Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 35 : Đồ chó Chu Diễn

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Quý Nguyên không ngờ, cho dù tất cả lời giải thích đều bất lợi với Trần Hách Anh, thì fan của Trần Hách Anh cũng không chịu buông tha, ít đi những tin nhắn bình luận trực tiếp mắng mỏ Quý Nguyên, ngược lại thành hi vọng Quý Nguyên có thể đứng ra vì Trần Hách Anh nói vài câu, hảo hảo giải thích một chút rốt cuộc ngày đó xảy ra chuyện gì.



"Là một người trong cuộc anh có trách nhiệm cùng như nghĩa vụ nói rõ ràng rốt cuộc ngày đó xảy ra chuyện gì, không thể để cho người ta tự nhiên lại chịu oan uổng chứ?"



Giọng điệu tốt hơn một chút cũng có.



"Có thể là giữa mọi người có chút hiểu lầm, vẫn là hy vọng anh có thể đứng ra giải thích cho tiểu Trần một chút, cám ơn!"



Thật sự Quý Nguyên bị loại não tàn này thuyết phục rồi. Từ khi anh bị chửi đến bây giờ, đến khi chuyện bắt đầu xoay ngược lại lại muốn anh đi giải thích? Giải thích thế nào, nói Trần Hách Anh người đặc biệt tốt, một ít dáng vẻ ngôi sao lớn cũng không có, thật sự là do mình nhăn mặt với tiền bối sao?



Đầu lưỡi của Quý Nguyên sát với hàm trên, một tiếng hừ giấu ở trong lòng.



Anh làm mới weibo lần nữa, động tác mới vừa xuất hiện lại chuyển sang một hướng khác. Trần Hách Anh chủ động đăng weibo



Trần Hách Anh: cám ơn mọi người đã quan tâm, quay phim đến sáng sớm vội vã ngủ được một giấc, không ngờ trên internet đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Cám ơn những fan vẫn đứng ở bên cạnh tôi vẫn tiếp tục ủng hộ tôi, mọi người là động lực lớn nhất để tôi tiếp tục con đường này. Về phần những lời đồn đại kia, tôi muốn nói là thanh giả tự thanh, đối với những người có chứng cứ tôi cũng không có bất kỳ câu trả lời nào, mặt khác tôi với Quý Nguyên không hợp.



Sau khi anh ta đăng weibo này, tự nhiên bình luận phía dưới cũng chia làm hai phía.



Fan sẽ bắt trọng điểm, nhìn thấy anh ta nói quay phim đến sáng sớm mới ngủ, đau lòng như muốn khóc, các loại ôm hôn với anh ta tại chỗ bình luận dâng thật cao, đồng thời dựa vào câu nói nghĩa rộng của Trần Hách Anh, vẫn dựa vào cái này muốn gán tội cho người khác như trước là người khác có ý hãm hại đối với người bọn họ yêu sâu đậm.



"Tiểu Trần làm sao anh có thể tốt như vậy, 【 khóc thút thít 】, đau lòng, anh hãy nghỉ ngơi cho tốt【 tình yêu 】, chúng em vẫn luôn ở đây!"



"Mọi người không nên ồn ào rồi, đừng quấy rầy tiểu Trần, còn mấy kẻ tiểu nhân trước tiên chúng ta cũng không cần để ý."



Đương nhiên là bình luận của một lượng lớn người qua đường đang ngồi hóng hớt không có thân thiện như vậy rồi. Rõ ràng là bài đăng này của Trần Hách Anh đã bình ổn được fan, đối với người thích hợp hoặc là với người không ưa anh ta thì một ít hiệu quả cũng không có, tác dụng duy nhất vẫn là cái ngược lại.



Phần lớn người đã nhận định đây là phương hướng sai lầm, đối với những từ ngữ hàm hồ như vậy trên weibo càng cảm thấy là Trần Hách Anh đang chột dạ không dám nhiều lời, vì vậy tiếng ha ha giễu cợt bên tai không dứt.



"Ai nha, mang tiết tấu Đại Vương hôm nay nghỉ cơm rồi hả (ta nghĩ câu này có ý là bình thường vẫn luôn dẫn đầu hôm nay lại không làm nữa hả. Bạn nào biết chỉ cho mình với!) ? Quả nhiên là thấy tốt thì thu, đoán chừng cũng là sợ bị thêm mấy cái thạch chùy (búa đá) đâm chết đi?"




Vũ Dật Phi không biết trong lòng Trì Lập An có bao nhiêu suy nghĩ nhanh chóng chuyển qua, chỉ bởi vì anh ta cảm thấy sau khi nhận được câu trả lời của Trì Lập An anh ta lại cảm thấy tức giận một chút. Quả nhiên nói cho cùng vẫn là người nha, nhìn thấy người đẹp mắt, ưu tú biểu hiện vẫn sẽ khích lệ.



"Ừ, tôi cũng cảm thấy như vậy, " Anh mắt Vũ Dật Phi lóe sáng, mắt bởi vì tươi cười uốn lên.



Trì Lập An đã hoàn toàn quên mất năm xưa đã từng có một thời gian hợp tác với anh ta, nếu như không phải là bởi vì sống lại một lần, bộ đùa giỡn này anh ta cũng sẽ không nhận, hiện tại nhìn thấy Vũ Dật Phi giống như mới gặp gỡ, nhìn lại giọng nói và thần thái của anh ta khác xa với lời đồn đại trên Internet không hiểu sao lại cảm thấy có chút đáng yêu.



Quý Nguyên tựa vào trong thang máy thở dài một cái.



Không ít người đều là đỏ thẫm đỏ thẫm lên, vừa bắt đầu đã không muốn anh đi trên con đường này.



Cái này còn không thể nào, muốn mệt chết anh sao, quả thật so với đời trước anh giống như sống trong phòng ấm vậy.



Thang máy đinh một tiếng dừng ở lầu năm, Quý Nguyên đi tới cửa đang muốn mở cửa ra, nhưng không nghĩ đầu tiên cửa lại mở ra từ bên trong.



Chu Diễn không một chút hình tượng, bên hông quấn quanh một cái tạp dề, trong tay còn nắm nắm cửa: "Vừa đúng, rửa tay là có thể ăn cơm."



Rõ ràng là cậu vừa mới tắm xong, ngốc trên đỉnh đầu là mái tóc mềm nhũn đã lâu không cắt, khiến cho sự sắc bén bình thường của Chu Diễn giảm đi không ít. Lồng ngực của Chu Diễn vẫn rộng rãi như cũ, khiến giọng điệu đang thở dài kia của Quý Nguyên lập tức tìm được đối tượng nương tựa.



Cảm giác về đến nhà có người chờ mình thật sự quá tuyệt vời.



Quý Nguyên đầu một hồ, tiến lên hai bước ôm lấy Chu Diễn.



"Cái người này đồ chó này. . . . . ." Anh nhỏ giọng nói, sau đó quay đầu ở trên mặt Chu Diễn dùng sức hôn một cái.



Đợt này mình đi học nhiều quá nên không thể đăng thường xuyên được mong mọi người thông cảm !!!