Chinh Phục Mỹ Nữ
Chương 3 : lần đầu gặp mặt
Ngày đăng: 08:44 27/06/20
Thấm thoát Kỳ đến đây cũng đã 2 tháng , hắn ngày nào cũng luyện công không thì đem cũi xuống núi bán cho cha con Eddy và ngày nào về quần áo cũng xộc xệch do bị các cô gái vây quanh, thế mà cha con Eddy luôn đem quần áo Kỳ bận qua một lần bán a cho các thôn nữ, bắt hắn xuống núi bán cũi với giá gấp ba lần giá trị của cũi với lí do đơn giản" đẹp trai là một cái tội" làm ắn tức muốn hộc máu, hắn đâu muốn như vậy đâu do trời sinh ấy chứ ,ấy lộn do cha mẹ sinh ấy chứ.
Hôm nay hắn xuống núi như mọi khi, các cô gái vẫn vây quanh hắn như trước, sau một lúc hắn đã bán hết bó cũi to nhưng vẫn không quay về được , hắn bị kẹp tóc, sờ người mà không dám dùng sức đẩy họ ra đành hô cứa mạng nhưng đáp lại hắn là những tếng cười tưởng niệm của các cụ già hay các chàng trai đang hả hê, /thật đau khổ, đây là điều đau khổ của ngươi đẹp trai/-Kỳ thầm tự suowgs trong lòng một câu.
Bỗng ở đầu làng vang lên những tiếng vó ngựa và tiếng hô "tránh đường", thấy tiếng vó ngựa cũng không quay về hướng mình Kỳ cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ lo la cứu mạng, hế những trong chiếc xe ngựa nhảy ra một mỹ nữ hét to"ta cứu ngươi đây" rồi lao hẳn về phía Kỳ,.Đăng sau
3 giọng nói con gái khác"lục tiểu thư khoan đã", "lục muội dừng tay" , "Kale dừng lại cho mẹ"nhưng cô gái tên Kale vẫn không dừng lại mà vẫn lao về phía Kỳ trong bộ dáng rất oanh liệt và... bị vấp vỏ chuối." Á Á Á............" cô gái đó hét lên sợ hãi, đồng loạt vang lên "Kale" "nhị tiểu thư", Kỳ phi thân lên chụp cô gái rồi lộn 2 vòng trên không trung đứng trên mái nhà, ánh sáng chiều tà phủ lên khuôn mặt hai ngươi, họ nhìn nhau mắt đắm đuối, cô gái lần đầu tiên thấy ai đẹp trai vậy mà còn bị bế kiểu công chúa làm cô thẹn thùng đỏ mặt một mảnh lớn, hai người trầm mặt nhìn nhau trong con mắtghen tỵ của bao người, kỳ lên tiếng phá vở sự trầm mặt đó với những câu muốn bị đánh:
"Ngực 94,eo 65, mông 95, cô có thân hình khá đẹp đấy, nhưng cô nặng đên 67 kg, cô nên giảm cân đi, à mà cô mới 15-16 tuổi vậy cứ dữ nguyên cân nhưng phải cao lên và ngực to ra mới được hoàn hảo""
Nghe Kỳ nói mà mọi người trợn mắt há mồm, không phải do Kỳ cố ý mà do thói quen được mài dũa nhờ ba bà chị cùng mẹ của mình, số là lúc trước hay bị 3 bà chị ăn hiếp thế là lên trường kể với thằng bạn, nó bày cách chê mấy bả ngực lép ăn hiếp lại, về nhà làm theo khiến mấy bả ức lắm, Kỳ khói chí ghê nhưng ai ngờ đâu nó lại bắt đầu thời kì đen tối của Kỳ, mỗi ngày mấy bả bắt Kỳ đọc đúng số đo không thì quỳ 2 tiếng, Kỳ đọc đúng số cũng bất quỳ, sai số cũng quỳ, đến năm Kỳ 12 tuổi mấy bả trổ mả mới đở ,đọc đúng quỳ 1 tiếng sai quỳ 2 tiếng ngoài ra còn phải đoán màu à tư vấn để ăn mặc cho hợp mới ghê! (anh main nhà ta khổ dữ-lời tác giả)
Quay lại cô gái khi nghe Tử Kỳ nói, đầu tiên là ngượng sau đó là giận đến hộc máu, lần đầu tiên có ai đó chê cô như vậy, cô luôn tự tin về cơ thể mình nhưng ây gờ lại... cô thật sự rất uất ức, nước mắt lăn dài trên má. Từ nhỏ Kỳ đã rất sợ thấy phụ nữ khóc , nhìn thấy mỹ nữ trong ngực đang khóc sao chịu nổi nhẹ nhàng nói" là ta sai, ta xin lỗi, do thói quen không sửa được, đừng khóc mà " Kỳ không nói thì thôi chứ nói làm cô bé nàng ủy khuất hơn khóc thêm lớn, nhìn cô gái đang mất bình tĩnh trong ngực Kỳ hít sâu một hơi hôn nhẹ lên trán Kale mĩm cười ôn nhu nói "con gái không nên khóc sẽ mất xinh đấy, nhất là đối với mỹ nữ như tỷ a". Nhìn nụ cười rực nắng kia của kỳ làm trái tim thiếu nữ của cô gái bất giác đập nhanh hơn, khuôn mặt đỏ bừng tới mang tai cúi đầu nhẹ"ân " một tiếng không khóc nữa.
Dưới đất những con người bị xem như vô hinh đang trợn tròn mắt nhìn 2 người toats lên vẻ ghen tỵ và khiếp sợ, ghen tỵ là các thôn dân cỏm thán nhìn hai thân ảnh hại nước hại dân thân mật giữa nơi đông ngừơi mà không nghĩ tới cảm xúc người xem, khiếp sợ là đoàn người ngựa, lần đầu tiên họ thấy lục tiểu thư đanh đá , chịu chơi y hệt đàn ông lần đầu tiên thẹn thùng như thếu nữ làm bọn họ cả kinh.
Sau khi thấy cô ái trong ngực bình tĩnh lại nhảy xuốn đất nhẹ nhàng thả cô gái ấy xuống dỡ cô gái đưa cho một nữ thị vệ rồi xoay người bỏ đi, cô gái tên Kale vội vàng ắm chặt tay áo của Kỳ hỏi "chúng ta còn cơ hội gặp lại không". Kỳ nhìn ánh mắt chờ mong của cô gái không đành lòng ả kích cô nói "có duyên ắt sẽ gặp lại" rồi nhẹ nhàng gở tay cô ra , câu trả lời của Kỳ không trực tiếp nói có thể gặp lại những cũng không đáp ứng , chừa lại cho cô gái một ít hy vọng,sau đó xuyên không thẳng về nhà để lại một tràng ánh mắt kinh ngạc nhìn thân ảnh mình biến mất.
Cô gái ngơ ngác nhìn thân ảnh Kỳ biến mất nhưng vẫn chưa hòan hồn lại. mỹ phụ từ trong cổ xe đi ra vỗ nhẹ lưng con gái ô nhu nói" đi thôi chúng ta còn có việc phải làm" cái vỗ nhẹ lưng này đa khiến cho cô gái bừng tĩnh, luyến tiếc nhìn nơi Kỳ vừa đứng mà xoay người bước đi, trong tâm cô đã khắc sâu hình ảnh của người đàn ông đó, cô nguyện với lòng sẽ tìm được người đàn ông đó mà bước lên xe ngựa.
Kỳ về đến nhà cha con Eddy liền đi thẳng vào nhà ,ném bịch tiền lên bàn rồi đi ra sau sân, ở sau sân Eddy đang bổ cũi nhìn thấy Kỳ ra liền hỏi" buổi nay về sớm ta". Nhìn vẻ mặc biến thái của Eddy, Kỳ thấy rợn người nói"không về sớm ở lại chịu gió thu thổi à", Eddy cười tà nói "Không phải gió thu mà là xuân tiêu a". Nhìn Eddy với bộ dáng muốn bị đập Kỳ không ngại cầm thanh cũi lên ném tới Eddy đang dương dương tự đắt ngồi đó, Eddy không phòng bị bị ném một thành cũi vào vai giả hô lên đau đớn nằm lăn lóc ăn vạ dưới đất, "thôi đi ông"- nhìn bộ dáng của Eddy Kỳ cười khổ, Kỳ biết Eddy đã đạt luyện hồn cấp 8 rồi mà lúc nãy kỳ chỉ ném vu vơ không có dùng sức lí nào lại gây cho cái tên cà chớn này ổn thương, "ha ha,ha..." một tràng cười từ phía sau vọng tới, nhe thanh âm thì sẽ biết ngay là cha của cái thằng cà chớn đang giả chết dưới đất, Lasder. Lasder đi ới gần con trai ôm ngang hông Eddy rồi nén cười làm mặt đau khổ khó coi" con trai ngoan của ta sao con nở bỏ đi,Tuky người là kẻ hại nước hại dân hại con trai ta ra nông nổi này thì phải chặt cũi đem xuống chợ bán...vẻ ngoài" .Nhìn cảnh này, nhìn vẻ mặt đang nén cười muốn bốc hoa của Lasder và Eddy Kỳ cũng không nhịn được cười phá lên, cũng đã lâu Kỳ mới có diệp cười như vậy, có lẽ là từ lúc rời xa gia đình , ở đây họ đem lại cho Kỳ cảm giác thật ấm cúm không như ở khu rừng không có tình người kia.
Sau một phen cười đau cả bụng, Kỳ qua bổ cũi nói với Lasder" lúc nãy có mấy nguwoif xe ngựa rất đông đến làng ta, có cả 2 luyện vực nhân sĩ, có vẽ họ đang rất vội gặp ai đó, à còn có 3 mỹ nữ đài cát nữa", Lasder nghe Kỳ nói cũng mang theo vẻ hiếu kì hỏi" mỹ nữ ẹp lắm sao?", Tử kỳ dương đôi mắt quái gở hỏi"bác định cưa họ à, sao bác hỏi kĩ thế", Lasder mặt dâng lên một màu đỏ ửng nói" tầm bậy tầm bạ, ta đây chung thủy son sắc, ngoài mẹ Eddy ra ta chưa tững yêu ai khác, ta chỉ hiếu kì thôi".Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Lasde,mặt Kỳ không cảm xúc hỏi"còn bác Eryla thì sao?", bấy giờ mặt Lasder đã đỏ tới mang tai nói"đương..đương hiên là ta với cô ấy không có gì rồi, chúng ta chỉ là bạn", mắt Ky hiếp lại hỏi "thật sao, bác không yêu cô ấy rồi", thấy Kỳ cho mình một đường thoát Lasder vỗ ngực nói"đương nhiên,ta đây lòng ất sắc son, dù...dù cô ấy dâng tới ta đây cũng không thèm", lần này Eddy dùng ánh mắt âm hiểm nhìn cha của mình hỏi" thật sao cha, dù cô Eryla có dâng tới cha cũng không thmf động tâm?", trông thấy đôi mắt ấy của Lasdeer bất giác run lên nhưng vẫn mạnh miệng " ta là ai chứ, dù cho ngàn cái Eryla khỏa thân trước mặt ta ta đây cũng không thèm".Sau khi nghe thấy Lasder nói vậy Eddy và Kỳ nhìn nhau mĩm cười dương đôi mắt ra sau lưng của Lasder, phía sau ập tới một cỗ xác khi khiên cho Lasder bất giác run lên cầm cập sợ hãi chầm chậm xoay đầu lại, nhìn phía sau Lasder sợ tới lùi về 5,6 bước. Người khiến Lasder lùi lại không phải là tu chân cường giả, không phải là cái gì lực sĩ cao 3,4 mét mà là một mỹ phụ khoảng 30 tuổi cao khhoangr 1m7 nặng tầm 60 kí đng dung ánh mắt u oán đầy sát khi nhìn Lasder như thiếu nữ đang nhìn bạn trai, đây không ai khác là Eryla nhìn sắc mặt tái mét của Lasder kỳ và Eddy không nhịn được cười to a tiếng đón nhận ánh mắt giết người của Lasder gửi tặng, Lasder nhinf Eryla sợ hãi nói " Eryla cho anh giair thích, nhưng trước tiên ta đổi chỗ khác kín đáo cái đã" nhìn ánh mắt cầu tình của Lasder,Eryla xoay người về căn nhf của mình, Lasder lểu đểu đi theo.
Đêm đó Lasder không về nhà.
Hôm nay hắn xuống núi như mọi khi, các cô gái vẫn vây quanh hắn như trước, sau một lúc hắn đã bán hết bó cũi to nhưng vẫn không quay về được , hắn bị kẹp tóc, sờ người mà không dám dùng sức đẩy họ ra đành hô cứa mạng nhưng đáp lại hắn là những tếng cười tưởng niệm của các cụ già hay các chàng trai đang hả hê, /thật đau khổ, đây là điều đau khổ của ngươi đẹp trai/-Kỳ thầm tự suowgs trong lòng một câu.
Bỗng ở đầu làng vang lên những tiếng vó ngựa và tiếng hô "tránh đường", thấy tiếng vó ngựa cũng không quay về hướng mình Kỳ cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ lo la cứu mạng, hế những trong chiếc xe ngựa nhảy ra một mỹ nữ hét to"ta cứu ngươi đây" rồi lao hẳn về phía Kỳ,.Đăng sau
3 giọng nói con gái khác"lục tiểu thư khoan đã", "lục muội dừng tay" , "Kale dừng lại cho mẹ"nhưng cô gái tên Kale vẫn không dừng lại mà vẫn lao về phía Kỳ trong bộ dáng rất oanh liệt và... bị vấp vỏ chuối." Á Á Á............" cô gái đó hét lên sợ hãi, đồng loạt vang lên "Kale" "nhị tiểu thư", Kỳ phi thân lên chụp cô gái rồi lộn 2 vòng trên không trung đứng trên mái nhà, ánh sáng chiều tà phủ lên khuôn mặt hai ngươi, họ nhìn nhau mắt đắm đuối, cô gái lần đầu tiên thấy ai đẹp trai vậy mà còn bị bế kiểu công chúa làm cô thẹn thùng đỏ mặt một mảnh lớn, hai người trầm mặt nhìn nhau trong con mắtghen tỵ của bao người, kỳ lên tiếng phá vở sự trầm mặt đó với những câu muốn bị đánh:
"Ngực 94,eo 65, mông 95, cô có thân hình khá đẹp đấy, nhưng cô nặng đên 67 kg, cô nên giảm cân đi, à mà cô mới 15-16 tuổi vậy cứ dữ nguyên cân nhưng phải cao lên và ngực to ra mới được hoàn hảo""
Nghe Kỳ nói mà mọi người trợn mắt há mồm, không phải do Kỳ cố ý mà do thói quen được mài dũa nhờ ba bà chị cùng mẹ của mình, số là lúc trước hay bị 3 bà chị ăn hiếp thế là lên trường kể với thằng bạn, nó bày cách chê mấy bả ngực lép ăn hiếp lại, về nhà làm theo khiến mấy bả ức lắm, Kỳ khói chí ghê nhưng ai ngờ đâu nó lại bắt đầu thời kì đen tối của Kỳ, mỗi ngày mấy bả bắt Kỳ đọc đúng số đo không thì quỳ 2 tiếng, Kỳ đọc đúng số cũng bất quỳ, sai số cũng quỳ, đến năm Kỳ 12 tuổi mấy bả trổ mả mới đở ,đọc đúng quỳ 1 tiếng sai quỳ 2 tiếng ngoài ra còn phải đoán màu à tư vấn để ăn mặc cho hợp mới ghê! (anh main nhà ta khổ dữ-lời tác giả)
Quay lại cô gái khi nghe Tử Kỳ nói, đầu tiên là ngượng sau đó là giận đến hộc máu, lần đầu tiên có ai đó chê cô như vậy, cô luôn tự tin về cơ thể mình nhưng ây gờ lại... cô thật sự rất uất ức, nước mắt lăn dài trên má. Từ nhỏ Kỳ đã rất sợ thấy phụ nữ khóc , nhìn thấy mỹ nữ trong ngực đang khóc sao chịu nổi nhẹ nhàng nói" là ta sai, ta xin lỗi, do thói quen không sửa được, đừng khóc mà " Kỳ không nói thì thôi chứ nói làm cô bé nàng ủy khuất hơn khóc thêm lớn, nhìn cô gái đang mất bình tĩnh trong ngực Kỳ hít sâu một hơi hôn nhẹ lên trán Kale mĩm cười ôn nhu nói "con gái không nên khóc sẽ mất xinh đấy, nhất là đối với mỹ nữ như tỷ a". Nhìn nụ cười rực nắng kia của kỳ làm trái tim thiếu nữ của cô gái bất giác đập nhanh hơn, khuôn mặt đỏ bừng tới mang tai cúi đầu nhẹ"ân " một tiếng không khóc nữa.
Dưới đất những con người bị xem như vô hinh đang trợn tròn mắt nhìn 2 người toats lên vẻ ghen tỵ và khiếp sợ, ghen tỵ là các thôn dân cỏm thán nhìn hai thân ảnh hại nước hại dân thân mật giữa nơi đông ngừơi mà không nghĩ tới cảm xúc người xem, khiếp sợ là đoàn người ngựa, lần đầu tiên họ thấy lục tiểu thư đanh đá , chịu chơi y hệt đàn ông lần đầu tiên thẹn thùng như thếu nữ làm bọn họ cả kinh.
Sau khi thấy cô ái trong ngực bình tĩnh lại nhảy xuốn đất nhẹ nhàng thả cô gái ấy xuống dỡ cô gái đưa cho một nữ thị vệ rồi xoay người bỏ đi, cô gái tên Kale vội vàng ắm chặt tay áo của Kỳ hỏi "chúng ta còn cơ hội gặp lại không". Kỳ nhìn ánh mắt chờ mong của cô gái không đành lòng ả kích cô nói "có duyên ắt sẽ gặp lại" rồi nhẹ nhàng gở tay cô ra , câu trả lời của Kỳ không trực tiếp nói có thể gặp lại những cũng không đáp ứng , chừa lại cho cô gái một ít hy vọng,sau đó xuyên không thẳng về nhà để lại một tràng ánh mắt kinh ngạc nhìn thân ảnh mình biến mất.
Cô gái ngơ ngác nhìn thân ảnh Kỳ biến mất nhưng vẫn chưa hòan hồn lại. mỹ phụ từ trong cổ xe đi ra vỗ nhẹ lưng con gái ô nhu nói" đi thôi chúng ta còn có việc phải làm" cái vỗ nhẹ lưng này đa khiến cho cô gái bừng tĩnh, luyến tiếc nhìn nơi Kỳ vừa đứng mà xoay người bước đi, trong tâm cô đã khắc sâu hình ảnh của người đàn ông đó, cô nguyện với lòng sẽ tìm được người đàn ông đó mà bước lên xe ngựa.
Kỳ về đến nhà cha con Eddy liền đi thẳng vào nhà ,ném bịch tiền lên bàn rồi đi ra sau sân, ở sau sân Eddy đang bổ cũi nhìn thấy Kỳ ra liền hỏi" buổi nay về sớm ta". Nhìn vẻ mặc biến thái của Eddy, Kỳ thấy rợn người nói"không về sớm ở lại chịu gió thu thổi à", Eddy cười tà nói "Không phải gió thu mà là xuân tiêu a". Nhìn Eddy với bộ dáng muốn bị đập Kỳ không ngại cầm thanh cũi lên ném tới Eddy đang dương dương tự đắt ngồi đó, Eddy không phòng bị bị ném một thành cũi vào vai giả hô lên đau đớn nằm lăn lóc ăn vạ dưới đất, "thôi đi ông"- nhìn bộ dáng của Eddy Kỳ cười khổ, Kỳ biết Eddy đã đạt luyện hồn cấp 8 rồi mà lúc nãy kỳ chỉ ném vu vơ không có dùng sức lí nào lại gây cho cái tên cà chớn này ổn thương, "ha ha,ha..." một tràng cười từ phía sau vọng tới, nhe thanh âm thì sẽ biết ngay là cha của cái thằng cà chớn đang giả chết dưới đất, Lasder. Lasder đi ới gần con trai ôm ngang hông Eddy rồi nén cười làm mặt đau khổ khó coi" con trai ngoan của ta sao con nở bỏ đi,Tuky người là kẻ hại nước hại dân hại con trai ta ra nông nổi này thì phải chặt cũi đem xuống chợ bán...vẻ ngoài" .Nhìn cảnh này, nhìn vẻ mặt đang nén cười muốn bốc hoa của Lasder và Eddy Kỳ cũng không nhịn được cười phá lên, cũng đã lâu Kỳ mới có diệp cười như vậy, có lẽ là từ lúc rời xa gia đình , ở đây họ đem lại cho Kỳ cảm giác thật ấm cúm không như ở khu rừng không có tình người kia.
Sau một phen cười đau cả bụng, Kỳ qua bổ cũi nói với Lasder" lúc nãy có mấy nguwoif xe ngựa rất đông đến làng ta, có cả 2 luyện vực nhân sĩ, có vẽ họ đang rất vội gặp ai đó, à còn có 3 mỹ nữ đài cát nữa", Lasder nghe Kỳ nói cũng mang theo vẻ hiếu kì hỏi" mỹ nữ ẹp lắm sao?", Tử kỳ dương đôi mắt quái gở hỏi"bác định cưa họ à, sao bác hỏi kĩ thế", Lasder mặt dâng lên một màu đỏ ửng nói" tầm bậy tầm bạ, ta đây chung thủy son sắc, ngoài mẹ Eddy ra ta chưa tững yêu ai khác, ta chỉ hiếu kì thôi".Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Lasde,mặt Kỳ không cảm xúc hỏi"còn bác Eryla thì sao?", bấy giờ mặt Lasder đã đỏ tới mang tai nói"đương..đương hiên là ta với cô ấy không có gì rồi, chúng ta chỉ là bạn", mắt Ky hiếp lại hỏi "thật sao, bác không yêu cô ấy rồi", thấy Kỳ cho mình một đường thoát Lasder vỗ ngực nói"đương nhiên,ta đây lòng ất sắc son, dù...dù cô ấy dâng tới ta đây cũng không thèm", lần này Eddy dùng ánh mắt âm hiểm nhìn cha của mình hỏi" thật sao cha, dù cô Eryla có dâng tới cha cũng không thmf động tâm?", trông thấy đôi mắt ấy của Lasdeer bất giác run lên nhưng vẫn mạnh miệng " ta là ai chứ, dù cho ngàn cái Eryla khỏa thân trước mặt ta ta đây cũng không thèm".Sau khi nghe thấy Lasder nói vậy Eddy và Kỳ nhìn nhau mĩm cười dương đôi mắt ra sau lưng của Lasder, phía sau ập tới một cỗ xác khi khiên cho Lasder bất giác run lên cầm cập sợ hãi chầm chậm xoay đầu lại, nhìn phía sau Lasder sợ tới lùi về 5,6 bước. Người khiến Lasder lùi lại không phải là tu chân cường giả, không phải là cái gì lực sĩ cao 3,4 mét mà là một mỹ phụ khoảng 30 tuổi cao khhoangr 1m7 nặng tầm 60 kí đng dung ánh mắt u oán đầy sát khi nhìn Lasder như thiếu nữ đang nhìn bạn trai, đây không ai khác là Eryla nhìn sắc mặt tái mét của Lasder kỳ và Eddy không nhịn được cười to a tiếng đón nhận ánh mắt giết người của Lasder gửi tặng, Lasder nhinf Eryla sợ hãi nói " Eryla cho anh giair thích, nhưng trước tiên ta đổi chỗ khác kín đáo cái đã" nhìn ánh mắt cầu tình của Lasder,Eryla xoay người về căn nhf của mình, Lasder lểu đểu đi theo.
Đêm đó Lasder không về nhà.