Cho Tôi Một Bát Cháo

Chương 26 : Phương pháp rửa miệng

Ngày đăng: 11:16 18/04/20


Từ Phong rốt cuộc buông Văn Bân ra, “Y phục bẩn của cậu tôi để trong túi xốp.” Nói xong liền đưa cái túi qua, lạnh lùng nói: “Cầm.”



Văn Bân đối vị đàn anh này thật sự là không thể đánh giá, có đôi khi thực túm, làm cho người ta rất muốn hung hăng giẫm lên cái mặt hắn……



Nhưng lại rất cẩn thận, y phục bẩn như vậy đều được hắn chỉnh tề gấp lại, tìm túi xốp rất tốt, mà không phải nhào thành một cục phóng vào túi rác—— điều này làm Văn Bân có một chút cảm động nho nhỏ.



“Đến lúc gặp đạo sư cần chú ý, ít nói, ngoan ngoãn nghe, người không trung phi nhân (*) ấy bận rộn chỉ cho cậu thời gian 15 phút chuẩn bị nói chuyện.” Từ Phong nói xong, buộc Văn Bân ngẩng đầu nhìn chính mình, lúc này mới cười cười hài lòng: “Cậu gần đây phải làm luận văn tốt nghiệp đúng không, có vấn đề tìm tôi, tôi có thể giúp cậu.”



Văn Bân từ trong tay hắn tiếp nhận cái túi: “Thật cảm tạ đàn anh.”



“Ừm.” Từ Phong thản nhiên lên tiếng, “Đi ăn cơm đi, tôi mời khách.”



“Ách, này……”



“Không cần khách khí, muốn ăn cái gì?”



Văn Bân vừa bị hắn hỏi, quả thật có điểm đói bụng, “Kentucky đi?”



Từ Phong thiêu thiêu mi: “Cậu gầy thành như vậy, còn ăn thực phẩm rác rưởi này?”



Văn Bân có chút xấu hổ, mình quả thật là hơi gầy, cũng không phải ăn không tốt, mà là thời gian dài chơi game ngày đêm điên đảo, cho nên mới phải biến thành như vậy.



Nhớ tới chơi game, Văn Bân đột nhiên ngơ ngẩn……



Vừa rồi chính mình trực giác thanh âm này quen thuộc, không thể như vậy, thời điểm ở trên IS tán gẫu, tên Túy Thanh Phong kia cũng dùng loại ngữ khí ngạo mạn lạnh như băng này cùng mình nói chuyện.



Trách không được bản thân lại cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc.



Bất quá, qua internet, cùng trong hiện thực chính tai nghe được, vẫn là có chút chênh lệch.



Cho nên Văn Bân cũng không thể xác định Từ Phong trước mắt cùng tên Túy Thanh Phong ấy có quan hệ hay không……



Hướng tới nhà ăn trên đường, Văn Bân vẫn rất nghi hoặc, nhưng không dám hỏi.



Người đàn ông ở trước mắt bộ dạng lạnh lùng ngạo mạn, tính tình lại khó có thể nắm lấy, tuy rằng mới vừa nói muốn giúp đỡ, khiến mình trong lòng dâng lên một chút được quan tâm lo lắng, nhưng cậu không quen, lại không giống trên mạng vậy không kiêng nể gì, vì thế Văn Bân đành phải đem nghi vấn đầy mình cấp nghẹn trở về.
“Ừm, đạo sư nói chuyển qua tiện.”



“Thật tốt quá, cậu ký sinh trùng này rốt cuộc phải đổi cái ổ ký sinh khác.”



“Hừ, ước gì tôi đi đúng không?”



“Đúng vậy.”



Văn Bân thực tức giận, không khỏi quay đầu lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn Chu Châu đang cười tủm tỉm một cái.



Thu thập một buổi chiều, rốt cuộc đem hành lý đóng gói tốt, Chu Châu nói muốn đưa Văn Bân, bị Văn Bân cự tuyệt, dù sao thì một thùng quần áo rách nát, còn có máy tính cũ nát —— đây mới là bảo bối.



Vừa vào trường học, liền nhận được cuộc điện thoại, điện báo dãy số xa lạ, tiếp lấy, bên kia thanh âm trầm thấp, cư nhiên là Từ Phong……



Văn Bân run run ngón tay, “Đàn…… anh……”



“Ừhm, hành lý thu thập xong rồi chứ?”



“Ách, tốt lắm.”



“Tôi tới đón cậu.”



“Không……” Chữ còn chưa nói ra, đã bị bên kia cắt ngang: “Ở đâu?”



“Cái kia…… cửa tiệm cà phê.”



“Được, tôi lập tức tới ngay.”



Điện thoại nháy mắt bị cắt đứt.



Một khắc kia Văn Bân thực cảm thấy được, Từ Phong người này, đôi khi cũng không tệ lắm.



Tuy rằng lúc ra cửa cậy mạnh không đưa cho Chu Châu, nhưng hiện tại một tay lôi kéo cái thùng lớn, một tay còn cầm buộc chặt cùng một chỗ cái vali với màn hình *chém chém >”