Chớ Quấy Rầy Phi Thăng
Chương 61 : Mật báo
Ngày đăng: 16:31 19/04/20
Editor: TIEUTUTUANTU
Nội tâm tuy rằng tràn ngập nghi hoặc, nhưng là trước mặt ngoại nhân, Thành Dịch vẫn duy trì khí chất ổn trọng của đại đệ tử Tê Nguyệt Phong Vân Hoa Môn, tuy rằng thanh danh Vân Hoa Môn ở bên ngoài, cùng ổn trọng đã không có can hệ.
“Hoàn Tông đạo hữu, dậy sớm như vậy?” Thành Dịch đi đến trước mặt Không Hầu, đem khay đồ ăn đưa tới trong lòng ngực nàng, “Bữa sáng của muội.”
“Cảm ơn Đại sư huynh.” Không Hầu bưng khay triều Thành Dịch cười cười, Hoàn Tông thấy vậy đem linh quả thu hồi, lại bị Không Hầu ngăn lại, “Ta còn không có ăn đâu.”
“Ta giúp muội mang vào.” Hoàn Tông nhìn khay trong tay nàng, “Cẩn thận đừng để đổ.”
“Ta đã chuẩn bị hai phần cơm canh, mời Hoàn Tông chân nhân cùng tiểu sư muội dùng.” Thành Dịch nhìn linh quả quý hiếm trong chén Hoàn Tông cầm, không muốn khiến hắn cảm thấy Vân Hoa Môn có một bữa sáng cũng luyến tiếc chiêu đãi đệ tử Lưu Quang Tông.
Chỉ tiếc hắn vốn dĩ chuẩn bị cùng Không Hầu cùng nhau dùng cơm sáng, bây giờ chỉ có thể đem cơ hội này nhường cho Hoàn Tông.
“Đa tạ đạo hữu, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh.” Hoàn Tông không có uyển chuyển cự tuyệt, mà trực tiếp đáp ứng.
“Không khách khí.” Thành Dịch duy trì mỉm cười, nội tâm không hề dao động.
“Đại sư huynh, huynh cũng cùng ăn nha.” Không Hầu nói, “Nơi này có điểm tâm, linh quả, còn có bữa sáng huynh làm, chúng ta ba người ăn dư dả.” Không Hầu xoay người mở cửa rộng ra, cho Hoàn Tông cùng Thành Dịch vào cửa, “Hai huynh đừng đứng ngoài cửa nữa, người không biết còn tưởng chỗ này có cổng hoa nha.”
Cửa tuy là không có hoa, nhưng nguyên bản là có kết giới. Thành Dịch đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, mở nắp khay ra, bên trong là cháo thịt, sủi cảo chưng cùng vài món ăn sáng khác.
Đem cháo chia làm ba phần xong, Thành Dịch hỏi Không Hầu: “Đêm qua ngủ ngon giấc không?”
Không Hầu gật đầu, bưng cháo thịt lên uống.
Thành Dịch cùng Hoàn Tông nhìn nhau, Hoàn Tông đối Thành Dịch gật gật đầu, Thành Dịch đối Hoàn Tông lễ phép mỉm cười, hai nam nhân xa lạ ngồi mặt đối mặt, trong không khí yên tĩnh mang theo vài phần xấu hổ.
“Không Hầu, mới vừa rồi ta thấy bên ngoài có kết giới, liền thuận tay triệt hồi. Xin lỗi, ta làm như vậy có chút thất lễ.” Hoàn Tông đối Không Hầu áy náy nói, “Ta đã quên nơi này không phải là nơi chúng ta thường ở.”
“Kết giới?” Không Hầu dùng khăn xoa xoa miệng, quay đầu hỏi Thành Dịch, “Sư huynh, là huynh lập?”
“Nơi này rốt cuộc cũng không phải là Vân Hoa Môn, cho nên huynh đã lập mấy kết giới phòng ngự ngoài cửa.” Thành Dịch đã suy đoán kết giới là bị Hoàn Tông phá huỷ, nhưng lại cảm thấy đệ tử Lưu Quang Tông sẽ không làm ra loại sự tình này, không nghĩ tới đối phương thật sự làm ra được a.
“Ra bên ngoài nhất định phải cẩn thận đề phòng. Dù nơi này là môn phái phụ thuộc của chúng ta, thì vẫn phải có vài phần cảnh giác.” Thành Dịch nghĩ nghĩ, lại bổ sung, “Nếu muội không thích, đêm nay ta liền không lập kết giới.”
“Vẫn là sư huynh nghĩ chu đáo.” Không Hầu vội vàng nói, “Không có không thích.”
Ba người dùng xong cơm, Thành Dịch thấy Hoàn Tông ngồi yên không định rời đi, nghĩ lời mình muốn nói cũng không phải cơ mật, liền trực tiếp mở miệng: “Gần đây Tu Chân giới không được thái bình như xưa, muội cũng đã ra ngoài một đoạn thời gian, hay là lúc này cùng huynh về Vân Hoa Môn?”
Không Hầu dừng động tác gặm linh quả, nàng ngẩng đầu nhìn Hoàn Tông, Hoàn Tông rũ mắt không có biểu tình.
“Sau khi muội đi, sư phụ cùng vài vị sư thúc đều rất nhớ muội, ngay cả Thanh Nguyên sư thúc cũng hỏi ta vài câu chừng nào thì muội trở về.” Thành Dịch cũng không định sớm như vậy đã đem Không Hầu kêu trở về, nhưng là gần đây Tu Chân giới không yên ổn, hắn vô pháp yên tâm.
Nam nhân sao? Thời điểm nên dỗ vẫn là phải dỗ, đặc biệt là khi có người lớn lên đẹp hơn hắn xuất hiện.
Lần này bọn họ là tới thỉnh Các Chủ Cát Tường Các rời núi xem bói, cũng không thể bởi vì một nam nhân dung mạo đẹp, mà nháo ra mâu thuẫn.
“Thật sự?” Nam nhân sờ sờ đuôi mắt của mình, khó trách hắn cảm thấy nam nhân kia giống như đã từng quen biết, thì ra là bởi vì bọn họ lớn lên có chút tương tự. Không, phải nói, nam nhân kia cùng các bức họa tổ tông ở Thái Miếu có rất nhiều chỗ tương tự.
Bất quá……Trong các bức họa của lịch đại tổ tông Chử gia bọn họ, không có người nào đẹp như nam nhân này.
Giờ phút này ở môn phái nào đó, bởi vì biết được một đại bí mật kinh thiên mà hưng phấn không thôi.
“Trong chuyện cũ Lão tổ tông ghi lại, thật sự có nói Vân Hoa Môn có Giao Nhân Lân?”
Nam nhân mặt chữ điền ngồi ở chủ tọa, mũi cao, tướng mạo thập phần đoan chính.
“Thiên chân vạn xác, trong bút ký của lão tổ tông có nhắc tới, tổ sư khai phái Vân Hoa Môn từng ở bờ biển gặp được giao nhân, sau cùng giao nhân trở thành bạn thân, giao nhân liền tặng hắn vài miếng Giao Nhân Lân.”
“Ta nhớ rõ năm trước tông chủ Lưu Quang Tông từng tự mình truyền tin đến các tông phái, dò hỏi dược liệu, trong đó có Giao Nhân Lân?”
Môn chủ mặt chính nghĩa kia, vào giờ phút này có vài phần vui sướng khi người khác gặp họa, “Nếu để Kim Nhạc biết trong tay Hành Ngạn có Giao Nhân Lân lại không muốn cho hắn, quan hệ Vân Hoa Môn cùng Lưu Quang Tông có hay không bởi vậy mà trở nên ác liệt?”
“Môn chủ, như vậy có được hay không?” Một người khác bất an nói, “Hiện tại tà tu không an phận, nếu Lưu Quang Tông cùng Vân Hoa Môn sinh hiềm khích, làm tà tu thừa cơ mà càn quấy thì làm sao bây giờ?”
“Này……” Môn chủ mặt chữ điền nội tâm tràn đầy do dự cùng giãy giụa. Cơ hội ly gián tốt như vậy, không lợi dụng một chút, quá đáng tiếc. Làm, sợ tà tu chạy tới quấy rối. Không làm, hắn sợ tâm ma tới quấy rối trong lòng hắn.
Tính, Lưu Quang Tông lợi hại như vậy, khẳng định sẽ không để tà tu thừa cơ, hắn vẫn là đi châm ngòi một chút, bằng không nội tâm vô pháp bình tĩnh.
“Người tới, đem đoạn bút ký có liên quan đến Giao Nhân Lân này viết lại, cho người đến trạm gửi cho Lưu Quang Tông, nhớ rõ phải giữ thân phận bí mật, không thể để người khác nhìn ra thân phận của hắn.”
Hắn nhất định phải đưa tông môn tiến vào bảng xếp hạng mười đại môn phái.
Mười đại tông môn, Vân Hoa Môn đặc sắc nhất chính là đệ tử hòa thuận đồng lòng, cùng các đại môn phái duy trì quan hệ hữu hảo hài hòa hữu nghị, cũng chính là dựa vào mấy điều này, Vân Hoa Môn mới có thể vẫn luôn sừng sững không ngã ở Tu Chân giới.
Nếu là mất đi ưu thế này, Vân Hoa Môn sẽ lâm vào khủng hoảng.
Không thể trách hắn chỉ nhìn chằm chằm Vân Hoa Môn xuống tay, ai bảo Vân Hoa Môn dễ công phá nhất trong mười đại tông môn làm chi?
Hai ngày sau, kiện hàng được môn phái nào đó kí thác hi vọng bước vào mười đại tông môn, được phi kiếm sứ giả đưa đến trên tay Kim Nhạc.
Kim Nhạc cho rằng lại là quà do đồ đệ gửi tới, nhưng khi hắn mở ra lại là một hộp gấm thập phần tinh xảo, bên trong chỉ co một trang giấy, trên giấy nói mấy câu.
“Ánh Trần chân nhân cùng giao nhân kết tình bằng hữu, giao nhân quý bạn tặng Giao Nhân Lân làm quà……”