Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 135 : Thánh Nữ của Ma Hoàng 19

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Edit: Xanh Lá



Xung quanh sớm đã loạn thành một đoàn, dân chúng lấy lại tinh thần đồng loạt chạy tới nơi có nguồn nước, kia chính là Thánh Nữ của bọn họ, nếu cô bị thiêu chết, đừng nói toàn bộ đại lục Ánh Sáng cũng không tìm thấy vị Thánh Nữ thứ hai có thần lực cao cường như vậy, mà dù có đi chăng nữa, nhưng Thánh Nữ đại nhân đã từng khẳng khái cỡ nào, sao bọn họ có thể lấy oán trả ơn chứ!



Nhị hoàng tử sớm bị tình cảnh này dọa cho sợ tới mức xụi lơ trên đất, đợi hắn lấy lại tinh thần muốn chạy trốn, liền phát hiện nhóm kỵ sĩ không biết đã phản chiến từ khi nào, đồng loạt chĩa kiếm về phía hắn ta.



Nguồn nước cách nơi hành hình trong thành có chút xa, dân chúng vừa thấy Thánh Nữ sắp bị lửa đốt đến, không ít người gấp gáp tiến lên, muốn dùng thân thể bọn họ ngăn cản đám lửa này.



Bọn họ bị thương, Thánh Nữ đại nhân sẽ trị liệu cho bọn họ, nhưng nếu Thánh Nữ đại nhân không còn, vậy trên thế giới này liền không còn cô nữa.



Trong quá trình này, Đường Khanh từ đầu đến cuối đều không tiếp tục mở miệng, đương nhiên, đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, còn bên trong, cô đang nói chuyện vui quên trời đất với hệ thống.



“Khanh Khanh, lửa sắp đốt tới ngươi rồi.”



“Ồ, không sợ.”



“Sao ngươi lại nhắm mắt không làm gì thế.” Hệ thống đã bắt đầu nóng nảy, kết quả ký chủ lại vô cùng nhàn nhã.



“Ta không nhắm mắt chẳng lẽ mặc cho khói đặc hun ta, ngươi không biết vừa rồi ta vì giả bộ oai hùng mà đã bị khói hun đầy mắt, đến giờ vẫn còn đau đây.”



“Vậy nên hai mắt mới đẫm lệ?”



“Có ai bị khói hun mắt mà không đổ lệ? Ta cũng đâu phải người mù.”



Hệ thống lúc này đã không còn lời nào để nói, hắn vừa rồi thiếu chút nữa đã bị kỹ thuật diễn của cô lừa.



“Vậy vạn nhất Ma Hoàng không tới thì làm sao?” Hắn còn nhớ rõ lời cô nói lúc trước ở trong tù.



“Ma Hoàng không tới, vậy không phải còn có Thần Ánh Sáng sao.” Vốn chỉ là thuận miệng nói, lại không nghĩ tới cuối cùng thế mà liền trở thành sự thật.
Thánh Nữ đã mở miệng, Thần Ánh Sáng dĩ nhiên cũng không làm khó hắn ta, chỉ là Nhị hoàng tử đã sớm khiến nhiều người tức giận, mặc dù thần khoan thứ cho hắn, dân chúng cũng sẽ không bỏ qua, chẳng qua những điều này đã không liên quan tới hai người bọn họ.



Thần Ánh Sáng một đường mang theo Đường Khanh đi tới Thần Điện, Thần Điện hùng vĩ hoa lệ, chẳng qua mọi nơi trong tầm mắt ngoại trừ màu trắng cũng chỉ có màu trắng.



“Nha, Thống à, ngươi có cảm thấy cái Thần Điện này quen mắt không?”



“Ngươi đang nói đến Ma cung của Ma Hoàng lúc trước?”



“Lại không phải chắc.” Nói đến đây, cô chậc một tiếng, nói: “Chậc, đây là hắn đang chuẩn bị ngả bài? Hay là thật sự khinh ta ngốc, sơ hở lớn như vậy ta sẽ không nhìn ra?”



Hệ thống nghĩ một chút, vẫn không nói ra câu ‘nam chính nghĩ ngươi ngu xuẩn’ này, rốt cuộc ký chủ nhà hắn có đôi khi thông minh hơn người, nhưng có đôi khi cũng ngốc đến độ không nỡ chứng kiến.



“Khanh Khanh ngươi có định ngả bài với hắn không?”



“Hắn muốn diễn kịch liền tạm thời cùng hắn diễn thôi, nói thế nào hắn cũng là nam chính.”



Bởi có “tool hack” là hệ thống ở đây, lời trong lòng Đường Khanh trừ phi cô muốn cho hắn (Thần Ánh Sáng) biết, nếu không đều được che giấu hoàn toàn. Nghĩ vậy, cô lại nói: “Thống à, hệ thống ngươi thăng cấp thật sự quá đúng lúc, bằng không nếu hắn biết ta phát hiện chân tướng rồu, vở diễn này cũng không biết diễn tiếp ra sao.”



“Ngươi cũng đừng đùa với lửa quá mức.” Hệ thống sợ hãi cô chơi quá trớn, vì thế lên tiếng nhắc nhở.



Thần Ánh Sáng cũng không biết mình đã lộ tẩy, lúc này hắn ôm Đường Khanh bị thương đi thẳng vào tẩm điện của hắn, cuối cùng thật cẩn thận đặt cô lên giường.



“Đau không?” Cẩn thận nâng bàn chân bị thương của cô lên, trong giọng nói ôn nhu mang theo một tia đau lòng.



Đường Khanh ngọt ngào cười, “Có Thần ở đây, không đau.” Nói xong, dường như sợ hắn không tin, lại nhấn mạnh: “Thật sự, một chút cũng không đau.”



Thần Ánh Sáng than nhẹ một tiếng, cuối cùng dùng thần lực chữa khỏi tổn thương trên chân cô.