Chiến Thiên

Chương 515 : Chân lý kiếm hãi

Ngày đăng: 18:59 20/04/20


Trịnh Hạo Thiên chậm rãi thu hồi ánh mắt. quay về phía những tên ngư nhân vừa xuất hiện.Linh quang trong con ngươi chợt lóe lên, khiến hẳn cảm thấy kinh ngạc chính là, trên người những ngư nhân và yêu thú này không ngờ đều có ít nhất là bảy tằng quang mang trở lên.Điều này chứng tó bọn họ đều là ngư nhân tu luyện giả cao giai và yêu thú cao giai.Đặc biệt là kẻ mặc khải giáp kim sắc tự xưng là vương giả khu hải vực này. Trên người hắn có tới mười tầng quang mang đập dờn không ngừng. Hơn nữa những tầng quang mang này ngưng mà không tán. giống như chỉ cần tiến thêm một chút là nhất phi trùng thiên.Bởi vậy có thể thấy được, tu vi của hắn đã đạt tới thập giai đỉnh phong, đồng thời có thực lực cường đại. bắt cứ lúc nào cùng có thể trùnh kích cảnh giới linh thể.Đương nhiên trùng kích cảnh giới linh thể đâu phải chuyện dề. trước khi trùng kích phải chuẩn bị tốt tất cả mọi chuyện.Mỗi một lần trùng kích đều chẳng khác nào vượt qua Quy Môn quan, chỉ cần một chút sơ suất. nếu không bị Thiên ma chiếm lấy thân thể thì cùng bị nổ tan xác mà chết.Cho nên cường giả linh thể chính là cường giả linh thể. thập giai đỉnh phong chính là thập giai đỉnh phong, hai thứ tuyệt đối không thể nào so sánh với nhau được."Tuân mệnh...."Một tên ngư nhân tướng lãnh bát giai ỏm quyển cung kính hô lớn.Tiếp đó hắn nhẹ nhàng dậm chân một cái. Ờ dưới chân hắn chính là một con yêu thú cự sa ( cá mập lớn). trong thái độ của bọn hắn rõ ràng mang theo một vẻ khôi hãi. phảng phất như muốn nhìn tháy bộ dáng tên nhân loại trước mắt này thắt kinh.Trịnh Hạo Thiên thoáng nhíu mày lại. Tuy ở đây quả thực là địa bàn của ngư nhân, nhưng lập tức gặp phải nhiều cường giả cao giai như vậy, vẫn khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ.Bảt quá, với thực lực và thân binh của hăn hiện giờ, chỉ cần đỏi thủ không phải là cường giả linh thể. hắn tuyệt đối không cần phải sợ hãi.Phát hiện Trịnh Hạo Thiên chỉ liếc mắt nhìn minh một cái rồi coi như không, sắc mặt tên ngư nhân tướng lĩnh bát giai lập tức trở nên âm trầm."Bi Nhĩ cần thận." Một giọng nói âm lành vang lên. Bên người tên ngư nhân tướng lĩnh mặc khải giáp kim sắc, một tên ngư nhàn cường giả cứu giai khác quát khẽ: "Tên nhân loại này không đơn giản."Bi Nhĩ mùi chân khẽ điểm một cái, cả hắn và cự sa đã cùng ngừng lại. há miệng nói: "Ai Văn. ngươi yên tâm. nếu như là nhân loại thất giai bình thường, làm sao có thể đi tới tận nơi này chứ. Hắc hắc. trên người hắn nhất định có dị bảo." hắn lè lưỡi liếm liếm cấp môi thật dày. trong con ngươi lóe lên vẻ tham lam: "Ta nhất định sẽ lột sạch bảo vật trên người hắn. rồi dâng cho Đan Ni Nhĩ điện hạ."Đan Ni Nhĩ đứng ở giữa chậm rãi gật đầu một cái, bộ dáng như rất hài lòng với câu này của tên thuộc hạ.Mà Ai Văn lên tiếng lúc trước trong lòng lại có một tia lo lắng. Nhưng nhìn lại thực lực phe minh, mà trên người tên nhân loại kia chỉ có bảy tầng quang mang, chút lo lắng cần thận lập tức tan thành mây khỏi.Thực lực chênh lệch lớn đến như vậy. hắn còn lo lắng cái gì nữa.Bi Nhĩ ngẩng đầu, cao giọng nói: "Tiểu tử, đem bảo vật trên người ngươi dàng cho bọn ta. ta sẽ cầu tỉnh với Đan Ni Nhĩ điện hạ. tha cho ngươi một mạng."Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Sau khi tha mạng cho ta. có phải muốn ta làm nộ lệ quý tộc phải không?"Bi Nhĩ khẽ cười, nói: "Đúng rồi đấy. Hắc hắc. bắt một tên tu luyện giả cao giai nhân loại làm nò lệ, cũng không coi là bôi nhọ thân phận điện hạ."Nói xong, hắn đưa tay ra, trên hai tay lóe lên một đạo quang hoa. Quang hoa biến mắt. một thanh ngư xoa không biết tự lúc nào đã xuất hiện.Tuy loại thần binh này thật sự quá mức kỳ lạ. nhưng uy thế thanh ngư xoa thể hiện ra vẫn khiến Trịnh Hạo Thiên phải liếc mắt đánh giá vài lần.Thượng phẩm bảo khí. Đây không ngờ lại là một kiện thượng phẩm bảo khí cao giai.Tuy bảo vật trong đại hải nhiều hơn xa so với đại lục. nhưng số lượng ngư nhân trong đại hảicòn nhiều hơn. Mà người này vừa lật tay một cái đã lấy ra một kiện bảo khí thượng phẩm, chỉ cần từ điểm này cũng thấy được hắn giàu có tới mức nào. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLNhẹ nhàng khua một vòng, ngư xoa lập tức bắn ra một đạo quang mang lăng lệ. hung hăng đảm thẳng về phía Trịnh Hạo Thiên.Không ngờ hắn lại coi Trịnh Hạo Thiên như một con cá lớn. muốn một chiêu xiên thủng đối phương.Hừ lạnh một tiếng. Trịnh Hạo Thiên vung tay lên, quanh người lập tức hiện lên vô số quang điểm. Những quang điểm này vừa xuất hiện liền lập tức bành trướng, trong nháy mắt đã biến thành hai trăm vạn kiếm quang, tạo thành một thế giới kiểm quang kỳ dị xung quanh thân thể hắn."Tê tê "Quang mang ngư xoa vừa đụng phải kiếm quang liền lập tức bị chém nát thành từng mảnh, căn bản không thể xuyên thủng được thế giới kiếm quang này.Bất quá, thần thái ba tên ngư nhân kia cũng không hẹn mà cùng thả lòng xuống.Bi Nhĩ cẩt tiếng cười dài nói: Thì ra là một tên linh khí sư thượng phẩm tám xoáy. Hắc hắc. chỉ bàng vào hai trăm vạn kiếm quang này mà ngươi muốn tung hoành đại đương? Thật không biết ngươi có vận *** chó gì mà có thể bình an tới tận nơi này."Hai trăm vạn kiếm quang, vừa vặn chính là cực hạn của linh khí sư thượng phẩm tám xoáy.Tuy thế giới kiếm quang do hai trăm vạn kiếm quang hình thành cũng khó đổi phó. nhưng ba tên ngư nhân cường đại này vẫn không để vào trong mắt.Bi Nhĩ liên tục vung thanh cương xoa trong tay, từng đạo từng đạo lực lượng cường đạo phóng lên. tạo thành một chiếc quang võng khổng lồ giữa hư không, tựa hả muốn vảy khốn Trịnh Hạo Thiên vào bên trong.Đồng thời, con cự sa dưới chân hắn cùng há ngoác cái miệng khủng bố. phun ra một đạo quang manh mãnh liệt, giống như cái quang chùy khổng lồ hung hăng đập xuống hai trăm vạn kiếm hải của Trịnh Hạo Thiên."Ầm ầm "Chiếc quang chùy này mặc dù không phải là thật thể. nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong nó tuyệt đối không phải nhỏ. chinh là một trong những bản lĩnh mạnh mẽ nhất của con yêu thú bát giai này.Nhưng ngay trong một khắc khi quang chùy tiếp xúc với thế giới kiếm quang. Biến hóa khó tướng tượng nổi đã phát sinh.Đám kiếm quang vốn đang phi hành cứng nhắc đột nhiên trở nên linh động vô cùng.Chúng bay lượn mềm mại. giống như một đàn cá nhỏ bay lướt qua quang chùy. Mà mỗi một con cá nhỏ trong nháy mắt lướt qua quang chùy đều thôn phệ một chút lực lượng của nó. Tuy lực lượng mà mỗi một con cá nhỏ thôn phệ mất không nhiều lắm. đổi với toàn bộ quang chùy có thể nói là cực kỳ nhỏ bé.Nhưng, số lượng đám cá nhỏ này thật sự là quá nhiều....Khi con cá nhỏ thứ ba mươi vạn xẹt qua quang chùy, chiếc quang chùy khổng lồ đã nhỏ đi chỉ còn một phần mười, chút lực lượng còn sót lại này không thể gây bất cứ sự uy hiếp nào nữa.Thế giới kiếm quang nhẹ nhàng khẽ xiết lại. lập tức ầm ầm đánh tan quang chùy."Hả "Ánh mắt mấy tên ngư nhân lập tức trở nên ngưng trọng.Tên nhân loại trước mắt có thể chống đỡ một kích toàn lực của yêu thú bát giai cũng không khiến bọn hắn bất ngờ. Nếu một chút năng lực này cũng không có thì hẳn đã không thể tới tận nơi nàyrồi.Nhưng thật không ngờ tới, hắn lại dùng phương thức như vậy để chống đỡ lực lượng quang chùy. Quả thật khiến cho bọn hắn cảm thấy cực kỳ kinh hỉ.Người này tuy chỉ có tư chất thượng phẩm bát xoáy, nhưng tạo nghệ trên phương điện kiếm hải của hẳn lại đạt tới mức không tướng tượng nổi. có thể tu luyện kiếm quang tới cảnh giới vi diệu bậc này. tuyệt đối là đáng sợ trong đáng sợ.Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên khẽ nhếch lên. để lộ ra một nụ cười.Thế giới kiếm quang, vô Tận Kiếm Hải...