Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 103 : Cứu mạng, biến thành mèo! 9

Ngày đăng: 11:34 30/04/20


Edit: Xanh Lá



Dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của Dạ Khuynh Nhan lại càng làm nổi bật điệu bộ khó coi của Dạ Khuynh Tuyết, nhưng cô ta lại như hoàn toàn không biết, ngược lại còn hùng hổ doạ người, chỉ thiếu điều bắt người ta quỳ xuống.



Dựa theo hướng đi của thế giới ban đầu, lúc này Mặc Diệc hẳn sẽ muốn anh hùng cứu mỹ nhân, chỉ là Đường Khanh ngẩng đầu nhìn người nào đó vẫn đang thờ ơ, dự cảm không may lại lần nữa bùng cháy.



Mặc Diệc hiện giờ có tiểu gia hỏa trong ngực, trong mắt sao còn chứa được những người khác, cho nên đối với chuyện xảy ra bên kia, đương nhiên là thờ ơ, nhưng thấy tiểu gia hỏa trong ngực ngẩng đầu, hắn lập tức đáp lại, vừa vuốt lông cho cô, vừa tươi cười khẽ nói: “Đường Đường, sao lại nhìn ta như vậy?”



Mặc Diệc làm người lạnh nhạt, hiện giờ vừa nở nụ cười, kết hợp với âu phục màu đen cấm dục trên người, tức khắc khiến người ta có cảm giác yêu nghiệt, mê hoặc cô mèo nào đó đến lóa mắt, thiếu chút nữa liền quên chính sự.



“Meo.”



Tiếng kêu mềm mại truyền đến, người nghe nào đó tâm tình rất tốt, chỉ là khi tiểu gia hỏa dời ánh mắt sang phía khác, hắn lập tức nhíu mày, trong mắt tiểu gia hỏa có hắn là được, còn những người khác hẳn nên bị làm ngơ hết thảy mới đúng.



“Meo ô!”



Nhìn hắn không dao động, Đường Khanh cảm thấy mình sẽ phải nhọc tâm. Đây chính là lần đầu tiên gặp mặt nữ chính đó, sẽ không phải cứ hỏng bét như vậy đi?



Mắt thấy Mặc Diệc không có nửa điểm hứng thú với tiệc mừng thọ mà chuẩn bị rời đi, không còn cách nào, cô chỉ có thể quyết tâm hành động, trực tiếp nhảy từ trong ngực hắn ra ngoài, một đường chạy vội tới trước mặt Dạ Khuynh Nhan.



Dạ Khuynh Tuyết đột nhiên bị người khác làm đổ rượu vang đỏ lên người, tâm tình đã tệ đến cực điểm, hiện tjai  lại gặp con mèo này, thù mới hận cũ dồn lại thiếu chút nữa thiêu đốt lý trí cô ta. Cũng may, ánh mắt đã quét đến Mặc Diệc đang đi về phía này, cô ta cố nhịn chán ghét trong lòng, muốn duỗi tay bế mèo trắng nhỏ này lên.




Đường Khanh:……



Cái hệ thống rách này nói đơn giản thật, lộ tuyến của nữ chính đã bị đứt, vậy mọi việc liền dồn hết lên đầu cô, trước mắt cô vẫn chỉ là một con mèo, muốn hoàn thành nhiệm vụ, xem ra phải tăng nhanh tốc độ tu hành. Cũng may, nam chính trong thế giới này tuy nói làm người có chút lạnh nhạt, nhưng vẫn ở trong phạm vi bình thường, cũng không có nửa điểm hắc hóa. Nếu không xảy ra vấn đề, chỉ cần duy trì hiện trạng, lại phá huỷ ổ thuốc phiện kia là được.



Nhưng chuyện này nhìn như đơn giản, lúc hành động lại cực kỳ khó khăn, thế giới này linh khí ít ỏi, muốn nhanh chóng tu hành ngoại trừ mua đan dược từ tên “gian thương” hệ thống này, căn bản không còn cách nào khác.



Một tay giao ra điểm tích lũy, một tay lấy đan dược.



Cảm nhận được linh khí tràn đầy trong cơ thể, Đường Khanh buồn bã nói: “Ta phát hiện một việc.”



“Chuyện gì?” Lại kiếm được hai mươi điểm tích lũy, hệ thống tâm tình rất tốt.



“Các ngươi chính là gian thương! Ta cực cực khổ khổ kiếm điểm tích lũy, cuối cùng vẫn rơi vào túi tiền các ngươi, quả thực chính là làm không công còn gì!”



Hệ thống có chút chột dạ, muốn tìm một ký chủ chịu tiếp nhận nam chính hắc hóa là rất khó khăn, hơn nữa mặc dù tìm được, ký chủ có điểm hoàn thành nhiệm vụ cao như cô cũng không nhiều lắm, nếu không “moi điểm” từ cô nhiều một chút, thì sao khiến cô làm thêm mấy thế giới được.



Đương nhiên, ngoài mặt hệ thống vẫn cực kỳ chân thành, “Khanh Khanh, nói cũng không thể nói như vậy, muốn đi lối tắt, sẽ luôn phải trả giá cao một chút nha, hơn nữa, ta cũng cho ngươi giá hữu nghị rồi, ngươi nhìn xem, đan dược này vốn có giá 30 điểm đấy.”



“Được rồi, câm miệng đi.”