Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 125 : Thánh Nữ của Ma Hoàng 9

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Edit: Xanh Lá



Càng tới gần Sơ Vân Thành, hoàn cảnh xung quanh lại càng không ổn, người bình thường không cách nào cảm nhận được tử khí, dịch bệnh và cả sương mù màu đen trôi nổi trong không trung ngày đó, tất cả đều khiến người ta áp lực không thở nổi, hơn nữa khí vị hư thối nồng nặc kia, quả thực khiến người ta buồn nôn.



Đường Khanh tuy không biểu hiện ra ngoài, nhưng đôi mày nhíu lại của cô lại cho đối phương biết, tâm tình cô lúc này đang rất tệ.



Ma Hoàng lại như biết rõ còn cố hỏi, “Lâm Lâm không vui sao?”



Trong hoàn cảnh quỷ quái thế này mà có thể vui vẻ, ngoại trừ cái tên biến thái như ngươi, phỏng chừng cũng không còn ai.



Đường Khanh cười lạnh một tiếng, “Ngươi nói đi?”



“Nhưng ta rất vui vẻ.” Ma Hoàng cười rạng rỡ. Nụ cười kia dường như có thể chiếu sáng lên tất cả bóng tối trên bầu trời vậy.



Đường Khanh vẫn không bị nụ cười này mê hoặc, bởi cô rất rõ ràng, ngọn nguồn của bóng tối này chính là tên yêu nghiệt trước mắt.



“Ma Hoàng gọi ta tới, chẳng lẽ chỉ để nói chuyện phiếm thôi sao? Muốn làm gì thì nhanh lên.”



“Ta lại không biết Lâm Lâm nóng vội như vậy đấy.”



Đường Khanh nghe thiếu chút nữa tức hộc máu, lại nhìn tươi cười trên mặt đối phương, hít sâu một hơi mới nhịn được xúc động muốn đánh lên mặt hắn. Đương nhiên, cô tuy nhịn được không động thủ, nhưng đặc tính của Thánh Nữ tuyệt đối không cho phép cô cúi đầu, nên cô ngay cả một tia do dự cũng không có, trực tiếp xoay người rời đi.



Ma Hoàng thấy cô muốn rời khỏi, ngược lại cũng không vội, chỉ chậm rãi nói: “Thánh Nữ đại nhân của chúng ta đây là đang chuẩn bị không màng đến an nguy của mấy chục tòa thành biên cảnh đó mà.”



Đường Khanh bỗng dưng dừng bước, nếu như nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy thân mình cô vì tức giận mà hơi phát run.



“Ma Hoàng, ngươi đừng có quá đáng!”



Lúc nói lời này, cô cũng không quay đầu lại, nên cũng không thấy được ác ý tràn đầy trên gương mặt tươi cười của Ma Hoàng.



“Nhưng nếu ta quá đáng, Thánh Nữ định làm thế nào?”
Ngày hôm sau của cô trôi qua trên chiếc giường cực lớn trong điện ……



Ngày thứ ba của cô ở trong đình ngoài điện mà trôi qua……



Ngày thứ tư……



Đường Khanh đã không biết hôm nay là ngày nào, dù sao đến cuối cùng, vừa thấy gia hỏa Ma Hoàng này, cô đã sợ.



Ma Hoàng không cần ăn gì, bởi hắn đã là Thần Bóng Tối, chẳng qua Đường Khanh thì khác, hôm nay, cô vừa mới mở mắt, đã thấy người nào đó thân mình trần trụi, chân trần đi về phía cô, trong tay còn đồ ăn thơm nức.



Nhìn đến đồ ăn, Đường Khanh vừa định duỗi tay tới, đối phương lại đột nhiên rút tay về, tiếp theo liền dán khuôn mặt tuấn mỹ tới đây.



Ý tứ rất rõ, chẳng qua cô lại không muốn làm.



Đợi một hồi cũng không có nụ hôn như suy nghĩ, Ma Hoàng cũng không tức giận, dù sao người này cũng là do mình cưỡng bách tới, vì thế hắn đặt đồ ăn sang một bên, hung hăng đè cô trên giường, tỉ mỉ nhấm nháp một phen. Cuối cùng, khi đối phương sắp mất đi lý trí, hắn đột nhiên buông ra.



Người nào đó bị trêu chọc đến khó nhịn, ánh mắt lạnh nhạt hiếm khi hiện lên thần sắc khác, chẳng qua nháy mắt tiếp theo, khi cô nhìn đến kia nụ cười ác ý kia, cô tức khắc tỉnh táo lại.



Tên khốn kiếp này thế mà lại dám chơi cô!!



“Chơi vui không?”



Cô lạnh giọng nói, Ma Hoàng thuận thế hôn lên vành tai cô, cười nói: “Chơi vui lắm.”



Một đêm chưa ăn gì, Đường Khanh đã đói bụng, nghe xong lời này của hắn ngược lại cũng không tức, ai bảo trong thời gian này cô ngày ngày bị hắn chọc tức, thời gian lâu rồi, cô cũng liền bình thản.



Làm ngơ lời nói của người nào đó, cô một tay đẩy hắn ra, tiếp theo khoác áo lên người liền bắt đầu hưởng dụng bữa sáng.



Y phục của Đường Khanh đã sớm bị vương bát đản nào đó xé rách, lúc này đồ cô đang mặc chính là y phục đỏ của Ma Hoàng