Chiêu Diêu
Chương 28 :
Ngày đăng: 14:35 19/04/20
Trở về núi Trần Tắc, Mặc Thanh và ta đều tự quay về phòng của mình.
Ta chui vào chăn, rời hồn phách ra khỏi thân thể nhưng cũng không cho Chỉ Yên nhập vào. Ta túm lấy nàng hỏi cho rõ những chuyện đã xảy ra sau khi ta chết.
Chỉ Yên trả lời qua loa, chỉ nói lúc ấy nàng còn nhỏ, từ bé đã được bao bọc nuông chiều, cho nên mấy chuyện trên giang hồ nàng không biết rõ lắm. Nhưng nàng có biết đến chuyện Tư Mã Dung bị gãy chân, hắn bị Nam Nguyệt giáo ở trong Thập Đại Tiên Môn bày mưu hãm hại, nhưng rốt cuộc là sử dụng mưu kế ra sao, nàng lại không biết.
Ta chống cằm suy nghĩ, Nam Nguyệt giáo mà Chỉ Yên nhắc đến, ở trong ấn tượng của ta đại khái là một môn phái có sức ảnh hưởng ít nhất trong Thập Đại Tiên Môn. Bọn họ sống ở phía Tây Nam, cách đây khá xa, Giáo chủ lại là một kẻ thần bí. Hắn chưa bao giờ can thiệp vào chuyện của những môn phái khác, ngay cả lúc trước đánh một trận ầm ĩ ở trong Kiếm mộ cũng không thấy có mấy người thuộc Nam Nguyệt giáo.
Một môn phái như vậy, không ngờ lại bày mưu hãm hại Tư Mã Dung?
“Việc đó xảy ra vào lúc nào?”
“Ta cũng không nhớ lắm…” Chỉ Yên chau mày suy nghĩ một lát, “Sau khi trận đánh vang dội ở Kiếm mộ kết thúc, ngươi chết, Lệ Trần Lan đăng vị. Giang hồ ồn ào huyên náo rất lâu, mãi về sau mọi người mới có thời gian đi chú ý tới những tin tức khác; mà lúc ấy, chân của Tư Mã Dung đã gãy mất rồi.”
Ta nhíu mày: “Lệ Trần Lan biết Tư Mã Dung bị Nam Nguyệt giáo hãm hại mà không có hành động gì sao?”
“Có chứ.”
Chỉ Yên chớp mắt nhìn ta, “Tuy rằng hiện giờ ngoài miệng mọi người vẫn nói Thập Đại Tiên Môn, Thập Đại Tiên Môn, nhưng thực ra chỉ còn có Cửu Đại Tiên Môn mà thôi.”
Ta sửng sốt.
Chỉ Yên chỉ chỉ vào bức tường bên cạnh nối với điện của Mặc Thanh, vẻ mặt có chút sợ hãi: “Nam Nguyệt giáo bị hắn diệt đó.”
Ta thoáng giật mình, cố làm ra vẻ bình tĩnh “À” một tiếng.
Ta cho rằng Mặc Thanh lựa chọn cách quản lý nhân từ, còn phát cháo miễn phí giúp đỡ nạn dân, thì nhất định ở trên giang hồ hắn sẽ không làm ra chuyện gì tác oai tác quái. Hóa ra hắn chỉ dùng cái khăn che mặt làm bộ hòa ái dễ gần để lau đi máu nóng đẫm tay mà thôi.
Nhưng nếu Mặc Thanh biết Lộ Chiêu Diêu đang câu dẫn hắn thì liệu hắn còn ẩn nhẫn bao dung được nữa hay không? Hay là sớm giơ tay chém xuống, máu tươi phun ra tại chỗ rồi?
Ta đứng khoanh tay, đè lại thắc mắc trong lòng, vẻ mặt nghiêm túc chú ý lắng nghe Ám La vệ bẩm báo; Chỉ Yên và Liễu Thương Lĩnh gặp nhau ở dưới chân núi, hai người họ còn dây dưa một trận. Trên mặt Mặc Thanh không có biểu lộ gì, như thể chuyện này hoàn toàn không lọt vào tai hắn. Một lát sau, hắn hỏi một câu: “Gần đây Giám Tâm môn có gì khác thường không?”
“Bẩm Chủ thượng, không có gì khác thường.”
Ta nghe được câu trả lời này, tạm thời dời sự chú ý sang chuyện khác.
Tất cả mọi chuyện ở Giám Tâm môn gần đây đều bình thường hết sao? Thiếu chủ của bọn họ biến mất, cứ ngây người ở dưới chân núi Trần Tắc không chịu đi. Đến người bình thường cũng sẽ hoài nghi về chuyện này, Thiếu chủ của bọn họ có thể bị Vạn Lục môn khống chế, hoặc có thể là đang bị uy hiếp cần được giúp đỡ, nhưng bọn họ lại không hề có động tĩnh gì? Thực sự là…
Không có gì bất thường sao?
Đây chính là bất thường lớn nhất.
Mặc Thanh đặt thứ đồ cầm trong tay xuống, ánh mắt lóe lên, dường như có chút trầm tư, sau đó hắn cho gọi Vệ trưởng của Ám La vệ tới.
Vệ trưởng trước kia của ta là một người đàn ông mạnh mẽ to lớn, còn bây giờ lại là một thanh niên trẻ tuổi nhã nhặn che kín mặt, có mang theo kiếm. Mặc Thanh ra lệnh cho hắn: “Đi điều tra tình hình gần đây của Giám Tâm môn một chút.”
“Dạ.” Vệ trưởng đáp một tiếng, xoay người rời đi trong nháy mắt.
Trước kia Ám La vệ chỉ chú ý đến những việc xảy ra bên trong Vạn Lục môn, bây giờ Tư Mã Dung đi rồi, Mặc Thanh liền giao công việc của Tư Mã Dung cho Ám La vệ xử lý sao?
Ta lại đợi ở bên cạnh Mặc Thanh thêm một lúc nữa, nhưng chẳng hiểu tại sao, càng ngồi ở đây lâu lại càng cảm thấy không được tự nhiên. Ta dứt khoát đứng dậy bay ra khỏi phòng của hắn, trở về Trạc Trần điện, ngồi chờ Chỉ Yên quay về.
Ta tính tối nay sẽ đi chợ quỷ một chuyến, cần phải điều tra xem lệ quỷ Tiểu Viên Kiểm kia là thế nào. Hơn nữa… còn phải mua một viên thuốc tăng lực cho Chỉ Yên, tránh cho sau này đến lúc ta muốn dùng tới nàng thì nàng lại chậm chạp, làm vướng chân của ta.