Chiến Thiên
Chương 505 : Ngư nhân tinh huyết
Ngày đăng: 18:59 20/04/20
Trong thông đạo vô cùng ẩm thấp đen tối. ngoài ra còn phảng phất có một cỗ lực lượng quỷ dị khó hỉnh dung được.Thế nhưng, hai người Khải Nhĩ Đặc hiện tại vô cùng hưng phấn, lúc này. họ đã quên mắt sự tiếc nuối con yêu thú thập giai lúc trước, mà đều tập trung tinh thần vào thông đạo trước mặt.Hành tẩu trong đêm tối không biết bao lâu thì họ đột nhiên dừng lại.Đuổi theo phía sau đằng xa. Trịnh Hạo Thiên cùng An An đều thẩm giật minh, thông đạo này không phải bằng phảng về phía trước mà là không ngừng kéo dài xuống dưới.Cứ theo quãng đường họ đi được từ đầu đến giờ thì có thể biết họ đã tiến vào lòng đất. hơn nữa. con đường này dài đằng đặc. dường như vĩnh viễn kéo dài xuống phía dưới không có điểm cuối.Bỗng nhiên. Trịnh Hạo Thiên dừng chân, bởi vì An An vươn tay kéo hẳn lại.Quay đầu, tuy rằng hai mất chỉ là một mảnh hư vô nhưng Trịnh Hạo Thiên bằng cảm giác vẫn có thể nhận ra phương vị của An An."Sao thế?"Ta khôngthể đi xuốnanữa." "Vì sao?"Hoàn cảnh ở đây đặc thù, vì thế càng đi xuống chân khí của ta càng suy yếu." An An cười khổ: "Nếu tiếp tục đi xuống, chỉ sợ ta không đạt nổi bát giai chân khí." Trịnh Hạo Thiên trong lòng thất kinh, hắn lập tức hiểu ra. chân khí An An lúc này đã rớt tiếp một giai, biến thành bát giai.Tâm niệm vừa chuyển, Trịnh Hạo Thiên cầm tay nàng. 3An An hơi từ chối một chút, sau đó cảm giác một cỗ chân khí nóng rục dùng mãnh tiến vào bên trong thân thể.Nàng thoáng đảo mắt. cũng không vận chân khí chống lại, bởi vì nàng tin Trịnh Hạo Thiên không gây bất lợi cho nàng... lúc này.Quả nhiên, sau khi chân khí đọc theo kinh mạch của nàng đến đan điền liền kết thành một vật thể hình tròn quỷ dị.Đan điền An An lập tức chuyền biến tốt lên.Nếu đổi là người khác, và nếu không rơi vào hoàn cảnh hẳn phải chết này. nàng tuyệt không làm ra chuyện hoang đường thế này, càng không để Trịnh Hạo Thiên tùy ý muốn làm gì đan điền của nàng thì làm.Cổ vật thể hình tròn không ngừng xoay tròn, không ngờ đồng thời phát ra hai loại lực lượng hoàn toàn đối lập - Quang minh và hắc ám.Chỉ là, hai chủng lực lượng không bài xích trái lại hồ trợ bù khuyết với nhau, hơn nữa chỉ sau một lát ngưng tụ ra một con mắt đang đóng chặt.Trịnh Hạo Thiên thở dài một hơi, con mắt mớ ra. từng sợi lực lượng kỳ dị bắn ra bốn phía.Màu đen. không ngờ là những cỗ năng lượng hắc ám tinh thuần."Mau thu nạp đi..." Trịnh Hạo Thiên nhỏ giọng nói bên tai nàng.Trong mắt An An hiện ra vẻ kì dị. chân khí trong nội thể nàng vận chuyển gần như trong khoảng khắc đã hấp thu biến cỗ lực lượng kia thành chân khí.Sau khi chân khí tràn ngập kinh mạch, nàng đột ngột phát hiện áp lực Thần kỳ xung quanh đã giảm bớt rất nhiều.Hơn nữa. khi cỗ lực lượng màu đen lan tràn, thậm chí bên ngoài thân thể nàng còn hình thành một cái lồng khí bám sát vào đa thịt nàng.An An hơi nhắm mắt. biến thân yêu hóa của nàng chính là hắc ám tinh linh, đối với năng lượng hắc ám tinh thuần này rất là hướng thụ. thân thể cùng không bài xích, cho nên mới có thể dễ dàng hấp thu đồng thời biến thành chân khí. chỉ là, khiến nàng cảm thấy ngạc nhiên là trong cổ lực lượng hác ám tinh túy đường như ẩn chứa một tia năng lượng nàng không biết, khiến nàng cảm thấy kinh ngạc là từ sâu nội tâm nàng phát ra cảm giác kinh nể với loại năng lượng này.Trán Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nứt ra, một con mắt sâu không thể dò từ đó hiện ra.Một đạo quang mang kỳ dị bắn ra, tuy rằng thân thể An An được Âm Phong phù triện bao phủ như đạo quang mang này vẫn dễ dàng tìm được vị trí của nàng.Khi đạo quang mang tiếp xúc với vầng đen phòng hộ bên người nàng một khắc, một chuyện kỳ dị xảy ra.Trong đan điền An An. con mắt kia bắt đầu xoay tròn, lực lượng mà nó tỏa ra tăng mạnh, hô ứng với ánh sáng ngoại giới.Hai chủng lực lượng tương hồ nhau, đồng thời cuối cùng ngưng thành một thể.Đến lúc này. phòng ngự tráo xung quanh An An càng xảy ra biển hóa kỳ dị, ngoại trừ màu ðen thuần túy không ngờ còn mang theo một chút khí tức ngư nhân móng manh khó nắm bất.Khi cỗ hơi thở này hình thành một khắc, hai mất An An sáng lên.Bởi vì nàng cảm thấy từ khi tiến nhập nơi này, lần đâu tiên cổ áp lực thật lớn lên người nàng đã biến mắt.Cổ khí tức ngư nhân trên người nàng đường như tương xung với lực lượng xung quanh, đường như biến nàng thành một đầu ngư nhân, không bị hoàn cảnh đặc thù bài xích nữa.Trịnh Hạo Thiên thỡ phào một hơi, vui mừng nói: "Xong."An An kinh hỉ hỏi: "Ngươi làm sao làm được?" Trịnh Hạo Thiên cười nhẹ: "Ta cũng chỉ thử một chút, không ngờ thành công." Kỳ thực động tác hắn vừa rồi thoạt nhìn đơn giản nhưng cũng là dốc toàn lực.Trước tiên dùng tam đại thần công đưa quang minh cùng hắc ám lực lượng của hẳn vào đan điền An An. đồng thời hỉnh thành một linh mục vận chuyển không ngừng.Sau đó thông qua linh mục. năng lượng hác ám thuần túy của Mộng Yểm từ con mắt phóngra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vnCuối cùng hắn vận đụng ngư nhân chỉ nhàn, dung hợp khí tức ngư nhân vào với lực lượng của Mộng Yểm. »Lực lượng của Mộng Yểm một khi kết hợp với khí tức ngư nhân, nhất thời biển ảo ngụy trang thành ngư nhân lực.Đó mới là lực khả năng lớn nhất của Mộng Yểm.Chỉ cần nó có đủ điều kiện hấp thu. nó có thể lừa gạt vạn vật. cho dù ở hoàn cảnh đặc thù này, cùng không thể xuyên thấu ngụy trang của nó.Đương nhiên, ngụy trang này cũng phải trả giá nhất định.Nếu linh mục trong đan điền An An tiêu hao hết, như vậy loại ngụy trang này tự nhiên tan thành mây khỏi, mà bị cổ lực lượng này ảnh hướng. An An lúc này không khác gì một phế nhân, không thể sử dụng chân khí nữa.An An hé miệng cười, không hề hỏi tiếp, thế nhưng trong lòng nàng đã chắc chắn một việc, hơn nữa lòng nàng càng đao động, một cỗ ỷ niệm mạnh mẽ càng ngày càng không thể áp chế mà nổi lên."Ngươi ở đây. không nên dùng chân khí. trong vòng nửa ngày tuyệt đối sẽ không rơi vào tình trạng nguy hiểm." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Ta cần vào xem." An An do dự nói: "Cần thận..." Tuy rằng nàng cũng muốn xem cái huyệt động trong truyền thuyết kia, nhưng nàng hiểu được, loại trạng thái này tuyệt đối chỉ là phương cách tạm thời. Mà nàng cùng Trịnh Hạo Thiên gặp nhau tuy không lâu. nhưng cũng biết hắn là một người kiên định, một khi đã quyết định thì rất khó thay đổi, vì thể không hề can ngăn hắn.Trịnh Hạo Thiên không quản là hẳn đang vô hỉnh, trầm trọng gật đầu một cái, thả tay nàng ra. hắn xoay người tiếp tục tiến sầu vào.Nhưng mà. hắn không thấy được, dưới màu đen nhàn nhạt bao phủ. An An nhìn về phía xa. ánh mắt sáng lên, dường như đã đặt ra quyết tâm gì đó.Sau khi đi một lát. trên người Trịnh Hạo Thiên một lần nữa nổi lên một đoàn hắc sắc. nhưng màlúc này đoàn hắc sắc khác với màu của Âm Phong phù triện.Nó khi xuất hiện nhất thời tràn ngập, cho đến khi bao phủ phạm vi ba trượng quanh Trịnh Hạo Thiên mới dùng lại.Sau đó đoàn hắc sắc rung động liền biến mắt không thấy tăm hơi."Hoàn cảnh ở đây. ta thích." Mộng Yểm hưng phấn tru lên.Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, sau khi rời khỏi An An. hắn nhất thời thả Mộng Yểm ra.Năng lực ngụy trang của nó cao hơn Âm Phong phù triện nhiều lắm. nếu như nói Âm Phong phù triện còn có khả nàng bị phát hiện thì dưới sự ngụy trang của Mộng Yểm. trừ phi ngươi là linh thể cường giả, hoặc trên người có công pháp đặc thù, bằng không căn bản đừng nghĩ phát hiện ra đấu vết gì.Tốc độ của hắn thoáng cái đã tăng lên một bậc, cùng không biết chạy đi bao lâu. đột nhiên nghe được ở phía trước vang lên một trận cười điên cuồng.Tìm được rồi, rút cuộc tìm được rồi." Trong tiếng cười không thể che giấu sự vui mừng.Trịnh Hạo Thiên thẩm rùng mình, lập tức tốc độ chậm lại. không dám lại gần."Ước Hàn Phúc, mau lấy máu." Khải Nhĩ Đặc nói."Được." Trịnh Hạo Thiên trên đường đi vẫn nghe rõ tiếng trò chuyện của hai người, nhưng mà hắn cũng bởi vậy mà biết tốc độ hai người tại sao lại chậm như vậy.Bởi vì thông đạo này không phải thẳng một đường, trên đường có võ số cửa phòng cùng cửa bí mật. hai người kia chác là phải cẩn thận tìm tòi mới tìm đến được mục đích. Mà hắn đi phía sau một đường không cẩn tìm tòi lại chiếm tiện nghi, cho nên lúc nãy dừng lại lâu như vậy cũng không bỏ qua thời khắc quan trọng.Lúc này. hai vị ngư nhân cường giả sóng vai đứng trước một thạch bích.Sắc mặt bọn họ nghiêm nghị không vì sánh được, dường như đối mặt với họ không phải là một tắm thạch bích mà là một tồn tại vĩ đại nhất của ngư nhân vậy, trên mặt hiện lên vẻ cuồng nhiệt mà thành kính.Sau đó, bọn họ hầu như đồng thời rút ra một con dao nhỏ. chích lên cổ tay một vết thương.Hai cổ tiên huyết bắn ra. trong không trung kết hợp lại thành một thể.Bên trong hai dòng máu này đều ẩn chứa lực lượng khó tin. sau khi dung hợp một chỗ liền biến thành một huyết cầu trên không trung, mà màu sắc viên huyết cầu này lại là màu kim sắc, tràn ngập cảm giác thần bí.Trịnh Hạo Thiên trong lòng rung động kịch liệt, hắn mơ hồ nghĩ, khỏa huyết cầu này hẳn là máu huyết được truyền thừa từ thượng cổ của bộ tộc ngư nhân.Nếu như so về giá trị. không hề kém một giọt máu của Thiên Bằng trong đan điển Trịnh Hạo Thiên chút nào."Đi." Trịnh Hạo Thiên đang chần chờ thì hai người đã đồng thời quát to.Nhất thời huyết cầu ầm ầm nổ tung, rồi bắn tung tóe lên trên bức tường.Trịnh Hạo Thiên trừng mắt líu lưỡi nhìn một màn kia. hai người thả ra máu huyết không ít. hầu như chiếm gần một nửa số máu trong thân thể.Nếu như là người thường mắt đi nhiều máu như vậy sợ đã sớm đi đời nhà ma.Mà ngay cả bọn họ sau khi nuốt đầy đủ đan được cùng với nhiều sự chuẩn bị thòa đáng, cũng đã khom người thở dốc, sắc mặt trắng bệch, bởi vậy có thể thấy bọn họ liều mạng trả giá lớn đến mức nào.Tiên huyết trân quý không ngờ bị sử dụng lãng phí như vậy.Nhưng sau một khắc. Trịnh Hạo Thiên liền hiểu ra. tại sao họ phải làm thể. bởi vì trên mặt thạch bích trơn bóng bỗng nhiên hiện ra vài dòng văn tự quỳ dị.