Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Chương 48 : Anh Trì rất nghiêm túc
Ngày đăng: 16:42 19/04/20
Quý Nguyên bị đói tỉnh, nhưng mà anh cũng cảm thấy có thể là mình bị ngẹn nước tiểu mà tỉnh. Bên hông vắt ngang một cánh tay cường tráng, Không có lầm là của Chu Diễn. Rèm cửa sổ không có kéo ra, bên trong phòng là một khoảng không gian đen kịt không có cách nào phán đoán chính xác được thời gian. Quý Nguyên miễn cưỡng sờ tới điện thoại di động ở đầu giường, men theo anh sáng, phía trên biểu hiện thời gian là buổi trưa 11 giờ 29 phút.
Đối với việc làm và nghỉ ngơi có quy luật của Quý Nguyên mà nói, đến lúc này không đói bụng mới là lạ.
Anh đẩy cánh tay của Chu Diễn ra, mới vừa ngồi dậy được một nửa, lập tức từ eo truyền đến một hồi cảm giác đau nhức. Bởi vì Chu Diễn dính chặt lấy anh cũng dần dần tỉnh lại, Quý Nguyên nghiêng đầu nhìn cậu một cái, không biết là nên quay đầu đập một cái vào ót của cậu tốt hay là lại gần hôn cậu một cái thì tốt.
Hiện tại Quý Nguyên mới không rảnh để chú ý tới biểu hiện của Chu Diễn tối qua, thì ra đó cũng không phải là lạnh nhạt hay là thế nào, mà là Chu Diễn vẫn luôn kiềm chế trước bữa ăn chính thức. Thật sự là sau khi có thể ăn thì một chút cũng không từ chối, hơn nửa đêm cũng nhào tới.
Đương nhiên nếu tối hôm qua anh không hài lòng, anh đã sớm một cước đạp đồ chó xuống giường rồi, nơi nào sẽ cho cậu ngủ ở chỗ này.
"Đi làm gì?" Hiển nhiên là Chu Diễn vẫn còn buồn ngủ chèm nhèm, đưa tay nắm vào hông của Quý Nguyên lần nữa, đầu dựa vào sau lưng Quý Nguyên, trong khi nói chuyện còn có chút mơ hồ.
"Đi tiểu một chút, " Quý Nguyên lại để tay của cậu xuống, nghe vậy Chu Diễn lại đi theo anh ngồi dậy.
"Em đi với anh."
"Cút đi!" Nhắc tới đi tiểu, Quý Nguyên nghĩ đến thủ đoạn tối ngày hôm qua của Chu Diễn, mặt đỏ tới mang tai lại thêm thẹn quá thành giận mắng, "Anh đi tiểu mắc mớ gì tới em."
Lúc mới bắt đầu Chu Diễn còn sợ thắt lưng của Quý Nguyên đau, cũng không còn ý khác, nhưng Quý Nguyên mắng cậu một câu như vậy, cậu lập tức nghĩ đến một chuyện khác với Quý Nguyên. Vì vậy trên mặt lập tức mang tới một nụ cười bí ẩn, cậu ngồi dậy vặn mở đèn bàn ở bên cạnh.
Hai chân của Quý Nguyên chạm xuống đất mò mẫm tìm dép, lại nghe Chu Diễn ở phía sau anh hỏi: "Thắt lưng có đau không, có cần em xoa giúp anh không?"
"Mới không đau." Quý Nguyên cố gia vẻ nói, nói xong cố gắng chống đỡ sắc mặt không thay đổi lưu loát đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh, chờ đến khi đóng cửa phòng vệ sinh, mới nhe răng nhếch miệng run lên từng hồi.
Nghĩ đến tối hôm qua lại nghĩ đến hiện tại, cuối cùng Quý Nguyên cũng lĩnh hội được cái gì gọi là đau cũng vui vẻ.
"Anh trực tiếp bay về." Giọng nói của Vũ Dật Phi vô cùng ngốc lại chó chút ngọt, "Anh có chút sợ hãi. . . . . ."
Quý Nguyên nếu bị anh ta đánh bại: "Anh sợ cái gì, anh ta cũng sẽ không ăn thịt anh."
"Nhưng anh cảm thấy được anh ta không nên yêu thích anh, " Vũ Dật Phi có chút phiền não, "Tổng hợp lại khí chất của anh còn kém rất xa, còn có chút sợ anh ta ấy."
Quý Nguyên không biết nên nói gì.
"Ai, lại là lần đầu tiên có người lợi hại như vậy thổ lộ với anh, " Vũ Dật Phi vừa đầy mặt động lòng, "Anh sợ không đồng ý anh ta đã thích người khác rồi."
Quý Nguyên đút cho anh ta một miếng dưa hấu, nhìn Vũ Dật Phi ăn thành một con chuột đồng sau nói: "Sao có thể thích người khác nhanh như vậy, anh chính là suy nghĩ nhiều quá."
"Có vài người thích người chính là rất nhanh, " Vũ Dật Phi lấy mình làm ví dụ, "Tỷ như anh, mặc dù hiện tại giống như anh có có chút thích anh ta, nhưng lúc vừa mới bắt đầu anh có chút thích em ấy."
Đúng lúc Chu Diễn bưng một khay sợi khoai tây từ phòng bếp ra ngoài, nghe những lời này ánh mắt lập tức bủa vây Vũ Dật Phi.
Vũ Dật Phi cảm giác gáy mình chợt lạnh, nhưng không biết là thế nào, còn muốn nói tiếp thì Quý Nguyên đã ngẩng đầu nhìn Chu Diễn bên kia một cái, đứng lên nói: "Em đi trước xem còn cần nấu món gì không, cơm nước xong chúng ta lại nói."
Chỉ biết vì vậy Chu Diễn và Quý Nguyên đổi vị trí cho một bàn sợi khoai tây, biến thành cậu ở trên ghế sa lon tiếp khách rồi.
Vũ Dật Phi vốn cho là nhìn qua Chu Diễn có hơi lạnh lùng một chút, cũng biết là người không dể ở chung, kết quả không ngờ giọng điệu của Chu Diễn ôn hòa, còn có thể đễ nói chuyện tiếp hơn so với Quý Nguyên, nhưng lại nói chính là fan của mình, hiểu rất rõ tác phẩm của anh ta. Hai người ngồi hàn huyên hơn mười phút, Vũ Dật Phi đã cảm thấy vô cùng quen thuộc với Chu Diễn.
Chu Diễn cũng coi chính mình là người biết chuyện bảy bảy tám tám, nhíu mày cười cười mà nói: "Chuyện này khó có thể dùng một câu để xác định, nhưng mà em hiểu rất rõ anh Trì, không phải là người thích lấy chuyện này để đùa đâu."