Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù

Chương 47 :

Ngày đăng: 21:17 18/04/20


Sau khi nghi thức mở máy kết thúc, một giây tổ kịch cũng không dừng bắt đầu quay phim. Bởi vì trong phim có cảnh Ngô Dạng Từ sau khi nghĩ việc ở đội thì mở một tiệm internet, nên tổ kịch thường xuyên dựng cảnh ở quán internet.



Bùi Anh đặc biệt sùng bái một điều trong tiểu thuyết danh tiếng lẫy lừng “Quán internet An Nhiên”, quán internet này được làm cực kì tỉ mỉ, gần như giống hệt miêu tả trong sách, Bùi Anh nhịn không được chụp ảnh đăng lên weibo.



Bùi Anh V: Quán internet An Nhiên [ tàn khốc ][ hình ảnh ]



Người hâm mộ khi nhìn thấy, ào ào lưu lại dấu chân của mình trên weibo.



“Bùi Bùi, chụp quán internet làm gì, chụp Mạc Thiên Vương a!”



“Bùi Bùi, chụp tiện internet làm gì! Chụp Mạc Thiên Vương đi!”



“A a a sào huyệt của Ngô Dạng! Bùi Bùi đã tìm ra chúng!”



“Tất cả không đăng lên weibo đều là giở thủ đoạn [ tạm biệt ] “



“Bùi Bùi cô nhìn thấy Mạc Thiên Vương sao! Có phải còn đẹp trai hơn trên ti vi đúng không!”



Bùi Anh còn không kịp lật hết một trang bình luận, phó đạo diễn bên cạnh đã gọi: “Bùi Anh, đi!”



“A, Được!” Bùi Anh vội vàng cất điện thoại di động, lên xe trợ lý rời đi.



Bởi vì đoạn đầu phim có một phần nam nữ chính không cùng xuất hiện, nên đạo diễn chia tổ kịch thành hai bộ phận, tách ra quay, để nâng cao hiệu suất.



Phần trước mấy ngày này đều quay rất thuận lợi, mặc dù thời gian quay phim mỗi ngày đều rất dài, nhưng Bùi Anh làm việc rất chất lượng. Nhưng một phần nhỏ này quay xong, sau khi bàn bạc với đạo diễn Triệu, vấn đề cũng bắt đầu dần dần xuất hiện.



Lúc trước Bùi Anh diễn phim truyền hình cơ bản đều là vai phụ và diễn viên quần chúng, qua lại với nam nữ chính cũng tương đối ít, càng không hợp tác lớn với họ. Lần này hợp tác với Mạc Trăn, cô cũng chuẩn bị nhiều thứ từ rất sớm, nhưng sau khi thật sự bắt đầu quay phim, khí thế mạnh mẽ của Mạc Trăn vẫn dễ dàng nghiền ép cô.



“Cắt!” Đạo diễn lại một lần nữa kêu ngừng, nhíu mày nhìn về phía Bùi Anh. “Bùi Anh, cô sao vậy? Khí thế lúc thử vai đâu? Sao trước mặt Mạc Trăn lại giống con chim cút vậy!”



“...” Bùi Anh mím môi, tiếp tục nghe đạo diễn mắng.



“Triệu Việt là người rất cường thế, cũng hết sức thông minh, cô và Ngô Dạng đứng chung một chỗ, hẳn là cân sức ngang tài, như cô như bây giờ, anh ta có thể trực tiếp đưa cô vào nhà tù, phần sau còn diễn cái gì? Chúng ta trực tiếp đóng máy cho khỏe!”



Đạo diễn Triệu mắng một hơi thật dài, cầm bình nước khoáng bên cạnh uống một ngụm: “Nghỉ ngơi mười phút, cô tự điều chỉnh trạng thái của mình đi!”



Bùi Anh ỉu xìu trở về chỗ nghỉ ngơi ngồi xuống, trợ lý đưa nước cho cô.




Tống Nam Xuyên: “...”



Thật sự là trả thù kịch liệt a.



Anh cười dùng chóp mũi cọ xát chóp mũi cô, ôn nhu nói với cô: “Chờ tổ kịch nghỉ, em theo anh về thành phố C một chuyến.”



Bùi Anh ngẩn ngơ, có chút ít ngẩn ra hỏi anh: “Về thành phố C làm gì?”



“Gặp cha mẹ anh.” Tống Nam Xuyên nói, lại nhịn không được khẽ cắn chặt môi dưới của cô, tỉ mỉ nhấm nháp.



Bùi Anh một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại, còn khẩn trương hơn lúc diễn cùng Mạc Trăn: “Gặp cha mẹ anh?”



“Ừh, chẳng lẽ em định thế này với anh cả đời sao?” Khóe môi xinh đẹp của Tống Nam Xuyên nhẹ nhàng nhếch lên. “Gặp cha mẹ bàn việc cưới hỏi của chúng ta.”



Bùi Anh mím môi, mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Tống Nam Xuyên nằm cạnh.



Tống Nam Xuyên thừa dịp cô ngẩn người, lại chiếm tiện nghi của cô một lúc, Bùi Anh cuối cùng bừng tỉnh: “A a a, anh đột nhiên nói thế, em một chút cũng chưa có chuẩn bị.”



Tống Nam Xuyên cười nói: “Yên tâm đi, nên chuẩn bị anh sẽ chuẩn bị tốt.”



“Nhưng em rất lo, cha mẹ anh thích những thứ gì? Hai người có thích em không?”



“Chân em dài như thế, bọn họ nhất định sẽ thích.”



Bùi Anh: “...”



Cho rằng cha mẹ anh cũng giống anh sao!



“Được rồi, chuyện này anh sẽ sắp xếp, hiện tại ngủ đi, ngày mai em còn phải dậy sớm đấy.”



“Được rồi...” Trái tim Bùi Anh vẫn đập bùm bùm, cô vốncho rằng xong đời, đêm nay mất ngủ, nhưng cô thực quá mệt mỏi, phấn khích không tới hai phút đã ngủ.



Tống Nam Xuyên nghe tiếng hít thở đều đều của cô, khẽ hôn một cái trên trán cô: “Ngủ ngon.”



Anh ôm cô vào lòng, rất nhanh cũng ngủ.