Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 82 :

Ngày đăng: 11:34 30/04/20


Edit: Xanh Lá



Đường Khanh lập tức bảo vệ Hồng Hồ ở phía sau, kết cục của việc khiến nam chính tức giận như thế nào, cô hiểu rất rõ. Những năm gần đây Hồng Hồ vừa là thầy vừa là bạn cô lâu như vậy, cô sớm đã coi nó là bạn tốt, mà một khi đã là bạn tốt, sao cô có thể cho phép người khác tổn thương nó đây.



Về phần cô, trong nháy mắt vừa rồi, cô sớm đã nghĩ ra đối sách. Tốt xấu gì cô cũng có tu vi Kim Đan, cùng lắm thì tốn chút điểm tích lũy lại tìm một thân thể khác là được mà, ở thế giới tu chân, chỉ cần linh hồn bất diệt thì sẽ không tính là chết.



Nhưng Hồng Hồ nhìn hành động này của cô lại nao nao trong lòng. Năm đó, mẫu thân cô bé này cũng đã bảo vệ mình như vậy. Cũng bởi vì ân tình đó, mà mặc dù đã là linh thú lục giai, nó vẫn cam tâm làm thú cưỡi của cô bé.



“Kỳ Tu, nếu ngươi dám thương tổn nàng nửa phần, Kiếm Huyền Tông ta tuyệt đối sẽ không buông tha!”



“Thương tổn nàng? Sao ta lại nỡ được, năm đó sư tỷ đối đãi ta tốt như vậy, ta tới chính là để báo ân.” Kỳ Tu nhìn cô, cười lạnh mở miệng.



Nụ cười như vậy, tất cả mọi người vừa xem liền hiểu, hơn nữa một thân sát khí khiến người ta sợ hãi kia, rốt cuộc là báo ân gì cơ chứ, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều.



Đường Khanh đã bắt đầu tự bổ não về cái mà hắn gọi là báo ân, một lát sau, cô khóc hu hu nói với hệ thống: “Thống đại đại, cầu che chở!”



Thống đại đại ngẩng đầu ưỡn ngực, đầy mặt kiêu ngạo, “Nói đi.”



Đường Khanh: “Ta nhớ rõ trong gian hàng của hệ thống có đan dược giảm bớt thống khổ, đến lúc đó cho ta mấy viên nha.”



Thống đại đại tỏ vẻ: “Đều là việc nhỏ, chỉ là vẫn phải trừ điểm tích lũy của ngươi.”



Đường Khanh đã sống không còn gì luyến tiếc: “Trừ thì cứ trừ đi, chỉ cần không bị đau chết là được.”



Nói chuyện xong với hệ thống, trên mặt cô vẫn giữ nguyên vẻ thanh lãnh cao ngạo, không có nửa điểm sợ hãi, thậm chí còn mang theo vài phần châm biếm, “Có thể được sư đệ báo ân, ta đúng là tam sinh hữu hạnh, không biết sư đệ muốn báo ân như thế nào.”



Thấy cô nói chuyện với mình, Kỳ Tu khắc chế cảm xúc mãnh liệt trong nội tâm, khẽ nhếch môi cười nhạt. Nụ cười này, ngay cả Hồng Hồ quân trước nay có sở trường mị hoặc đang đứng một bên cũng phải cam bái hạ phong.
Vừa yên lặng phỉ nhổ mấy gia hỏa vô dụng này, cô vừa bàn bạc với hệ thống, xem bọn họ phô trương như vậy, liệu khẳ năng gặp phải Thôn Thiên Ma Tôn sẽ lớn bao nhiêu. Nhưng Thôn Thiên Ma Tôn vẫn chưa gặp được, thế mà lại gặp môn chủ Quỷ Dạ Môn.



“Là ngươi giết nữ nhi của ta!” Người tới bộ mặt hung ác, nếu nhìn kỹ, trong ánh mắt còn mang theo một tia bi thương thống hận.



Chuyện xảy ra hôm nay thật sự quá nhiều, Đường Khanh sao còn nhớ rõ ông ta là ai, vì thế cực kỳ vô tội nói: “Nữ nhi của ngươi là ai.”



“Ngươi!”



Môn chủ Quỷ Dạ Môn tức đến độc suýt nữa hộc máu, khuôn mặt vốn hung tàn lại càng thêm tàn bạo, cuối cùng cầm thanh đao cực lớn trong tay liền chém về phía Đường Khanh, “Chịu chết đi!”



Thân đao có chứa linh khí, tốt xấu gì cũng là một môn chủ, tu vi cũng đến Kim Đan hậu kỳ, nhưng đao còn chưa đụng tới góc áo Đường Khanh, uy áp cực đại kia đã chấn thân đao thành mảnh nhỏ.



Pháp bảo đã vỡ, Môn chủ Quỷ Dạ Môn hộc máu ngã xuống đất.



“Ngươi là người phương nào?” Ông ta không cam lòng giận dữ hỏi, trong lòng lại hiểu rõ, lúc này chỉ sợ dữ nhiều lành ít mà thôi.



“Ngươi muốn giết người của ta, còn hỏi ta là ai?” Kỳ Tu bước đôi chân dài, thong thả ung dung đi tới, tiếp theo nhấc một chân đạp lên người Môn chủ Quỷ Dạ Môn, cười lạnh nói: “Một Môn chủ Quỷ Dạ Môn hèn mọn, còn chưa đủ tư cách biết ta là ai.”



Môn chủ Quỷ Dạ Môn nhìn vị tôn sát thần này, đã là đoán được tính mạng mình khó giữ, chỉ là nghĩ đến cái chết của nữ nhi, ông ta vẫn không thể cam tâm để đối phương dễ dàng lui thân như vậy!



Hai mắt vẩn đục lộ ra hận ý tràn đầy, tiếp theo, ông ta cười lớn tiếng, “Ta dù có chết, cũng sẽ không để các ngươi sống yên ổn!” Nói xong, ông ta liền tự bạo Kim Đan.



Kim Đan hậu kỳ tự bạo, uy lực khá lớn, Đường Khanh tuy cũng là Kim Đan kỳ, nhưng rốt cuộc vẫn kém một tầng so với ông ta, linh khí cực đại ập tới ép cô lui ra sau mấy bước, vừa ngã ra liền rơi vào vòng ôm ấm áp của ai kia.



Mà lúc này, Kỳ Tu cũng tạo ra kết giới, linh uy cực đại vừa chạm vào kết giới liền hóa thành hư vô, nếu không có một mảnh hỗn độn trước mắt, liền dường như hết thảy đều chưa từng xảy ra vậy.