Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa
Chương 119 : Thánh Nữ của Ma Hoàng 3
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Edit: Xanh Lá
Trong chính sảnh, Đường Khanh vừa bước vào liền thấy không ít người ngồi bên trong, ngoại trừ vị Giáo Hoàng hiền lành kia, còn có không ít giáo chủ mặc áo bào trắng cùng mấy vị kỵ sĩ mặc trọng giáp.
Mọi người thấy cô tiến vào, trong mắt không có nửa điểm coi nhẹ, đều đồng loạt đứng lên chào hỏi cô.
Đường Khanh hơi gật đầu, tiếp theo nhìn về phía Giáo Hoàng, “Giáo Hoàng đại nhân, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Mấy người trước mắt này đều không phải giáo chúng bình thường, nhìn đến mấy vị kỵ sĩ kia, lại đều là kỵ sĩ hoàng gia kiêu dũng thiện chiến đó.
“Mấy thành ở biên cảnh Âu Á đều đã bị ác linh xâm lấn, còn có không ít người nhiễm ôn dịch màu đen. Chuyện này hết sức nghiêm trọng, nếu như xử lý không tốt, sợ rằng sẽ gây ra tổn hại lớn không thể đo lường đại lục Âu Á.” Giáo Hoàng lớn tuổi nói đến việc này, trong ánh mắt hiện đầy phẫn nộ, nhưng nếu nhìn kỹ, vẫn có thể thấy được trong sự phẫn nộ kia là một tia sợ hãi.
Ông già rồi, đã già đến mức không thể trở lại chiến trường được nữa, cho nên ông sợ hãi, sợ hãi bóng tối xâm chiếm đại lục ánh sáng này.
Đường Khanh bị mọi người gửi gắm hy vọng, nếu theo hướng đi ban đầu của thế giới, thì trong chính trận chiến này, Thánh Nữ sẽ gia nhập phe của Ma Hoàng, chẳng qua hiện giờ đã đổi thành cô, cô sẽ không bao giờ làm loại chuyện như thế, vì thế cô gật mạnh đầu.
“Giáo Hoàng đại nhân yên tâm, con nhất định sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.”
Thánh Nữ là người có khả năng chữa trị lợi hại nhất trên thế giới này, nếu có cô tương trợ, hơn nữa thêm nhiều pháp sư hệ ánh sáng cùng kỵ sĩ hoàng gia như vậy, khả năng chiến thắng vẫn rất lớn.
Giáo Hoàng nhận được sự hứa hẹn của cô liền hơi thở ra nhẹ nhõm, chẳng qua trước khi đi, ông vẫn nhắc nhở: “Lâm Na, lần này đi ra ngoài, con phải chú ý an toàn, nếu…… nếu địch nhân thật sự quá mạnh, không thể đánh bừa, trở về chúng ta thương nghị thêm.”
Rốt cuộc Giáo Hoàng cũng nuôi cô từ nhỏ tới lớn, vẫn luôn coi cô như con gái ruột của mình, cứ như vậy ngàn dặn vạn dặn, lúc này mới để cô đi.
Đường Khanh thấy cô ấy cự tuyệt, hơi nhíu mày, tiếp theo cô nhảy từ trên ngựa xuống, bá đạo khoác áo lên người cô ấy, hỏi tiếp: “Cô gái, cô là người ở đâu?”
Nữ tử tức khắc luống cuống chân tay, thậm chí ngay cả khuôn mặt nhỏ cũng có chút ửng đỏ.
Cũng may, rốt cuộc có pháp sư không nhìn được nữa, Thánh Nữ đại nhân không biết mị lực của chính mình, hành động này của ngài ấy, sao còn dò hỏi được chút tin tức gì đây.
“Cô nương, vị này chính là Thánh Nữ Quang Minh Giáo, cô nói cho chúng ta biết cô là người ở nơi nào, cùng với cô có biết tình hình hiện tại trong thành rốt cuộc thế nào không?”
Mấy vấn đề hỏi xuống, nữ tử tức khắc kích động không thôi, thế mà liền lập tức quỳ xuống, “Thánh Nữ đại nhân, ngài cứu chúng tôi với.”
Nữ tử chính là một dược sư, sau khi ác linh xâm lấn, ôn dịch hoành hành, trấn nhỏ nơi cô ấy sống cũng không thể may mắn thoát nạn, vì thế, cô ấy liền muốn vào rừng tìm chút thảo dược, ai ngờ Ma tộc đáng chết kia lại ẩn núp trong rừng, còn thiếu chút nữa chà đạp hủy hoại cô ấy, cũng may cô ấy gặp Thánh Nữ đại nhân. Giờ đây trấn nhỏ nhất định được cứu rồi!
Về phần bên trong thành, nữ tử chỉ là dược sư của trấn nhỏ, nên cũng không quá rõ tình hình bên trong thành, chẳng qua trong thành có Quang Minh Giáo, nên cũng hơi tốt hơn một chút so với trấn nhỏ.
Đường Khanh cũng không cự tuyệt lời cầu cứu của cô ấy, dù sao cũng đều là đuổi bóng tối đi.
Trấn nhỏ quả nhiên như lời cô gái kia nói, cách rừng rậm cũng không xa. Không lâu sau khi ra khỏi rừng, mọi người liền thấy một trấn nhỏ đầy hoang vắng.
Nhìn dân chúng nằm trên đất kéo dài hơi tàn, tâm tình mọi người đều trầm xuống, Đường Khanh tuy sắc mặt nhàn nhạt, nhưng cô đã trực tiếp lấy pháp trượng của mình ra.
Một đoạn chú ngữ đơn giản kết thúc, trên pháp trượng xuất hiện một quả cầu nước thật lớn phiếm ánh sáng vàng kim. Quả cầu nước trực tiếp phân chia ra thành vô số bong bóng nước nhỏ, phàm là người được bong bóng nước chạm vào thì đều nhanh chóng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ.