trùng hợp như vậy, không bằng cùng nhau uống một ly cà phê đi?”



“Thật ngại quá, tôi còn có chút chuyện công ty cần phải xử lý.” Tống Nam Xuyên nói xong, ánh mắt lơ đãng nhìn thoáng qua về một góc hẻo lánh, nhấc chân đi ra ngoài.



Tạ Hàm còn muốn đuổi theo liền bị tiểu Trương đi sau lưng Tống Nam Xuyên ngăn lại: “Tạ tiểu thư, thật ngại quá, Tống tổng của chúng tôi thật sự có việc.”



Tạ Hàm miễn cưỡng cười với anh, nói: “Nếu đã như vậy, tôi sẽ hẹn anh ấy lần sau vậy.”



Tiểu Trương cũng cười với cô ta nhưng không nói gì.




“Hôm nay tin tức về bộ phim điện ảnh (Kẻ đóng vai) vừa ra, điện thoại của Hoàn Vũ bên kia đều bị người ta gọi hỏng. Rất nhiều người để ý đến vai Triệu Việt này nhưng nghe người phụ trách của Hoàn Vũ nói, Hạnh Tâm hết sức bắt bẻ đối với diễn viên, ngay cả Lý Tư Tư và Nghê Bạch cũng bị ông ấy từ chối.”



Nghe Trần Thắng nói như vậy, Bùi Anh có hơi chút bất ngờ, hiện giờ Lý Tư Tư đang là nữ minh tinh nổi tiếng nhất trong nước, Nghê Bạch lại từng là ảnh hậu, thế nhưng đều không có cách lọt vào mắt Hạnh Tâm sao?



Trần Thắng nói tiếp: “ Nghe nói ông ấy cảm thấy diễn xuất của Lý Tư Tư không tốt, Nghê Bạch diễn xuất và thần thái có đủ nhưng tuổi lại không phù hợp với tiêu chuẩn về Triệu Việt. Cô cũng biết Hoàn Vũ rất vất vả mới mua được bản quyền, danh tiếng của Hạnh Tâm cũng rất lớn, vì vậy nên  bên đó hết sức tôn trọng ý kiến của ông ấy.”



Bùi Anh gật đầu một cái: “Tôi hiểu.”



“Bây giờ kịch bản phim còn chưa được viết xong, tôi đoán vai nữ chính khẳng định phải đợi tới khi kịch bản hoàn thành, cũng không biết tiêu chuẩn chọn lựa ra sao, dù sao bên này tôi nhất định sẽ để ý, cô đừng lo lắng, cứ cầm diễn phim truyền hình cho tốt, tích luỹ danh tiếng mới có cơ hội tốt.” 



“Ừ, ông yên tâm, kịch bản tôi đã ghi nhớ rồi.”



“Vậy là tốt rồi.” Trần Thắng thở dài: “May là cô bớt phải lo lắng, tôi sắp bị việc của Đào Đào làm phiền chết, thật không dễ gì mới nổi tiếng lại tự mình tìm đường chết. Ngày mai bấm máy, tôi không đi cùng cô được nên sẽ bảo trợ lý đúng giờ đi đón cô.” 



“Vâng.”



“Báo cho cô một tin tốt, bên đĩa nhạc Quang Thần nói chắc tháng này có thể phát hành bài hát.”



“Thật sao?” Bùi Anh vui mừng, trong nháy mắt hai con mắt đều sáng lên: “Chế tác hậu kỳ đã hoàn thành sao?”



“Ừ, đợi chút nữa tôi gửi cho cô xem.”



“Được!” Bùi Anh cảm thấy đây là tin tức tốt nhất với cô gần đây, đây chính là đĩa đơn đầu tiên của cô, còn là do Kiều Dĩ Thần sáng tác!



“Sau đó chắc chắn còn có một loạt tuyên truyền cần cô phối hợp, trong khoảng thời gian này cô sẽ rất bận rộn, hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt.”



“Tôi thì không thành vấn đề.” Cô nhàn rỗi nhiều năm như vậy cũng nên bận rộn rồi.



Sáng sớm ngày thứ hai, Bùi Anh ngồi xe trợ lý đến phim trường của . Trợ lý của cô nhìn có vẻ cùng cô không khác nhau nhiều lắm, khoảng hơn hai mươi tuổi nhưng làm việc trầm ổn, không nói nhiều, không giống phần lớn những cô gái ở độ tuổi này đều thích ríu rít.



Hôm nay bấm máy, tổ quay phim dựa theo lệ cũ tiến hành nghi thức bấm máy, mọi người thay nhau lên thắp nhang cầu nguyện tất cả diễn ra thuận lợi. Buổi lễ bắt đầu bấm máy này, bên đầu tư và hầu hết diễn viên tất cả đều đến dự, còn có phương tiện truyền thông theo vào dự viết bài.



Bên này còn chưa lễ xong, weibo của đoàn làm phim đã được đăng tải lên, đề tài bấm máy cũng là đề tài đứng đầu. Fan của Bùi Anh đều tới weibo của cô tặng hoa, vài fan lâu năm còn cảm động đến lệ rơi đầy mặt.



Người phấn đấu nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng cũng được diễn một vai nữ chính!



Bùi Anh mặc dù không có thời gian đi xem weibo nhưng tâm trạng cô và họ đều giống nhau, thừa dịp hôm nay đều ở phim trường, cô liền lên trao đổi với mọi người về vai diễn của mình.



Ngày đầu tiên quay phim tất cả mọi người đều rất nhiệt tình, hợp tác cùng Trương Thừa Diệp so ra cũng khá dễ chịu. Đạo diễn trước khi kết thúc công việc nói cho mọi người biết hôm nay Hoàn Vũ mời tổ quay phim đi ăn, dù không ăn thì cũng mong mọi người tới dự.



Bùi Anh là nữ chính, đương nhiên cũng đi, chỉ là sau đó cô mới phát hiện, Tống Nam Xuyên thế nhưng cũng ở đây.