Chiến Xu Chi Tinh

Chương 19 :

Ngày đăng: 11:47 19/04/20


Băng bó xong, hắn chỉ nói một câu: "Mặc quần áo vào, chúng ta cần phải đi."



Ngữ khí lãnh đạm, giống như gió lạnh đến xương, lòng của nàng lập tức như từ trên mây rơi xuống đất, đau đến mức không thể hô hấp.



Không có gì thay đổi!



Hắn vẫn muốn để nàng đi, vẫn không thèm quan tâm nàng, nhưng vì sao muốn ôm nàng? Vì sao lại cuồng liệt muốn nàng?



Hốc mắt xuất hiện hơi nước, nàng chậm rãi xuống giường, khổ sở cơ hồ không thể thuận lợi mặc áo và quần bò, nàng thoáng nhìn những vết hồng lấm tấm trên giường, ngực đau như muốn nổ tung.



Trong vết máu này, có ấn ký nàng mất đi trinh tiết, nhưng hơi ấm còn dư lại trên giường, nhiệt tình của hắn lại sớm biến mất, tựa hồ nàng chẳng qua là công cụ để phát tiết khi hắn nhất thời xúc động, dùng qua liền tuyệt không lưu luyến.



Kết luận này làm nàng đau lòng đến triệt để, nhất thời thở không nổi, tay quơ quơ muốn giữ lấy cái gì đó để đứng vững, Diêm Quýnh liền đỡ lấy nàng.



Nàng tức giận tránh khỏi tay hắn, không nói một lời trừng mắt nhìn hắn, lấy vẻ mặt thanh lệ lên án sự vô tình và tàn khốc của hắn.



Hai người cứ nhìn nhau như vậy, trong mắt lý trí và tình cảm đấu tranh nhau, thần tình yêu im lặng đứng một bên chờ kết quả……



Sau đó, ngũ quan lạnh lùng của Diêm Quýnh chợt thả lỏng, hắn rốt cuộc không thể ngụy trang lạnh lùng, xoay mình dang đôi cánh tay mạnh mẽ cường tráng đem nàng ôm vào lòng.



"Chết tiệt! Tôi nên làm gì với em bây giờ?" Hắn trong thanh âm có hoang mang, có phiền não, còn có không thể buông tay.



Là không buông!



Sau màn tình dục kịch liệt, hắn phát hiện dục vọng độc chiếm nàng của hắn lại càng thêm nồng đậm, sự an ủi ấm áp của nàng làm tan chảy băng đá trong tâm hồn hắn, hơn nữa vừa cách xa thân thể nàng, hắn đột nhiên không thể thích ứng cái lạnh khi thiếu nàng.



Hắn tin tưởng hắn muốn nàng, nhưng Thiên Xu tuyệt đối sẽ không cho hắn lưu nàng lại.



Hắn nên làm thế nào? Làm sao mới có thể vừa có nàng, lại không vi phạm mệnh lệnh của Thiên Xu?



Nên làm thế nào……



Đông Tâm Ngữ rơi nước mắt trong lòng hắn, khủng hoảng, đau lòng cùng bất an cũng không cánh mà bay, có những lời này của hắn là đủ rồi, không cần những lời nói ngọt ngào êm tai. Nàng thầm muốn xác định tâm ý của hắn, chỉ muốn biết trong lòng hắn có nàng, như vậy dù bây giờ có phải chết cũng không sợ gì nữa.



"Làm sao cũng đều tốt, mạng của em là của anh." Nàng ôm lấy hắn, lấy lời nói tha thiết cảm động của nữ chính trong "Run rẩy" để biểu đạt tâm tình của nàng.


"Trên người Đông Tâm Ngữ không phải có thiết bị theo dõi sao? Sao không dùng?" Minh Nhật Võ Tàng tức giận chưa tiêu, một khi chưa tìm được Đông Tâm Ngữ về, hắn một khắc cũng không thể an tâm.



"Đại khái bị Diêm Quýnh phát hiện, vứt rồi."



"Đáng giận, tiểu tử kia rốt cuộc có lai lịch gì? Một tên đột biến cũng có thể kiêu ngạo tới vậy?" Minh Nhật Võ Tàng buồn bực không thôi.



"Tôi có điều tra qua, hắn hình như là thành viên tố chức kì lạ "Bắc Đẩu Thất Tinh". Lâm Kiệt Sinh cẩn thận phỏng đoán.



"Bắc Đẩu Thất Tinh? Đó là cái gì?"



"Một tổ chức lính đánh thuê đặc chủng, bọn họ cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, lai vô ảnh khứ vô tung, thường xuyên hành động tập thể, nghe nói bọn họ lẻn vào Trung Đông san bằng sào huyệt khủng bố, cứu được một trùm tài chính nước Mỹ, bởi vậy thanh danh lan truyền lớn, hiện tại ngay cả phần tử khủng bố toàn thế giới cũng cực kì kiêng kị họ." Những việc liên quan đến tổ chức "Bắc Đẩu Thất Tinh" này là hắn tra được từ một số tài liệu, hơn nữa để đoạt lại trái tim nhân tạo, Trung tâm sinh kĩ Khoa Lợi có khả năng tìm tới bọn họ.



"Bọn họ lợi hại như vậy sao?"



"Chưa chính mắt thấy sẽ không hiểu được, Minh Nhật tiên sinh, chỉ mình Diêm Quýnh có thể giết hết bọn Nhật Liên, lực sát thương kinh người thật sự làm người ta xem đủ rồi, tôi không biết các thành viên khác của Bắc Đẩu Thất Tinh có giống hắn không……" Lâm Kiệt Sinh nghĩ đến một màn trong kho hàng mà run rẩy không thôi, nhưng vì vậy hắn càng tò mò về tổ chức đằng sau Diêm Quýnh.



"Hừ! Không cần biết hắn là Bắc Đẩu hayNamĐẩu, ai đoạt trái tim của ta, ta sẽ cho người đó "đẹp mặt", ta đã phái "Hạt Tử binh đoàn" qua giúp ngươi, hai ngày nữa hẳn là sẽ đến nơi, chỉ cần bọn họ xuất mã, tiểu tử Diêm Quýnh kia cũng sẽ bị đánh thành vật hi sinh." Minh Nhật Võ Tàng hừ lạnh.



"Kia thật sự quá tốt!" Lâm Kiệt Sinh kinh hỉ không thôi, đây là binh đoàn lợi hại nhất của Tập đoàn tài chính Minh Nhật, chẳng những người người thân thủ bất phàm, vũ khí độc đặc chế trong tay cũng không ai địch nổi.



"Tiến sĩ Kiệt Sinh, phải mau chóng tìm được Đông Tâm Ngữ, trăm ngàn lần không thể để người khác nhanh chân đến trước." Minh Nhật Võ Tàng khẽ quát một tiếng.



"Yên tâm, Minh Nhật tiên sinh, Sinh kĩ Khoa Lợi còn chưa biết chuyện đã tìm được trái tim nhân tạo, ta tin bọn chúng còn không biết bí mật này." Lâm Kiệt Sinh cung kính nói.



"Tốt nhất là vậy, động tác phải nhanh, sự nhẫn nại của ta chỉ có hạn." Thanh âm Minh Nhật Võ Tàng rõ ràng không kiên nhẫn. Xương cốt hắn vẫn còn cứng, chỉ có tim bị tật, chỉ cần đổi trái tim, hắn tin hắn còn có thể chống đỡ tiếp, ba mươi năm không thành vấn đề.



"Vâng." Lâm Kiệt Sinh gác điện thoại, khóe môi nhếch lên nụ cười giảo hoạt giả tạo.



Kỳ thật hắn một chút cũng không lo lắng là sẽ tìm không thấy Đông Tâm Ngữ, bởi vì hắn có pháp bảo có thể khiến nàng ngoan ngoãn trở lại bên hắn, chỉ cần thời gian vừa đến, trái tim nhân tạo của Đông Tâm Ngữ tất sẽ làm nàng thống khổ, đến lúc đó nàng không trở lại không được……



Chỉ là, bí mật này hắn tuyệt đối không nói cho lão già Minh Nhật Võ Tàng, nếu không tất cả cố gắng đều uổng phí.



Hắc hắc hắc, ta cũng không có nhẫn nại đâu! Minh Nhật Võ Tàng, sắp rồi, ngày trái tim nhân tạo bỏ vào thân thể ngươi, Tập đoàn tài chính Minh Nhật và Nhật Liên Quỳnh Tử xinh đẹp sẽ là của ta……



Lâm Kiệt Sinh nhìn cái lọ nhỏ trong tay, vui vẻ cười to.