Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 63 : Gọi anh là ông xã

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Đối với chuyện rạng sáng ngày hôm sau Quý Nguyên lại trở thành người được tìm kiếm nhiều nhất, Trần Phàm Kiều cũng có chút mộng. Nói thật, anh cũng chưa từng coi Quý Nguyên như một nghệ sĩ phải lo lắng nhiều, mặc dù là mới vừa vào giới, nhưng mà thái độ làm việc tốt lại chịu khó không nói, sau lưng có một kim chủ đại nhân lớn như vậy cũng không có yêu cầu đãi ngộ khác biệt gì, hơn nữa về cơ bản cả người không có tật xấu gì.



Nhưng mà chuyện Quý Nguyên được tìm kiếm nhiều này, ngoại trừ cái quảng cáo trực tiếp của se¬cret ngay từ khi bắt đầu kia, cơ bản vài lần trong đó không giải thích được đều bị người chơi xấu. Bây giờ cộng với độ nóng tìm kiếm đi trên đường từ trước tết cộng với cái này trước sau trở nên vô cùng tích cực, hiệu quả rất không tệ. Đúng lúc bổ sung thêm ánh sáng đang thiếu hụt cho Quý Nguyên vì khoảng thời gian này anh không có hoạt động.



Chờ năm sau công chiếu《gió xuân say》, sau đó còn có hai bộ phim rất có tiếng khi nghỉ hè, sau một năm sẽ duy trì được nhịp điệu của việc tung ra tác phẩm.



Weibo ngày hôm qua của vị phụ huynh đó lúc này đã được hơn vạn người chuyển, bình luận khen càng nhiều hơn gấp mấy lần.



"Loại phương pháp này thật thông minh, dùng một phương pháp mà bọn trẻ thích để tăng thêm động lực cho chúng, tốt hơn nhiều so với việc dùng phương thức cứng rắn bằng sức mạnh."



"Tôi cảm thấy được Mẹ Viên Viên nhất định cũng là một vị nữ sĩ (bà, phu nhân) thật đáng yêu nha."



"Viên Viên không tính mở một lớp dạy thư pháp ... Sao 【 che mặt 】"



Đương nhiên vẫn sẽ có người chất vấn cái loại Weibo này, hoài nghi đây là ở sau lưng cố ý lăng xê .... Sau đó lập tức có một dân mạng đứng ra giúp một tay đưa bằng chứng.



"Không có, đây là sự thật, em trai tôi học ở lớp này, năm nay thi đứng thứ nhất cả lớp, cầm về mạnh mẽ đưa cho tôi, bình thường em trai tôi là một người vô cùng tiện (ti tiện, hèn hạ), nhưng ngày hôm qua thật sự có bị cảm động đến khóc【 cười khóc 】 năm nay quyết định không đánh nó nữa."



"Em trai lầu trên cảm động đến khóc đi!"



Một buổi sáng Quý Nguyên nhìn qua các loại bình luận đến mấy lần, cho dù bình thường da mặt rất dày, lúc này khoe khoang không phải rất tốt bụng. Giống như bình thường lúc gọi điện thoại cho Chu Diễn lại không nhịn được khoe khoang: "Em lên mạng chưa?"



Chu Diễn nhìn kiểu này là biết Quý Nguyên muốn nói điều gì, nói trước khen anh: "Chữ của Viên Viên là đẹp nhất thế giới, Viên Viên là thần tượng ưu tú nhất thế giới."



Quý Nguyên được người ta khen còn không biết dừng, hoài nghi lời nói này của Chu Diễn không đủ chân thành: "Cảm giác em giống như đang khách sáo nói một chút mà thôi."



Chu Diễn bật cười.



Quý Nguyên lại cảm thán: "Bọn họ đều tốt đều đáng yêu, fan làm sao lại đáng yêu như vậy chứ?"



Chu Diễn đổi một cái tay cầm điện thoại di động, đầu ngón tay của anh đặt trên mặt bàn nhẹ nhàng gõ hai cái, cậu chủ lãnh khốc không phải quá cam chịu bị một đám người xa lạ hạ thấp xuống: "Em thì sao?"



Nếu như cậu chủ như em không đủ đáng yêu vậy thì ánh mắt của Quý Viên Viên quá cao rồi?




Ghế sa lon ông Quý nghe tiếng cửa mở quay đầu ngó anh một cái, cố ý nói cho Quý Nguyên nghe: "Hey, giường đệm trong phòng khách đã xong chưa?"



Lời này đúng là Mẹ Quý Nguyên nói, Quý Nguyên ở một bên đổi giày vừa dựng lỗ tai.



Lần trước Chu Diễn tới Quý Nguyên là chỉ ngóng trông cậu ngủ phòng khách, nhưng bây giờ không giống nhau, hai người tiểu biệt thắng tân hôn ai không trông cậy vào việc có thể làm chút gì đó chính là kẻ ngu. Nhưng mà dựa theo lời của cha anh mà nói, ngọn lửa hi vọng trong lòng Quý Nguyên lại bị dập tắt.



Mẹ Quý Nguyên tiếp tục đan áo len, trong lời nói ngược lại là vô cùng thoải mái: "Có cái gì tốt mà trải, lãng phí chăn, lại phải phơi chăn thêm lần nữa, tôi lười phải lấy, ông muốn lấy thì ông tự đi mà lấy."



Ông Quý nghẹn lời: "Vậy làm sao ngủ?"



Mẹ Quý Nguyên trừng mắt nhìn ông: "Ông cứ lắm chuyện, làm như thế nào ngủ thế nào ngủ."



Quý Nguyên không ngờ mẹ anh lại thẳng thắn dùng tư thế oai hùng Nữ Trung Hào Kiệt như vậy! Lập tức ở trong lòng cho bà chín chín tám mươi mốt cú điện thoại. Vốn là anh có cảm giác tỉ lệ rất nhỏ sẽ chạy đến phòng mình, lại bị ông Quý gọi lại.



"Mấy tuổi rồi mà còn mua nhiều đồ ăn như vậy?" Ông bị chặn họng ở chỗ mẹ Quý Nguyên, tới tóm lấy tật xấu của Quý Nguyên.



Mẹ Quý Nguyên đau lòng con trai, dùng móc đan len đâm cánh tay của ông Quý: "Xem TV cũng không yên tĩnh, Nguyên nhi, đừng để ý tới ba con, ông ấy chính là muốn ăn thêm xấu hổ."



"Nói hưu nói vượn!" Ông Quý mắng chửi người không có lo lắng gì, lại hỏi Quý Nguyên, "Máy bay của Chu Diễn lúc nào tới, ba đi đón người."



"Để con đi cho." Quý Nguyên nói.



"Con đi bị người ta nhận ra thì làm thế nào?" Mặc dù ông Quý không quá vui mừng, nhưng nghĩ đến chu đáo.



Vì vậy Quý Nguyên lập tức chạy về phòng nhắn tin cho Chu Diễn, để cho cậu chuẩn bị tâm lý.



Chu Diễn cũng là buổi tối lên máy bay, chờ đến khi đến nơi không khác lắm cũng đã là chín giờ rưỡi. Quý Nguyên ngồi trên ghế sa lon với mẹ anh cùng nhau xem ti vi, rõ ràng trong lòng có chút không yên.



Mẹ Quý Nguyên đã nhìn ra, hù dọa Quý Nguyên: "Ba con không muốn đánh con, nói không chừng vào lúc này lại đánh Chu Diễn đấy."



Quý Nguyên mạnh mẽ ổn định: "Con mới không tin."