Chiến Xu Chi Tinh

Chương 9 :

Ngày đăng: 11:47 19/04/20


Có duyên? Với hắn?



Không! Hôm nay ngẫu nhiên gặp căn bản là sự trùng hợp đáng nguyền rủa!



Đi theo Diêm Quýnh ra khỏi thang máy, nàng ở trong lòng than thở không thôi.



Tầng chín không có những phòng bệnh bình thường, thiết bị cũng không giống như ở dưới tầng một, hơn nữa hai người ngồi phía sau quầy cũng không phải nhân viên y tế, mà võ trang bảo toàn hiếm thấy trong bệnh viện……



Trông thế nào cũng có vẻ bất thường!



Diêm Quýnh sâu sắc quan sát bốn phía, không buông tha các góc khuất.



Một gã nhân viên bảo an thấy người lạ tới, lập tức lại gần, nghiêm túc nói: "Tiên sinh hình như đi nhầm tầng? Trên này không có phòng bệnh……"



Tayphải Diêm Quýnh hơi động, nhưng rất nhanh liền áp chế. Hôm nay đáng ra phải xông vào, bất quá có Đông Tâm Ngữ ở đây, hắn có thể lợi dụng nàng trước.



"Tôi đi cùng Đông tiểu thư." Hắn rất nhanh đem Đông Tâm Ngữ ở phía sau kéo lên trước.



"Ra vậy! Đông tiểu thư, cô đã đến! Vị này là bằng hữu của tiểu thư sao?" Nhân viên bảo an thấy Đông Tâm Ngữ, mặt liền giảm sự đề phòng.



"Ách…… Đúng vậy…… Anh ta là bằng hữu của tôi, vừa vặn có việc muốn tìm anh họ ấy mà. Anh ấy…có ở trong không?" Đông Tâm Ngữ không thể không nói vậy, bởi vì tay Diêm Quýnh đang gắt gao bắt lấy nàng, giống như nếu nàng không giúp hắn sẽ siết gãy tay nàng.



"Hẳn là ở trong, mời tiểu thư vào." Người nhân viên nói.



"Được, cám ơn." Nàng cười cứng ngắc, mang theo Diêm Quýnh đi vào.



Sau khi thoát khỏi tầm mắt nhân viên bảo an, nàng mới xoay người trừng mắt nhìn Diêm Quýnh."Vì sao tôi phải giúp anh? Anh muốn tìm anh họ tôi có thể quang minh chính đại nói!"
Những thiết bị "quý giá"trông rất quen! Cái kia là bàn giải phẫu, rất giống muốn nghiên cứu một sinh vật rất lớn! Mỗi một máy phân tích, mỗi một công cụ và ống dẫn, đều làm hắn nhớ tới không gian đáng sợ và đáng hận mà trước đây hắn bị cải tạo gen!



Cái phòng chết tiệt này sao có thể là "phòng kiểm hàng"? Đây căn bản là phòng thí nghiệm! Một phòng thí nghiệm cải tạo gen người loại nhỏ!



Mà Đông Tâm Ngữ lại khám ở đây?



Hai hàng lông mày của hắn như giao nhau, giọng nói bế tắc.



Đông Tâm Ngữ chỉ cảm thấy chính mình hít thở không thông, tìm cớ né tránh hơi thở của hắn."Bên trái có phòng họp, anh họ tôi có thể ở đó……"



Nàng nói xong thong thả muốn rời đi, bị Diêm Quýnh ngăn lại.



"Đợi chút!"



Diêm Quýnh giữ chặt cánh tay nàng, lấy ánh mắt quái dị tìm hiểu nàng hồi lâu, mới nói: "Em có biết khi khám anh họ em làm gì em không?"



Nàng thấy trên mặt hắn lúc này có vẻ hỗn loạn thống khổ, phẫn nộ, cùng với nỗi căm hận và sợ hãi khó có thể hình dung.



"Tôi không biết…Làm sao vậy?" Nàng ngạc nhiên hỏi.



Diêm Quýnh không trả lời, bất ngờ đặt nàng áp vào tường, sờ soạng lưng nàng, tiếp theo lại nắm lấy tay nàng, bộ dáng rất giống đang soát người, chọc nàng vừa sợ vừa giận.



"Này…… Này! Diêm Quýnh…… Anh làm gì vậy?" Nàng tức giận giật tay ra khiển trách.



Hắn chế trụ hai cổ tay nàng, mặt lạnh lùng hỏi:"Em khám ở trong này bao nhiêu lần rồi?"