Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 9 : Vua diễn Chu Diễn

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Quý Nguyên duỗi chân ở trong chăn, ngủ chung một giường với người khác khiến anh hơi mất tự nhiên, đặc biệt khi đối tượng lại là Chu Diễn.



Anh quay cái ót về phía Chu Diễn, nhìn qua không nhúc nhích giống như là ngủ thiếp đi, nhưng trên thực tế lại rất khẩn trương, ở trong chăn nén lút đưa tay kiểm tra lại nút áo ngủ đã cài hay chưa lần nữa. Bình thường anh ngủ đều quay về phía bên Chu Diễn ngủ, như bây giờ thật ra thì không quá thoải mái, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.



Chu Diễn thích anh, Quý Nguyên anh không phủ nhận, nhưng anh không biết tại thời điểm này tình cảm của Tiểu Chu Diễn đối với mình là như thế nào. Trước đây anh vẫn cảm thấy có thể mình thích Chu Diễn nhiều một chút, nhưng sau này lại thấy hình như Chu Diễn thích anh nhiều hơn một chút.



Quý Nguyên nghĩ tới nghĩ lui có chút hồ đồ, cái loại cảm giác mâu thuẫn rối rắm đó lại hiện lên trong lòng lần nữa, khiến cho người ta phiền lòng.



Nằm như vậy hơn nửa tiếng, trong căn phòng yên tĩnh và tối đen như mực chỉ có một góc phòng được chiếu vài tia sáng từ cái đèn ngủ, hô hấp của hai người liên tiếp chập chùng, nghe vào tai hình như Chu Diễn đang ngủ thiếp đi.



Quý Nguyên đoán là như vậy, vì vậy từ từ xoay người muốn đổi cho mình một tư thế ngủ thoải mái, ai ngờ vừa quay người đã đối điện với Chu Diễn, cậu nằm sát bên gối đầu, đôi mắt nhắm lại vừa đúng lúc có thể nhìn thấy hàng mi dầy đậm, khẽ vểnh lên, khó có khi lộ ra an tĩnh và đáng yêu.



Quý Nguyên điều chỉnh ánh sáng của đèn ngủ tối hơn một chút, cẩn thận nhìn kỹ  khuôn mặt của Chu Diễn.



Chu Diễn không giống mẹ của cậu, tối thiểu ở kiếp trước ấn tượng của Quý Nguyên đối với mẹ của cậu là bề ngoài có nhiều chỗ không giống Chu Diễn. Như vậy chắc là Chu Diễn giống bố rồi, mỗi một bộ phận trên mặt của Chu Diễn không tính là quá đẹp, nhưng nếu gộp chung lại thì lại trở nên anh tuấn. Mũi của cậu rất cao, đôi môi dày mỏng vừa phải, lúc nhắm mắt thu ánh sáng vào bên trong, mở mắt ra là có thể nhìn thấy ánh sáng bên trong giống như nhuệ khí. Nhưng mà Quý Nguyên thích nhất là nốt mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày trái của Chu Diễn kia, mỗi lần nhìn thấy rất muốn lấy tay đụng một cái.



Quý Nguyên quan sát cậu một lát, lại nghĩ rốt cuộc mình cũng trở lại để thay đổi những chuyện hoang đường trong quá khứ, y theo hiệu ứng bươm bướm, từ nay về sau đại khái mình sẽ không còn bao nhiêu quan hệ với Chu Diễn nữa.



Nghĩ như vậy, Quý Nguyên lại không nhịn được duỗi ngón tay ra, quơ quơ trước mắt Chu Diễn.



Chu Diễn không có phản ứng.



Quý Nguyên đánh bạo đưa tay tới đụng một cái lên cái mụn ruồi đen nhỏ ở bên cạnh xương lông mày của cậu, vừa chạm vào đã lập tức rời khỏi.



Anh tạm thời coi như là hài lòng, thu tay lại chuẩn bị đi ngủ, nhưng không nghĩ Chu Diễn lại mở mắt ra, nhìn về phía anh không rõ cảm xúc.


Chu Diễn chen đầu qua, dán lên gò má của Quý Nguyên, ánh mắt sáng quắc nhìn anh, giống như đang nghiêm túc nghe lời anh nói.



Trái tim Quý Nguyên nhảy bùm bùm, cảm thấy như vậy không hướng dẫn được, anh lui một bước nói: "Nói như thế, đương nhiên về sau nhất định em sẽ rất bận rộn, về sau em cũng sẽ không trở về thành phố J nữa, hai người chúng ta sẽ không gặp nhau quá nhiều, coi như bây giờ em yêu thích anh, tình cảm cũng sẽ trở lên phai nhạt"



Trải qua đời trước, cho nên anh vô cùng chắc chắn từ tối này về sau anh sẽ không gặp lại Chu Diễn nữa sẽ bỏ lỡ bảy năm trong cuộc đời anh.



Có lẽ khiến Chu Diễn nhớ mãi không quên là bởi vì lần ngủ chung năm đó của bọn họ, cho dù là nam hay nữ, đều sẽ khắc sâu ấn tượng với người ngủ chung với mình lần đầu tiên. Thêm nữa trên con đường đó cũng không ai biết tại sao Chu Diễn lại hắc hóa, cuối cùng lại thành cái đức hạnh như vậy.



Quý Nguyên nghĩ là như vậy, lúc này cũng cảm thấy đã thành công tránh cho biến thái Chu Diễn trở lên hắc hóa.



Chu Diễn nghe vậy từ từ buông lỏng Quý Nguyên ra, một lần nữa đầu của hai người chỉ cách nhau năm sau cm.



Có lẽ Quý Nguyên cũng không rõ ràng lắm, tự mình khuyên giải an ủi một chút, trong lỗ tai của Chu Diễn Quý Nguyên đều kín đáo nói ra nội tâm của mình.



Nếu như ban đầu Chu Diễn và anh không có khoảng trống sáu bảy năm kia, thật ra anh và Chu Diễn có thể có kết quả.



Chu Diễn không phải là hạt giống tốt, muốn anh nói, Chu gia có thể nuôi sống đều không phải là mầm non tốt, lại càng không nói cậu từ nhỏ đã bị ném qua một bên như vậy. Thế nên về sau khi một tay cậu nắm quyền cả Chu gia, ở sau lưng cậu những người hình dung cậu khi đó cũng không có một lời ca ngợi.



Từ nhỏ cậu đã không có gì, mới đầu cái gì cũng không tranh, thờ ơ nhìn người khác nịnh nọt dùng mắt chó nhìn người. Về sau có thể tranh, có tranh đoạt, rồi lại phát hiện những thứ danh lợi tài phú và quyền thế kia đều không phải là thứ cậu thật sự mong muốn.



Vào giờ phút này gương mặt của Quý Nguyên đỏ rừng rực, giống như là bị sốt, giống như là thẹn thùng, giống như là trái cây bắt đầu chín, hiện ra khí chất mới mẻ mê người.



Anh là thứ duy nhất mà Chu Diễn mong muốn.



Cắn xuống một cái tất nhiên ngọt đến ra nước.