Cho Tôi Một Bát Cháo

Chương 48 : Trò chơi tình duyên Thiên long bát bộ

Ngày đăng: 11:16 18/04/20


Thời điểm Từ Phong về đến nhà, Hạ Phong đang dựa vào sô pha nhàn nhã uống bia.



Phòng trong bật điều hòa, nhiệt độ có chút lạnh.



Vừa thấy Từ Phong đã trở lại, Hạ Phong cả cười, “Thế nào, không phải đi sân bay sao? Chẳng lẽ máy bay đột nhiên bay không nổi.”



Từ Phong nhún nhún vai: “Nếu cậu muốn sung sướng khi người ta gặp họa, xin cứ tự nhiên.”



Nói xong liền từ trên bàn cầm lấy lon bia, ngửa đầu lên uống.



Bia được ướp lạnh trong tủ đá vào miệng cảm giác lạnh buốt, trong ngày hè nực nội, cảm giác lạnh lẽo này từ khoang miệng một đường kéo dài đến trái tim, làm cho toàn thân đều lạnh thấu.



“Phải chăng Văn Bân bên đó đã xảy ra chuyện rồi?”



“Mẹ cậu ấy bị tai nạn xe.”



Hạ Phong trầm mặc thật lâu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên vai Từ Phong, vỗ vỗ, thể hiện sự an ủi: “Quả thực không rõ, cậu sao lại đi coi trọng tảng đá Văn Bân cứng nhắc đó.”



Từ Phong khẽ cười nói: “Tôi cũng chẳng biết tôi rốt cuộc coi trọng cậu ấy ở điểm nào, cái tên đó toàn thân cao thấp khuyết điểm vô số, miệng đầy thô tục, đối người khác không lễ phép, thô tục, ngu đần, tính tình thẳng, tính cách táo bạo, đầu óc lại không sáng sủa……” Trầm mặc một lát, lại cầm lấy một lon bia, có chút bất đắc dĩ nói: “Nhưng tôi lại cảm thấy cậu ấy thực đáng yêu, rất tốt, làm tôi thực thích.”



Hạ Phong nói: “cậu tự ngược.”



Từ Phong khẽ cười nói: “Có lẽ tôi cũng là thằng tính cách vặn vẹo, cho nên mới cùng cậu ấy đối mắt nhau.”



Hai người cùng nhau uống sạch mấy lon bia, Hạ Phong đột nhiên hỏi: “Khi nào thì xuất phát?”



” Chín giờ ngày mai.”



“Rời đi một chút cũng tốt, điều chỉnh tâm tình thử xem.” Gặp Từ Phong không trả lời, Hạ Phong lại cười hỏi: “Thế nào, luyến tiếc?”



Từ Phong trầm mặc, thật lâu sau mới xoa xoa thái dương.



“Tôi không biết Văn Bân đang băn khoăn cái gì, mặc kệ cánh cửa gia đình cũng được, cánh cửa sinh lý cũng thế, tôi chỉ hy vọng cậu ấy có thể cho một lần cơ hội, theo tôi cùng nhau cố gắng một lần.”



“Mặc kệ có khó khăn gì, ít nhất có thể đứng bên tôi, chúng tôi cùng đi đối mặt, cùng đi gánh vác.”



“Chỉ là cậu ấy ngay cả cố gắng cũng không chịu, lại đem tôi trực tiếp đẩy ra.”



Hạ Phong im lặng nghe, Từ Phong tựa trên ghế sa lon, nhắm mắt lại.



Trong bầu không khí ngột ngạt, thanh âm vọng lại trầm thấp nhẹ nhàng, như là đang tận lực kiềm nén điều gì.



Yên lặng đợi cậu ấy lâu như vậy, đợi cho cậu và Nhạc Điềm Điềm chia tay, đợi cho cùng cậu gặp nhau lần nữa, rốt cuộc, đợi cho cậu có chút dấu hiệu động tâm.



Sinh nhật ngày đó nhận được sợi dây chuyền cậu đưa, thật sự rất vui, lúc ấy nếu không phải có người ở đấy, mình khẳng định sẽ kích động nhào qua hung hăng ôm chặt cậu.



Nhưng mà, cậu ấy lại nói cậu không biết, chẳng qua là sai sót.



Cảm giác trong nháy mắt từ thiên đường rơi xuống địa ngục chính là như thế sao.



Khi lái xe đưa cậu trở về, vẫn làm bộ như không có việc gì, sít chặt tay lái, trong lòng bàn tay lại chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.



Chính mình ở bên trong xe kích động ôm hôn cậu, tự kỷ nghĩ rằng cậu đưa dây chuyền là đang bày tỏ mình, quả thực tựa như đứa ngốc IQ chỉ có 0.



Lừa mình dối người nghĩ rằng tên ngốc kia thích mà thẹn thùng không dám nói, còn ngu xuẩn đem sợi dây truyền khắc “I love you” trên cổ —— đưa lại cho cậu.



Cỡ nào nực cười lẫn thảm hại a ——



Tháo xuống dây chuyền trên cổ còn mang theo nhiệt độ cơ thể, tự tay trả lại cho cậu, như bị người trước mắt cho một bạt tai.



Cái gì tự tôn, kiêu ngạo, đều bị cơn mưa dội ướt đẫm.



“Cậu ấy nói, cậu ấy thích tôi, chỉ là thích kiểu này, còn chưa tới trình độ có thể vì tôi mà thay đổi tính hướng.”



Lặp lại câu nói khi ấy, Từ Phong chỉ cảm thấy ngực buồn phát đau.



“Cho nên cậu ấy…… Ngay cả thử cũng không chịu.”




Văn Bân sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc co rút khóe miệng, “Còn nói cậu là đệ nhất mĩ nữ, cư nhiên là một…… Nhân…… Yêu……”



Duyên phận quả nhiên phi thường kỳ diệu.



Văn Bân còn nhớ rõ cảnh tượng lần trước tụ họp khi nhìn thấy Từ Phong và Hạ Phong, bởi vì rất khiếp sợ cùng phẫn nộ, đánh ngã cái lẩu, làm phỏng Từ Phong, sau đó bị hắn đặt tại hàng hiên ôn nhu hôn môi. Khi đó sợ ngây người, bị đồng tính hôn đến toàn thân như nhũn ra khiến mình luống cuống không chọn lời, nhưng lúc sau tách ra, vì Từ Phong không trở về, chính mình cũng một đêm không ngủ.



Có lẽ từ lúc đấy, đã có chút tâm động rồi, chỉ là giấu quá sâu, chưa hề phát giác.



Rốt cuộc chờ tích lũy đến trình độ đủ bùng nổ, lại mãnh liệt khiến cả trái tim đều đau đớn, có lẽ trên tình yêu, bản thân quả thực quá trì độn.



Sáng sớm hôm đó chạy đi tìm Từ Phong, thời điểm tại F đại đi dạo lung tung, ở cổng trường di động rơi vô ao, gặp tên Chung Ly.



Hỏi cậu ta có biết thầy Hạ không, cậu ta cười tủm tỉm nói “Nga……” Sau đó thêm câu”Không biết.”



Nhưng hôm nay hỏi lại, cậu ta cũng không nói giỡn, ngược lại như hơi đăm chiêu: “Nhận thức a, nghe nói thầy Hạ giảng bài rất có phong độ, được hoan nghênh lắm.”



Trên trán Văn Bân một giọt mồ hôi lạnh theo gương mặt rớt xuống, thật lâu sau, mới nói: “Ờ, thằng chả rất mạnh.”



Tiểu Ly đột nhiên cười hỏi: “Cậu mắc gì mỗi lần gặp tôi đều hỏi Hạ Phong? Chẳng lẽ cậu với anh ta có cừu oán?”



Văn Bân cười hắc hắc, “Sao có thể nha, anh ta đối tôi…… Có ân.”



Cảm xúc mâu thuẫn trong lòng với Hạ Phong vẫn không chút tiêu giảm, Văn Bân không ngừng thóa mạ chính mình không tiền đồ, thế mà lại dồn sức đi chú ý tin tức về bọn Hạ Phong.



Trái lại cùng tiểu Ly mới quen đã thân, theo trong game là huynh muội tốt, trong hiện thực biến thành bạn thân, cả ngày kéo nhau, làm nhiệm vụ, thăng cấp, cãi nhau, phi thường khoái trá.



Đáng tiếc không khí ấm áp trong game không kéo dài bao lâu, đã bị một sự kiện ngoài ý muốn làm phá hỏng không còn.



Cùng ngày Thần sát và tiểu Ly kết hôn đột nhiên tuôn ra một tin tức kinh người, Tiểu ly là con trai.



Thời điểm các huynh đệ cùng bang Thần Sát trên kênh thế giới dùng lời khó coi mắng cậu, vũ nhục cậu, chỉ có Thần Hỏa đang an ủi tiểu Ly, Văn Bân thì giúp tiểu Ly mắng lại.



“Mày cút vào trong nước ối mẹ mày đi, đừng doạ người nữa! Tụi mày X mắng huynh đệ của tao một câu nữa thử xem, bố mày không đem mày mắng đến suy thận thì bố mày sẽ không họ Văn!”



Hệ thống tin tức: Hào Hoa Phong Nhã bị cấm nói.



GM trong Thiên long quản nghiêm ngặt, mới mắng mấy câu đã bị cấm nói.



Văn Bân lại đổi tiểu hào lên tiếp tục mắng, khi mắng đến cả ba đều bị cấm nói, mới nhớ tới lập thêm tiểu hào.



Theo bản năng nhập vào ID “Túy Thanh Phong”, hệ thống nhắc nhở tên lặp lại.



Trong phút chốc có chút thất thần, sau đó lại nhanh chóng xoá ba chữ này đi, thay đổi “Phong Phiêu Phiêu”, cư nhiên tạo thành công.



Một lần nữa đăng nhập vào game, tiểu Ly đã đem chức bang chủ tặng cho Thần Sát, tự mình lui ra ngoài, lúc gần đi chỉ thản nhiên đến câu: “Ngay cả tôi là nam hay nữ cũng không phân rõ, là mấy người tự mình có mắt không tròng thôi, tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng nói tôi là mỹ nữ, tôi chính là đàn ông, ha ha, tức chết đi.”



Nói xong liền trực tiếp chết tới địa phủ, không bao giờ để ý ai nữa, đem đám người kia tức không nhẹ.



Bởi sự kiện này, tình hữu nghị của tiểu Ly và Văn Bân nâng cao một bước, cũng thành đối tượng cho đám người kia đuổi giết.



Mà”Thần Hỏa” lại đột nhiên cùng vợ “Hồng mẫu đơn” ly hôn, chạy tới chơi sever mới.



Lưu Ba ý vị thâm trường nói: ” Tiểu Nguyệt nhà tao nói, sever bên kia xuất hiện một người tên là Tuyệt Sắc Nhân Yêu, gả cho Hạ Phong, hai người cả ngày liếc mắt đưa tình, kết quả Hạ Phong phát hiện đó là tiểu hào của Thần Hỏa, lại nhào nháo, nơi nơi đuổi giết anh ta.”



Văn Bân co rút khóe miệng không thèm để ý tới.



Ngọn nguồn của hai tên Hạ Phong vàThần Hỏa, cũng từng nghe người ta nhắc qua, chính mình đối mấy tin đồn này không dám hứng thú, cũng không truy tới cùng.



Chỉ là có chút kỳ quái.



Vì sao mình vào trong sever này, lại tình cờ gặp Thần Hỏa như vậy?



Tuy rằng nói mình và Thần Hỏa không quen, nhưng Thần Hỏa cùng Hạ Phong Túy Thanh Phong đều rất quen thuộc, trong nhiều sever như thế, một biển người, gặp được bằng hữu người quen…… Cũng quá tình cờ đi.



Chẳng lẽ đây là nghiệt duyên chưa hết trong truyền thuyết?