Chiến Thất Quốc

Chương 18 : Trời tru chu thất

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Bạch Khởi hớp một miếng rượu, ăn một đĩa lỗ tai heo muối, tự mình vui thú.



Hạo Nhiên liếc Bạch Khởi một cái, ngồi xuống, tự châm rượu cho mình, duỗi đũa ra gắp, Bạch Khởi chợt phun ra một câu: “Mâm đó, mâm đó, mâm đó nữa…đều là của khách nhân mang tới đấy”



“…”



Hạo Nhiên buồn bực uống rượu.



Bạch Khởi nói: “Rượu cũng…”



Hạo Nhiên quăng đũa: “Có thôi ngay không!”



Bạch Khởi cao giọng cười to, nói: “Sao ngươi dễ dụ quá vậy?!”



Hạo Nhiên mới hiểu ra, mớ rượu thịt này là do chính Bạch Khởi mua về, mình bị lừa rồi, trong lòng mới tốt lên chút ít, nói: “Sao ngươi biết ta đang nghĩ gì?”



Bạch Khởi gắp thức ăn cho Hạo Nhiên, vui vẻ nói: “Trước đây trong nhà bản quân đại thê đấu với tiểu thiếp, nháo đến gà bay chó sủa, đương nhiên hiểu rõ chút tâm tư nhi nữ này của ngươi, hôm nay chớp mắt đã qua mấy chục năm, hồng nhan năm đó đều hóa thành tro tàn, giờ nhìn lại, thế nhưng cảm thấy hết sức thú vị”



Hạo Nhiên bình tĩnh lại, chợt nghĩ vậy cũng phải, trên cõi đời này ai cũng sợ thê thiếp đấu đá, chỉ có bản thân mình là trước giờ không cần lo âu, dù cái tên Long Dương quân đỏm dáng kia có dùng thủ đoạn nào đi nữa, qua tiếp vài chục năm tới, vẻ ngoài cũng chẳng còn. Mặc kệ Long Dương quân là có lòng chiêu dụ Tử Tân, hay mê muội bộ dáng anh vĩ của hắn, nhưng người có tư cách phụng bồi Tử Tân, trong thiên địa này chỉ có duy nhất một mình mình, bèn chẳng nói thêm gì nữa.



Hạo Nhiên ngẫm nghĩ một hồi, cười nói: “Ngươi nói phải, vốn đâu phải chuyện to tát gì, ta trở về tiền thính ngồi một chút đây”



Bạch Khởi lại nói: “Thức ăn mà vị cô nương kia tự tay nấu, mùi vị cũng không tệ…”



Hạo Nhiên vội vã đứng dậy, chỉnh sửa y quan, nói: “Long Dương quân là hùng đấy, cảm ơn” Đoạn đi về phía tiền thính.



Một khắc đó, Bạch Khởi giống như gặp phải sấm giữa trời quang, chết trân ở trước án, run giọng nói: “Hùng…hùng?!”



“Đang nói gì thế?” Hạo Nhiên không mời mà đến, ngồi vào giữa Long Dương quân và Tử Tân, không khách khí đẩy gương mặt hoa đào kề sát trước mặt Tử Tân của Long Dương quân ra.



Gương mặt nóng hổi của Long Dương quân dán lên bàn tay Hạo Nhiên, tức khắc trướng đến đỏ bừng.



Hạo Nhiên cười nói: “Đại vương uống ít rượu chút, ăn nhiều thức ăn vào, coi chừng tăng mỡ máu” Nói xong lấy bầu rượu qua châm cho Tử Tân.



Long Dương quân đang ân cần mời rượu, hoàn toàn không ngờ thoắt cái lại ăn trúng một con ba ba lớn như vậy, vẻ tức giận giữa mi mục vừa hiện lập tức biến mất, lại nở nụ cười nói: “Đang cùng Hiên Viên đại ca bàn chuyện ngày mai lúc ba quân xuất chinh, lẻn bám đuôi giết chết Chu thiên tử”



Hạo Nhiên nhướng mày nói: “Hở? Quân thượng cũng đi à?” Nói xong gắp thức ăn đút vào miệng Tử Tân, Tử Tân hài lòng chép chép, uống đến đỏ bừng hai mắt, nói: “Ăn ngon”



Long Dương quân tức không chỗ xả, cau mày nói: “Chuyện này do bản quân an bài, đương nhiên bản quân cũng phải đi”



Hạo Nhiên cười nói: “Đến lúc đó Quân thượng nhớ kỹ phải tự chăm sóc tốt chính mình, chớ có trở thành gánh nặng”



Long Dương quân xoay chuyển nhãn châu, liền nghĩ ra một kế, nói: “Không bằng bản quân và Thái phó đánh cược, thế nào? Ngày mai trước khi đại quân hợp tung tới Hàm Cốc quan, ai giết được Chu thiên tử trước, thì người đó phải đáp ứng đối phương một chuyện”
Sử sách ghi lại tình hình ngày đó rằng: Chu thiên tử chỉnh binh lục quốc, sĩ khí như hồng, tuyên thệ dẹp Tần; nhưng trời giáng dị triệu, kim quang từ phía bắc nổi lên, hung thần hàng thế, sắc bén không thể đỡ!



Vạn quân đều không phân biệt được hình dáng của y, bạch y hung thần trảm thiên tử, phá chiến xa, rồi sau đó biến mất vô tung.



Đây là cuộc ám sát đạt cảnh giới tối cao, có thể sánh với Niếp Chính Chuyên Chư Yêu Ly, lúc tứ đại thích khách khoe kỹ năng của mình thì còn có dấu tích để mà lần theo, nhưng đạo kim quang kia phá không mà tới, âm chấn trăm dặm, lại không ai nói rõ đó là vật gì.



Chỉ đành quy kết thành hai từ_____trời tru!



Hạo Nhiên chân giẫm Hiên Viên kiếm, kim quang ngất trời, trong khoảnh khắc tới gần trước mặt, y chạm vào cổ tay Bạch Khởi, phi tốc lướt qua, hộ vệ của Chu Noãn vương hãy còn chưa biết chuyện gì xảy ra, lợi kiếm trong tay Bạch Khởi như tuyết, nháy mắt đã chém thiên tử thành hai nửa!



Mãi đến khi kim quang biến mất nơi chân trời, người trên chiến xa mới tách ra làm hai, máu tươi cuồng phun!



Tức khắc đại quân tề thanh hét vang, kịp phản ứng đầu tiên hết chính là đệ tử Mặc gia bên Hàn quân, tiễn lâu di động san sát ở chung quanh không đợi phân phó, cùng xoay chuyển pháo khẩu, bắn ra lưới nỏ tiễn vào vị trí Hạo Nhiên biến mất!



“Hắn còn chưa sủa tiếng chó!”



“Chớ quay về…” Hiên Viên kiếm tức giận mắng: “Phía sau có truy binh!”



“Cái gì? Không phải chứ?” Hạo Nhiên kéo Bạch Khởi trở tay khua một cái, đưa hắn lên thân kiếm, lao vút xuống mặt đất. Chân trời phía sau đen kịt một mảnh, gần ngàn con diều hâu máy chao lượn đuổi tới.



Bạch Khởi nói: “Ném ta xuống nước đi!”



Hạo Nhiên nói: “Không được! Ngươi không thể xuống đất! Bằng không ngươi chạy không nhanh, sẽ bị bắt về đó!”



Trên thân Hiên Viên kiếm phải chở hai người, nên tốc độ bị chậm, mắt thấy nỏ tiễn trong miệng diều hâu máy như mưa, cư nhiên đuổi tận không tha, bèn nói: “Người nào phản ứng mau lẹ quá vậy?!”



Hạo Nhiên nghiêng đầu né tránh một mũi lợi tiễn, ba ngươi lướt qua đỉnh núi Hào, tiến vào sơn cốc, nhưng đám diều hâu máy kia càng lúc càng đông, cư nhiên triển khai đội hình cánh hông, bọc đánh hai bên trên không trung, mắt thấy sắp hình thành đội hình vây kín, Hạo Nhiên liền nóng lòng quát: “Bay nhanh chút nữa đi!”



Hiên Viên kiếm quyết định thật nhanh: “Cắt đuôi không được! Xuống đất! Nghênh địch!”



Gần ngàn cỗ diều hâu máy phát ra tiếng kêu chói tai, trong mỏ chim phun ra vô số hỏa diễm đen nhánh, hỏa diễm quấn lấy nhau, đan xen ngang dọc trên không trung, hình thành nên một tấm lưới khổng lồ. Hạo Nhiên đầu tiên là sững sờ, nói: “Thứ gì thế kia?! Còn hô ứng lẫn nhau nữa?!”



Hiên Viên kiếm bổ nhào xuống, thần tốc rơi xuống đất, vô số diều hâu máy đồng thời phát ra tiếng vang chấn thiên, giải thể!



Trên trời nổi lơ lửng ngàn ngàn vạn vạn mảnh gỗ và bánh xe sắt, kế tiếp cùng bay về một điểm, tiếng keng keng liên tục vang lên, vây quanh một quả cầu lửa đen nhánh không ngừng xoay tròn.



Cuối cùng gỗ, sắt, đá khảm chặt vào nhau, một người khổng lồ máy đỉnh thiên lập địa ầm ầm hạ xuống đất.



Trời đất rung chuyển dữ dội.



Người khổng lồ máy mở to đôi mắt, trong mắt hắc hỏa nhảy nhót, một quyền đánh mạnh xuống chỗ Hạo Nhiên vừa mới tiếp đất.