Cho Tôi Một Bát Cháo

Chương 24 : Kích thích như chơi tàu lượn

Ngày đăng: 11:16 18/04/20


Không nghĩ cùng Túy Thanh Phong nói chuyện nữa, chạy tới chỗ nguyệt lão cưỡng chế tính ly hôn lúc sau, Văn Bân có chút phiền muộn tắt đi máy tính.



Hôm nay thu được tin lớp trưởng, nói thứ hai đi trường học chụp ảnh tốt nghiệp, Văn Bân soi gương, tóc bởi lâu rồi chưa cắt sửa, cúi xuống che khuất tầm mắt, nhìn qua đặc biệt suy, đặc biệt chán chường.



Trong lòng nghĩ, hay hôm nào đi xén bớt cái, cũng không thể trên giấy tốt nghiệp lấy loại hình tượng này xuất hiện, về sau già, quay đầu lại nhìn xem lúc tuổi còn trẻ bộ dáng đã biết mệnh yếu phủ xuống rồi, sẽ cảm thấy thực buồn bực.



Chu Châu tối hôm qua không trở về, hôm nay cả ngày lại không trở về, Văn Bân bất đắc dĩ nghĩ, người sa vào bể tình sớm trông nom nhà khác còn người tha thiết mong chờ anh làm cơm chiều đã quên mất…… Thật sự bi ai.



Chạy tới phòng bếp nấu bát mì ăn liền, vừa lúc nhận được điện thoại Chu Châu



“Văn Bân cậu ăn cơm chưa?” Chu Châu hỏi.



Văn Bân hừm một tiếng: “Yên tâm, đói chưa chết tôi.”



Chu Châu nở nụ cười: “Ngày mai đi khu trò chơi chơi đi.”



Văn Bân rút trừu khóe miệng, đem chiếc đũa vói vào trong nồi khuấy khuấy, “Đi khu trò chơi chơi? Lão ca, anh thật đúng là ‘tính trẻ con chưa tan’ a, tôi mới không ngây thơ như vậy.”



Chu Châu như trước một bộ khẩu khí ôn hòa: “Tôi cảm thấy cậu thường xuyên buồn chán ở nhà, trên người đều mốc meo, cũng nên lấy ra phơi tắm nắng. Ngày mai buổi sáng 9 giờ, trước cửa khu vui chơi gặp.”



“Nga, anh đã có thành ý như vậy, tôi đây cũng không nên không biết xấu hổ cự tuyệt, đi thì đi.”



Đột nhiên nhớ tới thời điểm năm nhất bồi Nhạc Điềm Điềm đi qua khu vui chơi một lần, cái nữ sinh dũng mãnh kia ngồi ở trên tàu lượn siêu tốc kêu đinh tai nhức óc, cứ như đang giết heo ấy.



Văn Bân không khỏi run rẩy lên phía sau lưng nổi da gà, quay đầu lại…… mì nhão nhoét.



Đêm đó, Chu Châu bản thân ngủ trong phòng khách riêng, ở trước mặt chớp chớp mắt Long Diễn, thật sự ngại cùng ba nhóc ngủ một phòng.



Bất quá chờ sau khi Long Diễn ngủ, Long Hành Thiên liền quang minh chánh đại cọ tới trên giường Chu Châu, động tác phi thường nhanh chóng.



Hai người đều mặc áo ngủ, ở trong ổ chăn cùng ôm nhau cọ vài cái, quần áo liền dễ dàng lột xuống.



Khi da thịt cùng kề sát xúc cảm ấm áp lại ngọt ngào, làm cho Chu Châu thoải mái nhắm mắt lại, Long Hành Thiên thì săn sóc ôm cậu, ngón tay đặt ở phần eo cậu.



“Còn toan sao?” Ôn nhu hỏi.



Chu Châu nhẹ gật đầu, ai kêu hắn tối hôm qua dùng tư thế đáng sợ như vậy, đem chân đều đặt tại trên vai, biến thành chính mình đau thắt lưng cả ngày.



Long Hành Thiên ngón tay kỹ xảo mát xa, thuận tiện ăn chút tiểu đậu hủ, nơi nơi sờ loạn một trận, Chu Châu bắt lấy cái tay hạnh kiểm xấu của hắn, mở mắt ra nghiêm túc nói: “Chuyện của chúng mình, trước gạt Tiểu Diễn đi, em sợ nhóc sẽ loạn tưởng.” Là chuyện người yêu đồng tính, giải thích cho trẻ nhỏ cũng không nói rõ ràng minh bạch được, không bằng khiến nhóc tạm thời cho rằng hai người là bạn bè đi.



Long Hành Thiên mỉm cười: “Thời cơ thích hợp nói cho nó sau, nó còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu.”



“Um, không biết nhóc có thể chấp nhận hay không.” Chu Châu cười cười, giật giật thân thể, không khỏi dựa vào càng gần chút.



“Nó thực thích em, yên tâm đi.”




Văn Bân chỉ cảm thấy chẳng biết tại sao, nhức đầu, cũng không nghĩ nhiều, theo chân bọn họ cùng nhau vào khu trò chơi.



Khu trò chơi, đám đông chật chội.



Long Hành Thiên với Chu Châu ngồi ở xa xa, xem Văn Bân mang theo Long Diễn ngồi trên tàu lượn, rống đặc biệt lớn tiếng.



Long Hành Thiên đương nhiên không có khả năng điên cùng trẻ nhỏ, Chu Châu thân thể tuy rằng khôi phục, cũng không tốt để vận động kịch liệt quá mức, cho nên mới đem Văn Bân kêu lại đây —— xem ra thật sự là cử chỉ sáng suốt. Văn Bân ngoài miệng mắng Tiểu Long Diễn ngây thơ, kỳ thật tự mình cũng không tốt hơn, hai người mới vừa gặp mặt còn cừu thị với nhau, chơi hai đợt tàu lượn lúc sau đã sớm cười tan thù hằn, đánh thành một mảnh.



Long Hành Thiên nhìn Văn Bân bồi Long Diễn đuổi đụng đụng xe động tác đặc biệt khoa trương , đột nhiên nói: “Em họ em Văn Bân, nhưng thật ra rất sáng sủa sinh động.”



Chu Châu bất đắc dĩ nhíu mày: “Không chỉ hay sống nhảy, quả thực cùng ăn thuốc kích thích giống như con khỉ, tới chơi game cũng hoa chân múa tay vui sướng, em hoài nghi cậu ta bị chứng luống cuống.”



“Bản tính thuần lương, nhanh mồm nhanh miệng, có lẽ cũng có thể xem như ưu điểm đi.” Long Hành Thiên mỉm cười, “Có người thích cậu ta loại tính cách này cũng nói không chừng.”



“Trừ phi người nọ tự ngược.”



Long Hành Thiên đồng ý gật gật đầu, đột nhiên hỏi: “Vừa rồi hai người kia em có biết là ai không?” Dừng một chút, ra vẻ thần bí: “Kỳ thật em cũng quen biết, trong game gặp qua.”



“Nga?” Chu Châu nhẹ cười cười, “Chẳng lẽ là song điên trong truyền thuyết?”



“Em làm luật sư, ánh mắt thật đúng là mẫn tuệ sâu sắc.”



Chu Châu mỉm cười: “Trực giác, người nọ ôm với anh là Hạ Phong về nước đi.”



Long Hành Thiên nhẹ nhàng gật đầu: “Anh theo chân bọn họ là khi toàn bộ đại học CS vòng đấu quen biết, lúc ấy chỉ cảm thấy anh hùng hận không gặp sớm hơn, tụi anh lại vừa lúc là đồng học, rất nhanh thành bạn tốt, hùng tâm bừng bừng muốn chính mình sáng lập công hội, tốt nghiệp lúc sau có tiền, liền tụ cùng một chỗ hoàn thành giấc mộng năm đó, sau lại bởi vì thời điểm quản lý công hội xuất hiện ý kiến khác nhau, phân ra thành Long tộc cùng Tiên giới……” Dừng một chút, nhẹ giọng nói: “Em đối việc này hẳn là không có hứng thú gì.”



“Sẽ không, chuyện của anh em đương nhiên suy nghĩ phân giải.”



“Em những lời này khiến anh cảm thấy…… Thực uất ức.” Long Hành Thiên mỉm cười, bàn tay ôm ôm qua thắt lưng Chu Châu, Chu Châu mỉm cười quay về cầm tay hắn, tiếp tục nói: “Không nghĩ tới Tiên giới cùng Long tộc luôn luôn giao hảo, cũng bởi vì cho mấy anh lão Đại này đó trong hiện thực là bạn tốt, như vậy…… Thần Hỏa là ai?”



“Ah, đó là một nhân vật thần bí, anh cùng y không tính rất quen.” Long Hành Thiên cười che giấu qua, nói sang chuyện khác: “Qua một thời gian ngắn anh sẽ đem Long tộc giao cho người khác trông nom, chính mình bận quá, không thời gian quản lý công hội…… Huống hồ, anh muốn rút chút thời gian bồi cùng em.”



“Không quan hệ, em có thể cùng anh chơi game.” Chu Châu nghiêm túc nói.



“Không cần miễn cưỡng, em ngay cả đánh quái đều đã ngủ, còn bị cảm.”



Chu Châu có chút ngượng ngùng cười cười: “Vị lái xe nọ vừa rồi cư nhiên là Túy Thanh Phong sao, nhìn qua rất……”



“Rất túm đi.” Long Hành Thiên bất đắc dĩ nói: “Anh vừa rồi không dám nói, là sợ Văn Bân bị kích thích đến.”



“Kia cũng phải” Chu Châu ngẩng đầu lên, nhìn Văn Bân ngồi trên ván trượt siêu tốc há to mồm tru lên, có chút bất đắc dĩ thở dài, nghĩ thầm, người này, nếu biết người nọ chính là Túy Thanh Phong, nói không chừng nhất thời xúc động, nhào qua đem xe hắn đập bể.



Văn Bân đối Túy Thanh Phong chính là hận đến nghiến răng nghiến lợi mà……