Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Chương 78 : Chính văn kết thúc
Ngày đăng: 16:42 19/04/20
Nhắc tới TV, đầu tiên đúng là trong đầu Quý Nguyên hiện ra bộ《 giữa hè 》đã trở thành đề tài nóng, sẽ không là xem này bộ chứ?
Trái tim Quý Nguyên đập thùng thùng, cả người nhìn càng hiền lành hơn rồi.
Thật ra thì kêu chú có chút không đúng lắm, Chu Diễn quen gọi ba mẹ Quý Nguyên là bác trai bác gái, nhưng thật ra Chu Hoành Uy còn lớn hơn nhiều so với ba Quý nhà bọn họ, bây giờ là người đã ngoài sáu mươi. Mẹ Chu Diễn trẻ hơn rất nhiều, nhưng mà hiện tại cũng đã hơn bốn mươi tuổi, được chăm sóc tốt nhìn qua giống như mới ba mươi tuổi.
Mặc dù Chu Hoành Uy có ý giao gia nghiệp cho Chu Diễn, nhưng mà quan hệ với Chu Diễn không quá thân thiết, hai người cũng không có ai tính sẽ thân thiết với nhau hơn. Chẳng qua là cậu theo quy quỷ truyền lại cho huyết mạch thôi. Chủ nhà họ Chu chỉ còn sót một người là Chu Diễn, nhưng trong chi thứ loại người thượng vàng hạ cám nào cũng có.
Ban đầu cậu cả Chu gặp chuyện không may, cũng không thoát được quan hệ với những người trong chi thứ đó. Chu Diễn có hai chỗ khiến Chu Hoành Uy phải lau mắt mà nhìn, một là quản lý và điều khiển công ty, một cái khác chính là khi cậu xử lý quan hệ với chi thứ, ra tay mạnh mẽ vang dội gần như mới chỉ hơn một năm làm cho người ta phải phục tùng. Có không ít người ở sau lưng nói Chu Diễn có hình dáng của ông nội cậu lúc còn trẻ, so với cha mình là Chu Hoành Uy còn lợi hại hơn.
So sánh với sự cứng rắn cùng với hung hổ dọa người của Chu Diễn, cái kiểu hiền lành của Quý Nguyên lúc này mới là dáng vẻ khiến người lớn tuổi yêu thương. Chỉ cần bắt đầu từ tác phẩm mà nói, quả thật Chu Hoành Uy đã xem rất nhiều tác phẩm của Quý Nguyên, cũng đã nhìn thấy tất cả những bộ tốt nhưng mà còn chưa có xem《 giữa hè 》, nên làm giảm đi không ít lo lắng của Quý Nguyên.
"Đi vào nhà, bên ngoài rất lạnh." Chu Diễn mở miệng, lời nói ra rất thoải mái, nhưng rõ ràng không phải là nói với Chu Hoành Uy, mà là nói về phía Quý Nguyên.
Chu Hoành Uy cũng không còn trông cậy vào đứa con bất hiếu này có thể đột nhiên đổi tính đối lấy lòng mình, ngược lại ông cũng có vài chuyện muốn nói với bọn Quý Nguyên, vì vậy tháo bao tay chân bước thong thả theo bọn họ vào trong nhà.
Mặc dù Chu Diễn nói không cần mang cái gì tới đây, Quý Nguyên cũng không thể đến tay không. Ở bên kia mẹ Quý Nguyên gửi tới cho anh không ít đặc sản Thành phố J, anh chọn mấy thứ tốt nhất, mình lại mua một chậu hoa có đẳng cấp cao, anh nghe nói Chu Hoành Uy thích hoa cỏ.
Này nặng không phải là giá tiền mà là tâm ý.
Cảm giác của Chu Hoành Uy đối với quà mà Quý Nguyên mang đến như vậy lại có chút ngoài dự đoán, nhưng có cảm xúc thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ). Ông và Quý Nguyên đứng trước mặt chậu kia nhìn hồi lâu, thật ra thì Quý Nguyên không hiểu những thứ này, hoa là anh nhờ Trần Phàm Kiều mua từ chỗ người bạn có kinh nghiệm, trong đó hiểu rõ không nhiều lắm.
Ngược lại Chu Hoành Uy nghe thấy lại cảm thấy anh có lòng, thật sự người lớn tuổi như ông miệng nói hoa cỏ này tốt gì đó, lúc này ngồi cạnh chỉ điểm môn đạo (cách thức, môn học) cho Quý Nguyên, xem qua từng tấc của lá cây, chỗ nào tốt chỗ nào không tốt cũng nói qua một lần.
Nếu như bỏ đi Chu Hoành Uy trước kia đã đối xử với Chu Diễn như thế nào, nếu ở chung đơn giản như hiện tại mà nói, Quý Nguyên hoàn toàn không có cảm giác chán ghét với người đối diện. Chăm chỉ vùng lên, tuổi thơ của Chu Diễn cũng không thể hoàn toàn đổ hết lỗi lên người Chu Hoành Uy được. Ông là một người cha và là người chồng không tốt, đến nay không thay đổi không biến mất được, Quý Nguyên cũng không có Thánh mẫu đến mức làm người cải thiện mối quan hệ của cha con bọn họ.
Đơn giản sau đó có thể giống như vậy hòa bình nói hai câu, bình thường giống như là người qua đường không làm phiền cuộc sống của nhau, vậy cũng rất tốt rồi.
Nhưng lúc này Quý Nguyên cũng không quá xác định đến cùng Chu Hoành Uy cảm thấy chuyện kết hôn của bọn họ như thế nào.
Nhìn bộ dạng đồ chó của cậu chủ, nói không chừng trở về sẽ chết ở trên giường.
Quý Nguyên thức thời, lập tức buông lỏng tay Chu Diễn còn mình thì đẩy cửa xe ra, quay đầu cười rực rỡ với Chu Diễn một cái: "Đi thôi."
Cái mông của anh vẫn muốn giữ lại đầu đủ.
Nhưng mặc dù quá trình mơ hồ, chờ khi thật sự cầm tờ giấy màu đỏ trên tay, Quý Nguyên lại sờ đi sờ lại.
Có loại cảm giác tất cả đều kết thúc, lại có loại cảm giác vốn số mệnh nên như vậy, nhưng hơn nữa cảm giác vui sướng dần dần xông lên đầu.
Nguyên hồ hồ: về sau phải ngoan, bà Quý. 【 hình ảnh 】@ ông xã của Viên Viên.
Ông xã của Viên Viên: về sau cũng sẽ rất nghe lời, tâm bút! //@ nguyên hồ hồ. . . . . .
"A a a a a a a a a a a a! Tôi hoài nghi ông xã yêu đơn phương không thành trộm nick của Viên Viên! A a a a, ta không tin Viên Viên cứ như vậy kết hôn!?"
"Mẹ nó ông xã? Thì ra ông xã thật sự là ông xã sao!!!!!"
"Vừa ra mắt đã bất ngờ có tình yêu, đang đỏ lại lập tức kết hôn, xin hỏi trong giới có ai như Viên Viên?"
"Ríu rít anh, tại sao đánh ông xã, thật muốn xem người thật."
"Quả nhiên! Người kia trong nhà Quý Viên Viên chính là Thê chịu kia."
Điện thoại di động của hai người không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở có tin nhắn, hai nhân vật chính của sự kiện này đang ôm nhau hôn môi ở một chỗ yên tĩnh.
Những còn lại những chuyện trước kia hoặc là chuyện sau này, đều là nói sau.