Chích Thị Vi Nhĩ
Chương 31 :
Ngày đăng: 14:15 18/04/20
“Khụ khụ…”
“Chủ tử, ngài không có việc gì chứ?”
“Không có gì đáng ngại. Tiếp tục chạy đi.”
“Vâng! …. Bất quá sắc trời thay đổi, chỉ sợ sẽ có mưa to. Chủ tử! Chúng ta tìm chỗ nghỉ một chút đi.”
Ngẩng đầu nhìn mây đen biến sắc trong không trung, biết mưa to đầu hạ Vân quốc không chỉ mãnh liệt mà còn liên tục trong thời gian dài.
“… Được rồi.” thanh âm nhu hoà thản nhiên đáp.
…
Chạng vạng hôm nay ngoài một ngôi miếu đổ nát, một chiếc xe ngựa đứng ở trong mưa to. Mưa sớm đã đem vết tích xe ngựa trên đường cọ rửa sạch sẽ.
Trong góc miếu đổ nát có một đống lửa bập bùng cháy.
Nam nam không thể sinh con, cho nên không thể cùng hắn lập gia đình.
Thật sự là buồn cười. Vậy ra đây là lý do mình không thể ở một chỗ với hắn. Chính là đối với Vân Kha, đối với thái tử Minh Nguyệt vương triều, đối với hoàng đế Vân quốc mà nói, không có con nối dòng là bức tường cao không thể vượt qua. Vậy thì…
Hảo! Nếu năm đó Vân Kha lấy lý do như vậy, chính mình liền nghĩ tất cả biện pháp, nghịch thiên thụ thai, vì hắn có con nối dòng, làm cho hắn không bao giờ… có thể lấy lý do này cự tuyệt chính mình. Nhiều năm trước hắn liền quyết định, quyết sẽ không đem Vân Kha làm cho bất kì ai khác. Đản tử đan chuyện cũng là dự mưu đã lâu, cho dù không có việc Thương Nghi thúc đẩy, sớm muộn gì hắn cũng sẽ làm như thế.
Đối với Vân Dạ, đứa bé trong bụng này chỉ là vì Vân Kha mà có. Hắn đã không còn là đứa nhỏ năm đó tỉnh tỉnh mê mê, hắn không còn là đứa nhỏ khi nghe Vân Kha nói xong chỉ biết bất lực phản đối. Hắn hiểu được tầm quan trọng của long tự đối hoàng thất và triều đình, cũng hiểu được thân là vua của một nước, Vân Kha phải khiến cho huyết mạch kéo dài. Chỉ cần có đứa bé này, Vân Kha cùng hắn cùng một chỗ, trong triều sẽ không có người phản đối nữa, tối trọng yếu là, cũng không có người dâng tấu ép Vân Kha dâng phi lập hậu, cho dù là lão đầu tử Khánh vương Vân Tuyên kia chết cũng không được.
Trong bụng xao động thật vất vả hoãn xuống, bên ngoài sắc trời đã đen, bão dần dần tiêu tan. Vân Dạ nghĩ đến chính mình hơn nửa tháng trước bị Bách, Lâm hai người mang đi hơn một ngàn dặm. Lấy hiện tại tình hình thân thể thế này, làm thế nào trở lại kinh thành?
Vân Dạ vốn là người tuỳ hứng, làm việc luôn luôn theo ý mình, trừ bỏ Vân Kha, trong lòng không màng người khác. Lúc này vì Vân Kha gặp chuyện trọng thương, sớm trong lòng nóng như lửa đốt. Thai nhi trong bụng coi như đối nghịch với hắn, hắn phải nhanh hành động, trong lòng không khỏi vừa vội vừa hận.
Đang cân nhắc đứng lên, bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng vó ngựa dồn dập tới gần
Vân Dạ trong lòng rùng mình, rất nhanh bắt lấy Lưu Vân kiếm.